*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 568:
Chúc Nguyên Cửu gật đầu đồng ý. Nếu thật sự để cho Satan đại nhân này đích thân xử lý thì sẽ phiền phức lắm. Với thủ đoạn của Satan đại nhân, chuyện này chắc chắn sẽ tràn ngập máu tanh.
Chúc Nguyên Cửu nhìn lướt qua trong phòng, cuối cùng đưa mắt nhìn Hạ Đường: “Cậu là ai?!
Hạ Đường đương nhiên biết rõ ông cụ này là ai. Ông ta làm ăn lớn đến thế, cũng biết chút bí mật mà người thường không biết, ví dụ như một vài gia tộc thực quyền. Thấy ông cụ Chúc hỏi mình, Hạ Đường vội vàng nói: “Chào cụ, tôi là Hạ Đường, người của nhà họ Hạ ở thành phố Hương Cảng!
“Nhà họ Hạ?” Ông cụ Chúc nghi hoặc: “Hạ Tê Hiên có “Chính là bố tôi” Hạ Đường thành thật trả lời.
“Ha ha, trước kia ta cho ông ta một con đường, ông ta cũng có thể làm ăn đến bây giờ.!
Hạ Đường gật đầu lia lịa: “Đúng thế, trước kia bố tôi thường xuyên nói rằng cụ chính là ân nhân của nhà họ Hạ chúng tôi!
“Được rồi” Chúc Nguyên Cửu khoát tay: “Ở đây không còn việc của cậu nữa, rời đi!
Chúc Nguyên Cửu lên tiếng, Hạ Đường không dám chần chờ, lập tức dẫn người rời đi. Còn người phụ nữ trẻ tuổi kia, ông ta chẳng thèm ngó ngàng tới một lần.
Trừ mấy nhà ở thủ đô, cả Đại Nam này chỉ có nhà họ Chúc có thế lực lớn nhất. Danh vọng của ông cụ Chúc, ngay cả huấn luyện viên Lưỡi Đao cũng cung kính khi nhắc tới ông ta.
Còn bây giờ thì sao? Bạn trai của Hàn Ôn Nhu lại gọi ông cụ Chúc là ông già? Hơn nữa quan trọng nhất là thái độ của ông cụ Chúc đối với anh cũng rất khách sáo! Rốt cuộc bạn trai Hàn Ôn Nhu có thân phận gì vậy?
Rời khỏi khách sạn, Hàn Ôn Nhu vẫn cảm thấy khó tin. Cô kinh ngạc nhìn Trương Thác: “Không ngờ anh lại quen biết với ông cụ Chúc. Cụ Chúc chính là thái sơn bắc đẩu của giới cổ võ Đại Nam!
Trương Thác nhìn cô: “Cổ võ cũng thuộc loại thế lực ngầm, anh đã bảo anh là người có thế lực lớn nhất trong thế giới ngầm rồi mà, quen biết ông ấy thì có gì kỳ lạ đâu?
“Anh đắc ý đi” Hàn Ôn Nhu che miệng cười khẽ. Bạn trai mình có bản lĩnh như vậy, cô cũng rất vui vẻ.
Có Chúc Nguyên Cửu ra mặt, chuyện lần này xem như hoàn toàn dẹp yên.
Trương Thác và Hàn Ôn Nhu cùng nhau ăn bữa tối, xem điện ảnh, lại hưởng thụ một đêm ôn tồn. Sáng hôm sau, vừa ngủ dậy, tin tức thời sự thành phố đã đưa tin bí thư Ấn rơi đài.
Hàn Ôn Nhu không ngờ hiệu suất của ông cụ Chúc lại cao đến thế, hôm qua đã đánh rơi bí thư Ấn xuống đài. Hàn Ôn Nhu càng hiểu biết thêm về thân phận và mức độ quan trọng của Trương Thác.
Hai người triền miên trên giường một hồi.
“Hôm qua em đi cùng anh, hôm nay anh sẽ cùng em. Em muốn đi đâu?” Trương Thác ôm vai Hàn Ôn Nhu.
Hàn Ôn Nhu ngẫm nghĩ rồi tràn đầy khát khao nói: “Hay là chúc ta tới nhcuc đi, em đã sớm muốn biết cổ võ thế gia trông như thế nào
“Được thôi” Trương Thác gật đầu. Thấy Trương Thác đồng ý, Hàn Ôn Nhu cực kỳ phấn khởi. Bản thân cô đã có hứng thú với cổ võ, sau khi tới Lưỡi Đao, nghe được tin tức về các cổ võ thế gia, trong lòng cô đã rất tò mò. Nhưng cô biết mình không có cơ hội, cũng không có thân phận bước chân vào cổ võ thế gia, ngay cả chỉ là cổ võ thế gia bình thường nhất. Vậy mà bây giờ mình có thể tới nhà họ Chúc, trước kia cô chưa bao giờ dám nghĩ tới.
Trương Thác dẫn Hàn Ôn Nhu đến Chúc Gia Trang. Hôm nhà họ Chúc thi đấu, Trương Thác đã nổi tiếng ở nhà họ Chúc, có thể thuận lợi tiến vào Chúc Gia Trang.