Con Rể Quyền Quý

Chương 618-619



Chương 618:



Nhìn thấy Trương Thác lên xe taxi, chiếc xe Audi A6 vẫn luôn theo dõi Trương Thác, lập tức đuổi theo.



Trương Thác ngồi trong xe taxi, nhìn qua gương chiếu hậu, chiếc Audi A6 đó tất nhiên không thoát được ánh mắt anh.



Chiếc taxi dần dần đi ra khỏi nội thành, sắp sửa đến quốc lộ.



“Bác tài, dừng lại đây đi” Trương Thác trông thấy vị trí trước mặt khá được, vừa có thể ẩn náu, lại không có camera, là một chỗ tốt để mai phục.



“Ở đây? Chàng trai trẻ, xuống xe ở đây, cậu sẽ rất khó gọi xe” Tài xế taxi nhắc nhở một câu.



“Không sao, có bạn đến đón tôi”



Trương Thác thanh toán tiền đi xuống xe.



Trên đường, đâu đâu cũng là những chiếc xe lớn đi lại, hai bên đường là một rừng cây hoang dã, Trương Thác đi vào bên trong rừng cây.



Chiếc Audi A6 kia cũng dừng lại, năm người từ trên xe đi xuống, lần theo dấu chân của Trương Thác rồi đuổi theo.



Hai phút sau, Trương Thác từ trong rừng cây đi ra, lái chiếc xe Audi A6 vừa rồi quay trở lại thành phố.



Còn về 5 người vừa theo vào rừng ban nãy thì coi như từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện.



8 giờ tối, Trương Thác về đến nhà, nhàn nhã nằm trên ghế sô pha, gọi điện thoại cho Lâm Ngữ Lam nhưng lại nghe thấy thông báo đã tắt máy.



Cùng thời gian đó, dưới tầng hầm của tập đoàn Triệu thị.



Ông Triệu nhìn chằm chăm ngọn lửa trước mắt, ngọn lửa là từ chiếc AudiA6 bị người thiêu cháy.



“Xe là ai lái?” Ông Triệu trợn mắt nhìn chằm chằm chiếc xe đã bị đốt cháy đến toàn thân đen xì trước mắt.



“Không biết”



Người thanh niên tây trang đen lắc đầu: “Đối phương tránh được tất cả camera, người của chúng ta cũng không liên lạc được”



Ngọn lửa trên xe bị dập tắt, gương mặt vốn tức giận của ông Triệu bỗng nhiên lại cười lớn: “Rất thú vị, đã rất lâu rồi không có ai chơi tôi như vậy”



Nhìn khuôn mặt tràn đầy tươi cười của ông Triệu, người thanh niên tây trang đen đằng sau không tự chủ được rùng mình một cái. Anh ta vẫn nhớ rất rõ người lần trước làm cho ông Triệu bày ra vẻ mặt tươi cười này, cả nhà đều đã thành tro Tồi.



Một đêm yên lặng qua đi.



Sáng ngày hôm sau, Trương Thác đi thẳng về hướng Nhất Lâm, tiếp tục làm “tổng giám đốc”.



Trương Thác ở trên rất nhiều vấn đề có phương hướng sách lược và tốc độ đưa ra sách lược đều cao hơn nhiều so với Lâm Ngữ Lam. Có một số vấn đề làm cho Lâm Ngữ Lam cảm thấy đau đầu thì Trương Thác lại giải quyết nó rất nhẹ nhàng.



Một chiếc máy bay từ Tước Thành về Châu Xuyên, đang chuẩn bị cất cánh ở sân bay Tước Thành.



Lâm Ngữ Lam mặc một chiếc váy dài màu đen đang ngồi trên máy bay, mái tóc được chải ra sau đầu, cho người ta cảm giác đoan trang.



Cô Lâm, thực chất là có thể dùng máy riêng trong nhà đưa cô đi” Tô My ngồi cạnh Lâm Ngữ Lam, mở miệng nói.



Lúc trước là Tô My mời Lâm Ngữ Lam từ Châu Xuyên về nhà họ Tô, lần này là Tô Du Khanh đặc biệt cho Tô My đi cùng Lâm Ngữ Lam, coi như là phổ cập một chút kiến thức về những dòng ho danh tiếng trong giới võ cổ đại cho Lâm Ngữ Lam.


Chương 619:



Lâm Ngữ Lam lắc đầu: “Tôi vẫn chưa tiếp nhận chức gia chủ của nhà họ Tô, đi lại bình thường là được rồi”



Lâm Ngữ Lam nói xong, vẫy tay gọi tiếp viên hàng không, muốn mượn một sợi dây để sạc điện.



Đoạn thời gian này, Lâm Ngữ Lam vẫn luôn ở cổ địa của nhà họ Tô, không có chỗ nào để sạc điện thoại, đã bị sập nguồn rất lâu rồi.



Máy bay cất cánh, Lâm Ngữ Lam nằm trên ghế dựa, nhắm mắt dưỡng sức.



Đến tầm giữa trưa, máy bay hạ cánh tại sân bay Châu Xuyên.



Về tới Châu Xuyên, Lâm Ngữ Lam có một loại cảm giác thân thiết đã lâu không gặp, giống y hệt cảm giác lần trước khi trở về cùng Trương Thác. Bên ngoài có bao nhiêu rộng lớn, bao nhiêu phồn hoa, nhưng cuối cùng cũng không thể cho cô cảm giác như ở Châu Xuyên, hơn nữa ở nơi này còn có một người mà Lâm Ngữ Lam vẫn luôn nhớ đến.



Sau khi xuống máy bay, việc đầu tiên Lâm Ngữ Lam làm là mở di động lên, phút chốc liền có vô số thông báo nhảy ra.



Lâm Ngữ Lam đem những thông báo này từng cái từng cái lọc ra, chọn những cái quan trọng nhất.



Không ở công ty thời gian dài như vậy, rất nhiều vấn đề cần Lâm Ngữ Lam xử lý, Lâm Ngữ Lam trả lời lại từng tin nhắn một.



“Cô Lâm, bây giờ chúng ta đi đâu?” Tô My hỏi.



“Trước hết về công ty đã” Lâm Ngữ Lam cất di động, mặc dù đã nhìn thấy sự to lớn của nhà họ Tô, nhưng thứ mà Lâm Ngữ Lam để tâm nhất vẫn là Nhất Lâm. Tập đoàn Nhất Lâm đối với Lâm Ngữ Lam mà nói, như là căn nguyên, gốc rễ của cô vậy.



Lâm Ngữ Lam mang theo Tô My trở về tập đoàn Nhất Lâm, nhìn thấy Lâm Ngữ Lam quay về, nhân viên của Nhất Lâm đều có vẻ ngoài ý muốn.



“Chào tổng giám đốc Lâm”



“Tổng giám đốc Lâm”



“Tổng giám đốc Lâm về rồi Lâm Ngữ Lam gật đầu chào hỏi lại, vừa muốn lên tầng, lại nghe thấy tiếng thảo luận ở một bên truyền tới: “Tôi cảm thấy lần sửa đổi này hoàn toàn có thể thay đổi ba mươi phần trăm khe hở, có thể kéo rộng khoảng cách giữa các tòa nhà, gia tăng diện tích ánh sáng”



“Đây quả thật là một cách tốt”



Lâm Ngữ Lam nhìn về nơi phát ra tiếng thảo luận, chính là một đội ngũ thiết kế đang tiến hành sửa đổi cho một dự án bất động sản chuẩn bị xây dựng.



Lý do mà Lâm Ngữ Lam vội vàng quay về công ty cũng là vì vừa nãy nhìn thấy được tin nhắn của đội thiết kế gửi cho cô ba ngày trước. Bởi vì chính sách thay đổi, nên việc phân chia địa lý ban đầu xảy ra vấn đề, cần phải thiết kế lại còn phải định vị lại nữa.



Nhưng bây giờ điều mà Lâm Ngữ Lam nghe thấy, bọn họ lại đang thảo luận là làm thế nào để gia tăng khoảng cách giữa các tòa nhà.



“Mọi người đang nói cái gì vậy?” Lâm Ngữ Lam đi qua hỏi.



Đội ngũ này vừa rồi đều đang thảo luận vấn đề, không chú ý đến Lâm Ngữ Lam đã đi đến đây, sau khi nghe thấy giọng nói của Lâm Ngữ Lam mới đồng thanh chào tổng giám đốc Lâm.



“Tổng giám đốc Lâm, chúng tôi đang nói về kế hoạch thiết kế của ngày hôm qua, quả thật là rất hoàn mỹ”



“Đúng vậy. Cô xem chỗ ngoặt này, không những không lãng phí mặt đất, ngược lại vì một sự thay đổi nhỏ này, càng làm cho các căn hộ đa dạng hóa hơn, cho khách hàng nhiều lựa chọn hơn”



Lâm Ngữ Lam nhìn bản thiết kế mà đội thiết kế đưa ra, ánh mắt sáng ngời vì bản thiết kế được thiết kế thật sự rất hoàn mỹ.



Bản thiết kế mà lúc trước Lâm Ngữ Lam tự mình theo dõi nhà thiết kế vẽ, rồi sau đó sửa đổi vô số lần, cũng không thể đem ra so sánh với bản thiết kế này.



“Bản thiết kế này từ đâu tới vậy?’Lâm Ngữ Lam hoie một tiếng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.