Con Rể Quyền Quý

Chương 2867



Chương 2867

Trong tia sáng màu vàng mang theo một loại tình cảm ấm áp, giống như một vạt nắng ấm rải lên người trong cái lạnh tháng ba, khiến người vô cùng dễ chịu.

Ngay khi tia sáng màu vàng này sắp lan đến người Trương Thác, một bông hoa sen hiện lên trên đỉnh đầu anh và quay vòng, rải ra tia sáng, bao trùm toàn bộ cơ thể anh.

Ánh mắt vốn đã trở nên hơi si mê của Trương Thác, trong nháy mắt trong veo trở lại, thần kiếm màu tím vừa mới biến mất trong tay anh lại ngưng tụ lại tiếp.

Nhìn thấy dáng vẻ này của anh, Hoàng Công Hoán nhíu mày lại, trong miệng lẩm bẩm: “Lục Giả Hành chết tiệt”

Trương Thác lắc đầu, rồi dựng một ngón tay cái lên: “Lợi hại, anh đã hoàn toàn thôi miên được tôi rồi đấy, thật tò mò quá, các người muốn hoa sen tiên này, rốt cuộc là có tác dụng gì? Đến bây giờ, tôi vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ công hiệu của hoa sen tiên này”

“Cậu không cần biết” Hoàng Công Hoán lắc đầu, rồi đứng dậy, ngay lúc này, khí chất của anh ta lại thay đổi một lần nữa, từ Bồ Tát không vui không buồn vừa rồi đó biến thành đáng sợ, anh ta nhìn Trương Thác từ trên cao xuống, lạnh giọng bảo: “Trương Thác, tôi cho cậu một cơ hội nữa, từ bỏ kháng cự đi, giao hoa sen tiên ra đây”

Trương Thác hơi lắc đầu: “Tôi ngược lại cũng muốn giao cho anh đấy, cơ mà, thứ này, hình như cũng không nằm trong †ầm kiểm soát của tôi, hơn nữa, tôi đột nhiên nghĩ đến một chuyện vô cùng thú vị”

Hoàng Công Hoán không lên tiếng.

Trương Thác nói tiếp: “Các anh đặc biệt phái người lên trên đó theo dõi mỗi một hành động của tôi, sau khi tôi tiến vào trong cột sáng, các anh đã bày xong ván cờ, đợi tôi lún sâu, điều này chứng tỏ, các anh có điều kiêng dè về tôi, nhưng nhìn từ thực lực mà anh thể hiện ra và trận pháp ở nơi này, rõ ràng điều mà các anh kiêng dè không phải tôi, nói cách khác, là thứ gì đó trên người tôi khiến các anh kiêng ky, đúng không?”

Anh nói đến đây, nhìn vào chính mình, rồi lại mở miệng: “Trương Thác tôi tự xem kỹ bản thân, hình như ngoại trừ Diệt Thế Ma Kiếm ra, cũng không còn bất bất cứ chiêu thức mạnh mẽ nào khác, về phân thứ mà tôi cũng không hiểu rõ như bông hoa sen tiên này, chính là mục tiêu lần này của các người, cho thấy, hai thứ này đều không đáng giá, nếu cả hai thứ mạnh mẽ nhất trên người tôi đều không đáng để các người phải kiêng dè, vậy kết quả đã rất rõ ràng rồi”

Thần kiếm màu tím trong tay của Trương Thác càng lúc càng ngưng thực, mà anh, thì lại lôi từ trên người ra một miếng giống như lệnh bài.

Một tay anh cầm kiếm, một tay cầm lệnh, mỉm cười bảo: “Vợ tôi đã từng nói với tôi một câu, kêu tôi ở tâm Trái Đất muốn làm gì thì cứ đi làm, cho dù là chọc thủng bầu trời cũng chẳng sao hết, điều này chứng tỏ có quái vật lớn đang bảo vệ tôi ở phía sau, tuy tôi không biết quái vật lớn này là ai, có liên quan gì đến tôi, có thể là do lão già Lục sắp xếp, cũng có thể là ông bố chưa từng gặp mặt đó của tôi, nhưng cho dù nói thế nào thì vẫn có người đang chống lưng cho tôi, mà người các người kiêng dè, chắc hẳn chính là người đang chống lưng cho tôi này”

Trương Thác vung vài đường kiếm mang ra, kiếm mang bị tia sáng màu vàng ngập trời cắn nuốt.

“Anh nói nơi này tự tạo thành một mảnh không gian, chẳng qua chỉ là muốn chặn hoa sen tiên và sát khí tản ra từ thứ quỷ quái bên dưới người tôi, bởi vì sợ bị người cảm giác được, tôi nói đúng chứ hả?”

Lúc này, vẻ mặt không hề bận tâm đó của Hoàng Công Hoán, cuối cùng cũng có chút thay đổi, anh ta nhìn chằm chằm vào Trương Thác và bảo: “Cậu nói không sai, sau đó thì sao?”

“Sau đó rất đơn giản thôi” Trương Thác duõi eo: “Tôi chỉ cần phá mở không gian này, liệu có phải người mà các người kiêng dè sẽ xuất hiện hay không?”

“Phá mở?” Trên gương mặt của Hoàng Công Hoán lộ ra vẻ ngoan cường vô cùng: “Cậu muốn phá mở nơi này, chỉ dựa vào cậu ư?”

“Không sai, chỉ dựa vào tôi” Trương Thác gật đầu: “Thực lực của anh có thể vượt qua tôi, nhưng anh vẫn luôn không dám sử dụng chiêu thức tấn công quá mạnh, thậm chí là dùng cách thức tẩy não tôi, điều này chứng minh, cái gọi là không gian độc lập này của anh, cũng không kiên cố cho lắm, vậy thì, tôi chỉ cần dùng thủ đoạn tấn công mạnh một chút, liệu có phải có thể phá được rồi hay không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.