Con Rể Quyền Quý

Chương 2828



Chương 2828

Thư ký Lý đặt một bản văn kiện trước mặt cô, Lâm Ngữ Lam liếc mắt nhìn một cái, bản hợp đồng này chính là bản hợp đồng đã ký với nhà họ An. Tuy bản hợp đồng này từ tay Đổng Thư Tuyền mà ra, nhưng lại được đóng bằng con dấu của Nhất Lâm. Trên hợp đồng, toàn là một vài điều khoản bất bình đẳng, thuận tiện lôi hai điều kiện ra cũng đủ để nhà họ An kiện Nhất Lâm rồi.

An Quốc Trường cười bảo: “Lâm Ngữ Lam, Nhất Lâm các cô đã hứa hẹn nhiều dịch vụ và con đường tiêu thụ với tôi như vậy, nhưng bây giờ xem ra, những con đường tiêu thụ, cũng không có gì khác biệt với Nhất Lâm cô hết. Nếu nói như vậy, liệu có phải Nhất Lâm cô đã đơn phương vi phạm hợp đồng hay không? Tôi nghĩ, với giá trị của bản hợp đồng này, chỉ riêng tiền vi phạm hợp đồng, đã không phải là thứ mà Lâm Ngữ Lam cô có thể chống đỡ được, tiền vi phạm đó đến hàng trăm nghìn tỷ đấy!”

An Quốc Trường cố ý nhấn mạnh ba chữ trăm nghìn tỷ này, là muốn khiến Lâm Ngữ Lam phải chịu áp lực.

Lâm Ngữ Lam vung tay, thư ký Lý lấy bản hợp đồng này về.

Cô khoanh hai tay trước ngực, gật đầu đáp: “Quả thực tiền vi phạm hợp đồng hàng trăm nghìn tỷ này là thứ mà Lâm Ngữ Lam tôi khó có thể chấp nhận được, cho nên cậu An dự tính làm như thế nào?”

“Cũng chẳng thế nào cả” An Quốc Trường cười lạnh một tiếng: “Chỉ cần Lâm Ngữ Lam cô biết ngoan ngoãn một chút, vậy tôi ngược lại có thể cân nhắc đến việc để các cô đền bù ít một chút, ví dụ như, kêu thằng nhãi bên cạnh cô đây, quỳ xuống dập đầu mấy cái trước mặt tôi, hoặc là tối nay Lâm Ngữ Lam cô ngoan ngoãn nghe lời tôi, tôi kêu cô làm gì thì cô làm cái đó, cô hiểu ý của tôi chứ?”

An Quốc Trường thè lưỡi ra li3m môi, đôi mắt quan sát Lâm Ngữ Lam từ trên xuống dưới.

Lâm Ngữ Lam chống đầu: “So với tiền vi phạm hàng trăm nghìn tỷ, thì yêu cầu của cậu An thật sự chẳng cao gì đâu, ông xã của tôi dập đầu một cái đã đáng cả chục nghìn tỷ rồi, tôi nghĩ trên thế giới này sẽ có rất nhiều người thỏa chí đi, cơ mà, đầu óc Lâm Ngữ Lam tôi có chút vấn đề, hàng trăm nghìn tỷ này, tôi đền, nào, thư ký Lý, bây giờ huy động tài chính, gửi qua cho nhà họ An đi”

Nghe thấy lời nói của Lâm Ngữ Lam, tất cả những người có mặt ở đó, bao gồm cả cậu chủ An cũng đều mang vẻ mặt kỳ lạ, tiền vi phạm hợp đồng hàng trăm nghìn tỷ, mà chuyển tiền qua ngay bây giờ sao?

Trước không nói Nhất Lâm có lượng tiền mặt nhiều đến vậy hay không, mà chỉ riêng bản thân lời nói này của An Quốc Trường, đã có hơi phóng đại một chút. Cho dù hiện giờ nhà họ.

An Quốc Trường cầm bản hợp đồng này đi ra tòa kiện, cũng không có khả năng phán Nhất Lâm thật sự đền nhiều tiền như vậy. Cho dù thật sự phán họ đền nhiều như vậy, thì với cách làm của toàn bộ xí nghiệp, cũng không phải là trực tiếp lôi tiền ra, mà là dây dưa đủ kiểu, sau đó trả tiền bằng vật chất, chứ ai lại thật sự lôi tiền ra một cách thành thật như vậy.

Thư ký Lý gật đầu rồi đi ra ngoài.

Lâm Ngữ Lam nhìn đám người đang ngây người, lại mở miệng: “Các vị, tiếp theo thế nào đây? Còn ai có gì muốn nói nữa không? Nếu đã không có, vậy Nhất Lâm chúng tôi còn có việc, các vị có thể đi được rồi”

Những biểu hiện này của cô khiến An Quốc Trường và Đổng Thư Tuyền định thể hiện quyền cước cao siêu của mình, có cảm giác như mỗi một quyền đều đấm vào đống bông gòn vậy, khiến bọn họ vô cùng khó chịu, đây hoàn toàn là có sức mà không có chỗ dùng, bọn họ vốn muốn xem bộ dáng nhận sai của Lâm Ngữ Lam, kết quả từ đầu đến cuối, Lâm Ngữ Lam đều tỏ ra ung dung nhàn nhã như vậy, đây hoàn toàn không phải là kết quả mà bọn họ muốn.

“Sao thế?” Lâm Ngữ Lam tỏ ra nghỉ ngờ: “Các vị còn có vấn đề gì khác nữa sao? Nếu có thì cứ nói thẳng, tôi còn rất nhiều chuyện quan trọng cần đi xử lý”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

An Quốc Trường hừ lạnh một tiếng: “Lâm Ngữ Lam, cô cũng đừng có giả vờ giả vịt trước mặt tôi, tiền vi phạm hợp đồng đến hàng trăm nghìn tỷ, được, vậy An Quốc Trường tôi muốn xem xem, khi nào cô có thể gửi cho tôi được!”

“Yên tâm, Nhất Lâm chúng tôi..” Lâm Ngữ Lam nói được một nửa thì đột nhiên dừng lại, đây là tiếng chuông di động của cô vang lên, cô ấn nút nghe, nghe giọng nói trong điện thoại.

“Ừm, được, tôi biết rồi, cứ vậy đi, được”

Sau khi Lâm Ngữ Lam trả lời cuộc gọi xong, cô đặt di động xuống, liếc mắt nhìn An Quốc Trường rồi mở một nụ cười mỉm xin lỗi: “Cậu An, thực sự ngại quá, tiền vi phạm hợp đồng trăm nghìn tỷ này, sợ là không có cách nào gửi cho anh rồi”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.