Con Rể Quyền Quý

Chương 668



Chương 668:



Mặt Tô My đỏ bừng, nơi ở của phụ nữ có rất nhiều nới không thể để người khác tùy ý nhìn.



Người cảnh sát trung niên nói xong, lại hét lên: “Đồng thời, tôi nghi ngờ trên người họ có trang bị thiết bị liên lạc, sẽ liên lạc riêng với nghi phạm, các người bắt người lại, tôi muốn lục soát toàn thân.”



Khi người cảnh sát trung niên nói ánh mắt có chút gian xảo, có ý xấu, ánh mắt không ngừng đánh giá trên người Lâm Ngữ Lam. Người đẹp cực phẩm thế này, lại là Tổng giám đốc của Tập đoàn Nhất Lâm, mình sờ vài cái, vậy sau này khi uống rượu, lấy ra chém gió rất có thể diện.



Sắc mặt Lâm Ngữ Lam thay đổi.



Tô My muốn ngăn trước người Lâm Ngữ Lam, trừng đám cảnh sát trước mặt: “Tôi xem ai dám”



“Xảy ra chuyện gì vậy?” Giọng nói của Trương Thác vang lên phía sau đám cảnh sát.



Anh vừa mới chạy nhanh đến đấy, không hề nghe rõ đoạn đối thoại của cảnh sát với Lâm Ngữ Lam, cũng không biết những người này nhắm đến mình.



Đám cảnh sát vừa nhìn thấy Trương Thác, sắc mặt vui vẻ, có hai người lập tức tiến lên trước, bắt lấy Trương Thác.



Trong mắt người cảnh sát trung niên xẹt qua tia thất vọng, xem ra lần này mình không có cách để giở trò rồ Anh ta nhìn Trương Thác, lấy ra lệnh bắt giữ của mình, đọc lớn: “Trương Thác, anh bị tình nghỉ có liên quan đến vụ án giết người, bây giờ đi với bọn tôi một chuyến”



“Đi với các người một chuyến? Giết người?”



Trương Thác nhíu mày: “Các người thuộc đơn vị nào?”



“Sở cảnh sát Lạc Hà” Người cảnh sát trung niên lấy thẻ công tác của mình ra, lóe trước mặt Trương Thác một chút.



Trương Thác cười ha ha: “Sở cảnh sát Lạc Hà? Cho dù tôi thật sự có chuyện gì, cũng không đến lượt các người quản?



Sở cảnh sát ở Châu Xuyên không có người sao?”



“Đây là điều động trong nội bộ của chúng tôi, không có liên quan gì đến anh, đi với chúng tôi một chuyến” Người cảnh sát trung niên ra lệnh.



Hai người lao đến trước Trương Thác, tay đã bắt lên người Trương Thác.



Trương Thác hừ lạnh một tiếng, vai động đậy: “Tôi muốn gọi điện thoại hỏi cảnh sát Châu Xuyên, các người điều động thế nào. Còn nữa, vụ án giết người nào? Liên quan gì đến tôi?”



“Bây giờ anh không có bất kỳ quyền lợi gọi điện nào cả, bắt lấy anh ta”



Người cảnh sát trung niên hét lớn một tiếng: “Trương Thác, nếu như bây giờ anh chống đối, chính là bắt giữ”



Hai cảnh sát kia lại bắt lấy vai Trương Thác, Trương Thác nắm chặt tay, sau đó lại mở ra, anh hoàn toàn có năng lực đánh đám cảnh sát này, hơn nữa còn có thể toàn thân rút lui, nhưng anh không thể làm như vậy. Anh bây giờ, không còn một mình như trước kia, anh có gia đình, phải quan tâm đến cảm nhận của Lâm Ngữ Lam, nếu như mình thật sự bị bắt thì không có việc gì, nhưng sẽ tạo thành sự ảnh hưởng rất lớn với Lâm Ngữ Lam, ít nhất, Tập đoàn Nhất Lâm sẽ chịu phải một cú đả kích rất lớn.



Còn về phần tình nghỉ giết người gì đó, Trương Thác không cần suy nghĩ cũng biết có người cố ý động đến mình.



Trương Thác để mặc cho hai người cảnh sát kia giữ lấy vai, anh làm ra vẻ mặt khiến Lâm Ngữ Lam yên tâm: “Vợ à, không có chuyện gì đâu, anh đảm bảo với em, sáng mai anh sẽ nguyên vẹn không có tổn hại gì xuất hiện trước mặt em”



Người cảnh sát trung niên hừ lạnh một tiếng: “Nguyên vẹn không tổn hại gì? Giỏi lắm, nếu như anh đã không coi pháp luật ra gì. Vậy tôi nói cho anh biết, chuyện lần này, đủ để anh ngồi tù mọt gông, đưa đi”



“Từ từ đã” Lâm Ngữ Lam giơ tay ra, ngăn cản mấy người cảnh sát.



Người cảnh sát trung niên nhướng mày: “Làm sao, cô Lâm, cô vẫn còn muốn ngăn cản chúng tôi bắt người sao? Nếu như cô cản trở người thực thi pháp luật, tôi có quyền bỏ tù cô đấy”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.