Chương 3016
“Tổng giám đốc Nghiêm đúng là hào phóng, ba tỷ sáu, hơn nữa còn quyên tặng cho bảo tàng Bên cạnh nhanh chóng có người lên tiếng nịnh nọt.
“Ha ha, thật ra thì tôi cũng muốn làm thế bởi vì tôi lo sợ món bảo vật này của chúng ta sẽ rơi vào tay người ngoài. Thế nhưng tất cả số tiền của buổi đấu giá hôm nay đều sẽ được quyên góp cho những vùng núi. Đối với vùng núi mà nói thì ba tỷ sáu nào có thể sẽ hơi ít một chút vì thế tôi sẽ ra giá bốn tỷ rưỡi!” Lúc này có người nhanh chóng đứng dậy tranh giành.
“Nếu là làm cho đất nước vậy thì tôi cũng sẽ tham gia một chút, năm tỷ” Lại có người khác lên tiếng.
“Sáu tỷ, hơn nữa cũng sẽ quyên tặng cho bảo tàng”
Hết người này tới người khác bắt đầu ra giá. Lúc này nếu không nói quyên tặng cho bảo tàng thì cũng là ra giá khác.
Lần tranh đợt này diễn ra vô cùng kịch liệt thế nhưng giá cả lại tăng lên vô cùng chậm.
Trong lúc tất cả mọi người đang hăng say thì một người đàn ông trung niên đứng dậy lên tiếng: “Chín tỷ! Các bị cũng không cần tranh với tôi, hãy cho tôi một lần ra sức vì đất nước của mình”
Người đàn ông trung niên đó vừa lên tiếng, những người đang ồn ào ra giá đột nhiên im lặng, bởi vì thân phận của người này không hề bình thường.
Người chủ trì buổi đấu giá thấy hiện trường trở nên yên tĩnh thì gật đầu một cái, ông ta giữ lâu như thế thì cũng biết khi đến mức giá này thì cũng nên chấm dứt rồi”
“Chín tỷ lần thứ nhất!”
“Chín tỷ lần thứ hai!”
“Chín tỷ lần thứ ba…”
“Ba mươi tỷ!” Lúc này một giọng nói đột nhiên vang lên.
Con số ba mươi tỷ này khiến tất cả mọi người có mặt ở đây cảm thấy run sợ!
Ba mươi tỷ sao? Dùng ba mươi tỷ để mau danh tiếng! Ai dám làm những chuyện thế này!
Ánh mắt của mọi người nhanh chóng tập trung về nơi phát ra âm thanh, thế nhưng điều khiến mọi người cảm thấy không ngờ chính là người ra giá ba mươi tỷ này lại chính là cái tên sau lưng vác một bao tải thật lớn, trông vô cùng kỳ lạ.
Người vừa ra giá chín tỷ ban nãy thấy thế thì cau mày, ông ta không ngờ sẽ có người tranh với mình. Mức giá quy định của ông ta chính là mười hai tỷ, đó đã là giới hạn rồi. Thế nhưng không ngờ người tranh cùng mình lại ra giá ba mươi tỷ!
Đây là một mức giá mà ông ta hoàn toàn không thể nào chấp nhận được!
Ngay cả người chủ trì buổi đấu giá này cũng cảm thấy ngỡ ngàng.
Sau khi Trương Thác đưa ra mức giá này thì yên lặng ngồi ở một góc.
Người chủ trì ra hiệu, một nhân viên của! 7i đấu giá nhanh chóng đi xuống chỗ của Trương Thác, thấp giọng nói gì đó với anh.
Tất cả những người có mặt ở đây đều biết rõ đây chính là đang xác nhận lại. Mặc dù đây là buổi đấu giá từ thiện, việc xuất hiện người kêu bừa không thể có thế nhưng số tiền ba mươi tỷ này đúng là khiến người khác kinh ngạc.
Sau khi nhân viên kia trò chuyện với Trương Thác mấy câu thì đứng thăng người dậy, ra dấu tay.
Người chủ trì đứng trên sân khấu gật đầu một cái.
“Ba mươi tỷ lần thứ nhất!” Người chủ trì lại lên tiếng đều này cũng là nói cho mọi người biết rằng, người ra giá có khả năng chỉ trả ba mươi tỷ này.
Tin tức này khiến nhiều người cái mặt ở đây thay đổi cái nhìn với Trương Thác, người có thể dùng ba mươi tỷ để mua danh tiếng thì có thể nói rằng bọn họ không có cách nào đoán được khả năng tài chính của người này.
Những người ban nãy xem thường Trương Thác, lúc này trong lòng họ cảm thấy vô cùng hối hận, đây là cơ hội tốt để họ tiếp cận với một nhân vật như thế, thế thì sao bọn họ không tận dung cơ hội này?
Không có một người nào có thể vượt qua mức giá ba mươi tỷ này.
“Ba mươi tỷ lần thứ hai!”