Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập

Chương 120: 120: Đây Là Sức Mạnh Của Quyền Lực Sao




Hai giáo viên coi thi đưa mắt nhìn nhau, họ không ngờ Công Nam lại dùng cách này để chứng minh mình vô tội, không thể không nói, cách thức này thật sự có hiệu nghiệm, nhóm học sinh hoang mang, nhưng đồng thời cũng đã cho thấy Công Nam biết cách làm và làm đúng, không thể sử dụng phao ghi kết quả sai được.1
Nhưng mà, tiền đã sắp tới tay, không lý nào lại bắt họ nôn ra.

Thầy giáo trẻ hùng hồn nói:
- Cậu đừng hòng dùng chiêu con nít này qua mắt chúng tôi, có thể tờ giấy này cậu đã mang vào, sau đó trong quá trình giải trùng hợp phát hiện lỗi sai mà thôi, huống hồ chưa chắc năm bài kia cậu không gian lận, bây giờ bắt được một bài, đồng nghĩa năm bài kia cũng có hiềm nghi, tôi và thầy Ninh quyết định hủy kết quả thi của cậu chờ điều tra sau rồi, bây giờ cậu có thể trở về chờ đợi người bên bộ đến làm việc.

Ha, gấp gáp vậy sao?
Công Nam nhếch môi cười mỉa, hai thầy giáo kia thấy vậy càng thêm tức giận, từ trước đến giờ chưa có một học sinh nào dám chống đối họ như thế, đúng là thiếu dạy dỗ mà.1
Công Nam mở miệng nói:
- Thầy làm em có cảm giác như đang muốn gấp gáp hủy chứng cứ đặt em vào tình huống đã rồi vậy, sao thầy không đợi hội đồng chấm thi chấm bài của em xong rồi hẵng định tội?
- Không cần, bài thi gian lận dù có điểm cao cũng chẳng có ý nghĩa gì, lại còn mất thời gian của hội đồng chấm thi, tôi cảnh cáo cậu, nếu cậu còn gây sự, cẩn thận tôi báo lại cho trường học của cậu để họ kỷ luật cậu đấy, học sinh có dấu hiệu gian dối như cậu thì lấy tư cách gì cãi tay đôi với tôi hả? - Thầy giáo trẻ tuổi lớn tiếng quát nạt.

Nhưng thầy ta vừa nói dứt câu, hiện trường lập tức im bặt, nhóm học sinh dùng ánh mắt khó tin nhìn thầy ta, ngay cả thầy giáo lớn tuổi cũng không khỏi tái mặt.

Xong rồi, cái tên ăn hại này lại bấm nút tự hủy rồi, không thấy tụi nhỏ đang cầm điện thoại quay hình lại sao? Nếu những lời nói bá đạo và ngông cuồng này bị lọt ra ngoài, đến tai phụ huynh, dư luận tuyệt đối sẽ không đứng về phía họ.

Mà lúc này thầy giáo trẻ tuổi kia vẫn chưa nhận ra mình phạm sai lầm, còn đang định nói tiếp thì bị Công Nam ngắt lời:
- Yêu cầu xem lại camera không được, yêu cầu hội đồng chấm thi chấm bài cũng không xong, hai thầy cứ một mực nói em gian lận chỉ qua một tờ giấy, như vậy có đúng quy định không hả, thưa hai thầy coi thi?

Ngay lập tức, nhóm học sinh lại trở nên xôn xao, thậm chí có người còn đứng ra nói:
- Hay là kiểm tra lại camera đi thầy, nếu cậu ta thật sự gian lận thì cũng hết đường chối, đỡ phải đứng đây đôi co mãi.

- Đúng đó thầy.

Thấy tình hình có vẻ không ổn, mặc dù nhóm học sinh chỉ là đám nhỏ mới lớn, nhưng cha mẹ của chúng thì không, nếu xử lý không khéo, gặp ngay kẻ bao đồng nào đó thì không tốt, thầy giáo lớn tuổi bèn hạ giọng, nói:
- Đúng như em Nam nói, chuyện này không nên xử lý gấp gáp như thế, nếu em muốn xem camera vậy thì theo tôi đến phòng điều khiển, còn mấy em này đã nộp bài xong rồi thì giải tán đi, các thầy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho kẻ gian lận, cũng như không vu oan cho người vô tội.

Nói xong, thầy ta liếc nhìn sang Công Nam, mỉm cười hòa ái, hỏi:
- Em thấy như vậy có được không?
Công Nam hiểu rõ ông ta sẽ không dễ dàng để cậu xem lại camera, ông ta chỉ muốn tránh khỏi tầm mắt của đám đông mà thôi, nếu cậu nghe theo, chắc chắn sẽ rơi vào thiên la địa võng ông ta tạo ra, cậu không tin trong chuyện này chỉ có hai người này và kẻ ném tờ giấy vào bàn của cậu làm ra, mà rất có thể một người có quyền lực nào đó muốn tiêu diệt cậu.

Ở trong nước, cậu đã gây thù với ai đâu chứ?
Mặc kệ, dám dùng mưu hèn kế bẩn như vậy để đối phó cậu, tuyệt đối phải trả giá đắc.

Công Nam gật đầu, thầy giáo lớn tuổi kia lập tức thở phào, sau đó ông ta đi đến chỗ học sinh nam đang cầm điện thoại quay phim, nói:
- Đây là sự việc chưa được điều tra rõ ràng, tôi yêu cầu em xóa đoạn ghi hình vừa rồi đi ngay lập tức.

Cậu học sinh kia không muốn xóa đoạn ghi hình kia đi, cậu ta đứng về phía của Công Nam, nhưng nếu xóa đi rồi, lỡ như hai ông thầy này làm gì đó bất lợi cho Công Nam thì còn bằng chứng đâu để giúp cậu nữa.


Thấy cậu ta do dự, thầy giáo trẻ tuổi lại cảnh cáo:
- Đây là chuyện liên quan đến cơ chế sàng lọc của bộ, nếu cậu vẫn giữ đoạn ghi hình trái phép đó, sau này lỡ như vì một nguyên nhân nào đó khiến nó bị tung ra, cậu sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm đấy.

Lời đe dọa này thật sự có tác dụng, cậu học sinh kia khẽ run lên một cái, sau đó đưa mắt nhìn sang Công Nam, trong lòng vừa cảm thấy có lỗi vừa sợ hãi do bị dọa.

Công Nam thấy vậy cũng không đành lòng, hành động vừa rồi của cậu học sinh kia khiến cậu cảm thấy có chút cảm động, nhưng dù sao cậu vẫn không nên kéo người vô tội vào chuyện này.

Vì thế Công Nam khẽ gật đầu một cái, cậu học sinh kia thở ra một hơi như được ân xá, lúc này cậu ta mới dám bấm xóa đoạn ghi hình đi, mấy học sinh khác vừa rồi có quay phim thấy vậy cũng ngoan ngoãn xóa theo.

Sau đó Công Nam đi theo hai thầy giám thị, lúc ra tới sân thì gặp thầy Hưng hớt hải chạy vào, thấy Công Nam, ông ấy lập tức hỏi:
- Sao thế Nam?
Hai thầy giáo kia nhìn thấy thầy Hưng cũng không tỏ ra kiêng dè gì, chỉ là một giáo viên cấp ba quèn mà thôi, gốc gác của họ lớn hơn ông ấy nhiều.

- Mau đi thôi, đừng làm mất thời gian của chúng tôi.

- Thầy giáo trẻ liếc xéo thầy Hưng một cái rồi nhìn Công Nam, nói.


- Hai người có quyền gì mà…
- Thôi thầy, chuyện này sớm muộn gì cũng sáng tỏ, đừng đôi co với họ.

- Thấy thầy Hưng muốn ra mặt cho mình, Công Nam vội cản lại, cậu tin mình có thể giải quyết được chuyện này.

Vì thế, bốn người im lặng đi qua một tòa nhà khác, bước vào thang máy đi lên tầng năm, cửa thang máy vừa mở ra, không phải là phòng điều khiển an ninh, mà hai người kia đưa cậu đến văn phòng chủ tịch.

Biết ngay mà!
Công Nam biết mình bị lừa, nhưng cũng không lớn tiếng chất vấn, mà chỉ im lặng đi theo hai người kia vào bên trong phòng chủ tịch.

Trong phòng, một người đàn ông tầm bốn mươi mấy tuổi đang ngồi trên ghế, trông điệu bộ thì giống như đang đợi cậu sẵn từ trước vậy.

- Thiên tài của Việt Nam đến rồi à, tôi chờ cậu quá lâu rồi đấy.

Công Nam chưa kịp lên tiếng thì thầy Hưng đã cướp lời trước, ông ấy nói:
- Nam tuyệt đối không gian lận, chuyện hôm nay dù mù cũng biết có người đang muốn hại thằng bé, vậy mà mấy người này khăng khăng đổ tội cho thằng nhỏ là sao?1
Ông chủ tịch kia nghe xong lại bật cười, sau đó ông ta ngoắc tay về phía thầy giáo trẻ, ngay lập tức thầy ta đưa bài làm của Công Nam cho ông ta.

Ông ta cầm lên xem một hồi, sau đó tặc lưỡi, nói:
- Mặc dù không quá hiểu nội dung bên trong, nhưng đáng tiếc IPhO lần này, à không nền giáo dục trong nước không có duyên với cậu rồi.


Vừa nói dứt câu, ông ta giơ tay xé đôi bài làm ra làm hai, rồi làm tư, sau cùng vứt vào sọt rác.

- Ông làm cái gì vậy? Sao các người dám trắng trợn như thế? - Thầy Hưng la lên.

Sống từng tuổi này rồi, làm sao thầy Hưng còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, cả một đám người lớn cấu kết hòng hạ bệ một đứa nhỏ mười mấy tuổi, hơn nữa lại còn là nhân tài hiếm có, đây chính là hành vi bóp chết thiên tài, sao có thể lộng hành đến vậy chứ?
Công Nam nhìn bài làm của mình bị vứt trong sọt rác, lúc này trong lòng cậu bùng lên lửa giận, khi nãy bị vu oan là gian lận, cậu cũng không quá tức giận, nhưng nhìn chất xám của mình bị người ta chà đạp rồi vứt bỏ như rác rưởi, cậu lại phẫn nộ hơn bao giờ hết.1
- Ông thật sự không sợ tôi sẽ mang chuyện này công khai ra bên ngoài sao? - Công Nam siết chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm vào ông chủ tịch, hỏi.

Ông chủ tịch vẫn thản nhiên, thậm chí còn cảm thấy buồn cười trước câu hỏi của Công Nam, ông ta mỉm cười, hỏi ngược lại:
- Cậu biết tôi là ai không?
Lúc hỏi ra câu này, vẻ mặt của ông ta rất đắc ý, đầu lông mày nhướng lên trông giống như đang cười nhạo Công Nam quá ngây thơ vậy.

- Phan Văn Tài, Chủ tịch ban hội đồng giáo dục thành phố, tổng giám đốc công ty Việt Tiến, em rể của phó bộ trưởng, cựu thành viên của liên hiệp giáo dục toàn quốc, cha vợ của công tố viên Thành Phước, thuộc tòa án Trung ương, năm 2006 đã từng mở một công ty lúa gạo, nhưng lại để vợ đứng tên với tổng số vốn là một tỷ hai.1
Công Nam bình tĩnh mở miệng, chậm rãi nói ra thông tin của ông chủ tịch, mỗi một lời cậu nói ra, sắc mặt của ông ta lại tái đi một chút, bởi vì những thông tin mà cậu nói đều được liên kết chặt chẽ với đường dây hoạt động của ông ta.

Ông ta có rất nhiều thân phận, nhưng cậu chỉ kể ra những thông tin này khiến ông ta cảm thấy dường như cậu đã biết điều gì đó.

Công Nam mỉm cười, nói tiếp:
- ### Có lẽ ông chủ tịch đây đi đêm nhiều nhưng chưa từng gặp ma, đáng tiếc, lần này ông gặp quỷ rồi.1
Lời của Gừng: độc giả của Gừng, ai có thành tích vượt bậc trong học tập (ví dụ từ 7 chấm 8 chấm lên 9 chấm hoặc đơn giản chỉ là thoát khỏi giới hạn của bản thân) hoặc đoạt giải nhất trong các cuộc thi học tập thì nhắn tin hoặc cmt cho Gừng hay, Gừng tặng mỗi người một phần quà nho nhỏ coi như khích lệ, chúc mừng mọi người.1.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.