Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 1146: Giả heo để ăn hổ, lái máy bay chị gái chất lượng cao!



Tối hôm đó mọi người cùng nhau chơi đến rất muộn, nhất là Tô Nghiêu, dù sao tuổi cũng còn nhỏ, tuy bề ngoài giả bộ như rất khó gần, nhưng sau mấy vòng chơi trò chơi, thi đã chơi cùng với bạn bè của Bạc Nhan.

Mọi người đều rất thích em trai này của Bạc Nhan, luôn trêu đùa nói Tô Nghiêu là lái máy bay chị gái. “Trời ơi, có một em trai cao lãnh nhưng quan tâm đến cậu như vậy, kỳ thật cũng không tồi đó chứ?” “Nào có.” Bạc Nhan cười khoát khoát tay “Cậu thật sự không biết cậu ấy phiền đến mức nào, thật sự phiên chết tôi luôn, hơn nữa còn đặc biệt biết nói chuyện phiếm, dù sao thì Tô Nghiêu cũng chính là một đại ma vương hồn thế.” “Chị đang nói gì vậy?” Tô Nghiêu vội nói: “Em đều vì chị, vì chị cả mặt Bạc Nhan cái đồ não cá vàng nhà chị, không nghĩ tới hai năm nay em đã quan tâm đến chị bao nhiêu sao! Chị ngu ngốc chết đi được ấy!”

Một đảm bạn được một trận cười ha ha ha hê.

Yuki càng khoa trương hơn: “Bạc Nhan, cậu nhìn xem, Tô Nghiều nhà cậu đẹp trai như vậy, bây giờ tuổi còn nhỏ, lớn lên nhất định là một tổng giám đốc bá đạo trong nhà có một người như vậy, cậu có chắc là cậu giữ được không đó?”

Nhắc tới chuyện này, sự nhiều chuyện bà tám của mọi người đều nổi lên, dù sao thì nền văn hóa của nước ngoài tương đối cởi mở, có người trực tiếp hỏi: “Tô Nghiêu cậu vẫn còn là trai tân sao?”

Tô Nghiêu đỏ mặt, vẫn còn cứng miệng: “Chuyện này liên quan gì đến anh chứ “Ha ha ha ha ha ha ha.”

Mọi người ôm bụng cười to “Đừng nói dối nữa, hay là buổi tối hôm nay tôi giúp cậusắp xếp nha.” “Không, có, cần!”

Tô Nghiêu nghiến răng nghiến lợi: “Tôi thế nào cũng không sao cả, chỉ cần Bạc Nhan đừng làm loạn với tôi là được.” “Lời này của cậu là không đúng đâu nha, chị sao lại làm loạn được chứ.”

Nghe được lời này, Bạc Nhan uống một ngụm nước uống, lông mày nhưởng lên, giống như không sợ hãi, trước đây cô sẽ không có biểu cảm như vậy, nhưng bây giờ… cô cười đến không có gánh nặng: “Từ trước đến nay tôi độc thân, cũng không phá hoại tình cảm của gia đình nhà người ta, cho dù thật sự có bạn trai, cũng không tính là làm tổn thương thiên hại lý chứ?” “Có bạn trai?”

Tô Nghiêu nghe xong, tóc đều dựng thẳng lên: “Bạc Nhan, chị thật đúng là lá gan càng lúc càng lớn! Ai cho phép chỉ có bạn trail “Em trai sốt ruột rồi kìa. “Tôi đã là nói Tô Nghiêu lái máy bay, cậu xem không sai đúng không! Lấy máy bay chất lượng cao, tình yêu lấy máy bay là đáng yêu nhất!” Yuki ở một bên dỗ dành, thuận ý nhìn về phía Nhậm Cầu đang im lặng ở bên cạnh, cũng theo đó hồ một câu: “Ý nói lớp trưởng đại nhân, không có bạn gái sao?”

Nhậm Cầu nghe được có người gọi mình, ngẩng đầu nhìn một chút.

Người bạn tốt của Bạc Nhan cười nói: “Cậu bạn trai bên cạnh Bạc Nhan cũng rất đẹp trai” “Đúng vậy, đeo kính, bộ dạng cao lãnh cấm ɖu͙ƈ…

Bạc Nhan bật cười một tiếng, nói với người bạn tốt: “Nhậm Cầu cậu chính là người giả heo để ăn hổ. “Đừng có nói như vậy chứ. Nhậm Cầu bất đắc dĩ cười cười: “Tôi ăn ai được chứ, tôi cũng không ăn cô nha?” “Đó là bởi vì cậu ăn không được tôi.” Bạc Nhan nhếch môi, nheo mắt màu xám xanh biếc mê hoặc kia, bởi vì hơi uống một chút đồ uống có cồn, môi cô nhuần sáng bóng: “Tiếp xúc lâu ngày với anh, liền biết được tính cách của anh luôn rồi. B

Lúc nói ra lời này, Nhậm Cầu hơi ngừng một lúc.

Cậu luôn cảm thấy sau lưng Bạc

Nhan ẩn chứa thâm ý rất sâu, sâu đến chính cậu cũng không thể hiểu được.

Hai năm nay, Bạc Nhan rốt cuộc đã thay đổi bao nhiêu?

Cậu và Tô Nghiều không thể biết được… chỉ là bây giờ Bạc Nhan càng thêm tự do và càn rỡ, thoát ly khỏi sự giam cầm của Đường Duy, cô liền thể hiện ra cách sống mà chính mình mong muốn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.