Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 1430: Ngược vợ nhất thời, vợ ngược cả đời



Anh ta không biết chuyện gì đang diễn ra, cứ như vậy nhìn Đường Duy cười sặc sụa như một chú cún, vừa cười vừa nói và tiến đến gần anh ta.

‘Từ Thánh Mân cảm thấy mình vô tội, ngẩng đầu trông thấy Khương Thích đang nhìn chăm chằm vào mình, khóe miệng mấp máy: “Tôi… Tôi đến đây cùng với Đường Duy”

Khinh Yên gì chứ, anh ta hoàn toàn không hiểu được!

Đường Duy lại tủm tỉm cười nói: “Bởi vì anh Từ và Khinh Yên chưa có gặp nhau, mấy hôm nay mọi người đều ở đây cả, chúng cháu chỉ muốn đưa Khinh Yên ra ngoài đi dạo thôi Khương Thích vừa nghe nói đến dẫn cô bé ra ngoài đi dạo liền cười một cách thân mật: “Cháu cũng nhớ tới con bé à”

“Không có, không có” Đường Duy vội vẫy tay: “Nếu cô ấy ở trong nhà thì mau gọi cô ấy ra đây đi nào”

Đường Duy vừa dứt lời, đã có một bóng người từ bên trong lao tới: “Anh Đường Duy, cuối cùng anh cũng tới rồi!”

Đường Duy với khuôn mặt tươi cười lùi nhẹ ra sau từng bước một, bóng người liền lao tới đâm sầm một cái rõ đau vào người Từ Thánh Mân.

Từ Thánh Mân suýt chút nữa bị cú đâm đó làm cho nôn ra máu: “Cô cẩn thận một chút không được sao?”

Cúi đầu nhìn xuống, một cô bé nhỏ nhắn với bộ đồ Hán phục trong những thước phim trêи truyền hình đang đứng trước ngực anh ta, anh ta thầm nghĩ cô bé hản rất thích văn hóa Trung Hoa và cosplay.

Cô bé vốn dĩ muốn chạy đến lao vào vòng tay của Đường Duy nhưng không ngờ lại đụng phải Từ Thánh Mân, vội vàng thu lại vẻ mặt tươi cười rạng rỡ thay vào đó là khuôn mặt cứng ngắt sượng sùng, tức giận trợn to đôi mắt khinh thường: “Anh là aï2”

Từ Thánh Mân im lặng: “..” Anh ta đang muốn hỏi cô bé câu đó.

Đường Duy đứng bên cạnh nói: “Hàn Khinh Yên, đây là Từ Thánh Mân”

Hàn Khinh Yên lại trợn tròn mắt: “Ồ, em biết rồi! Chuyện giữa anh và Lam Thất Thất như thế nào rồi? Anh đã tỏ tình với cô ấy chưa?”

Ba dấu chấm hỏi to đùng xuất hiện trêи trán Từ Thánh Mân ngay khi nghe xong câu hỏi của Hàn Khinh Yên.

Dường như nghĩ ra được chuyện gì đó, anh ta đột nhiên quay đầu về hướng Đường Duy: “Cậu đã nói gì với con gái của dì Khương Thích?”

Hàn Khinh Yên nhẹ nhàng phẩy cây quạt đang cầm trêи tay che miệng cười hắc hắc một cách bí hiểm: “Nếu như anh và chị Lam Thất Thất đang xảy ra bất hòa thì em nghĩ anh Đường Duy sẽ là một cặp trời sinh với anh được đấy”

Hóa ra là một hủ nữ!!! Cô bé đúng thật là một hủ nữ mà.

Từ Thánh Mân giận đến run cả hai chân.

Đường Duy khẽ nói: “Khinh Yên…”

“Mà thôi đi, em biết người anh yêu nhất là chị Tô Nhan, nên không có khả năng đẩy thuyền cho hai anh rồi” Hàn Khinh Yên liếc mắt về phía Từ Thánh Mân sau đó lại nhìn về phía Đường Duy: “Nói đi, tìm em có chuyện gì sao? Có phải lại là chuyện của chị Tô Nhan không? Chị ấy lại định bỏ trốn với ai hả?”

Nói ngay đúng vấn đề trọng tâm.

Từ Thánh Mân liền võ tay ba cái nói: “Sao cô lại biết được nhiều như thế?”

Hàn Khinh Yên tuy còn nhỏ tuổi nhưng khả năng diễn xuất rất là phong phú, khuôn mặt xinh xắn của cô bé dần thay đổi: “Có người đã kể lại mọi chuyện của các anh cho em nghe, chẳng hạn như chuyện anh thích Lam Thất Thất nhưng lại bướng bỉnh không chịu thừa nhận, chỉ biết âm thầm dõi theo người ta.

Và chẳng hạn như chuyệt Hàn Khinh Yên ngoäắc nhẹ cây quạt, chỉ thẳng vào Đường Duy với đầu chiếc quạt khép hờ, nói giống như một người chuyên kể chuyện thời xưa: “Người này rõ ràng cũng rất là thích chị Tô Nhan, đương thời chỉ cần chị Tô Nhan liếc mắt nhẹ với ai một cái thôi cũng vội vã lao ra ngay. Bây giờ thì lại muốn đẩy người ta ra khỏi mình, rồi nhìn kết quả xem, chị Tô Nhan đúng là thật sự buông bỏ rồi, kết thúc rồi, nhưng anh xem hiện tại anh ta chẳng khác nào một chú cún đang hoảng loạn cuống cuồng tìm về chủ chứ”

Dứt lời, Hàn Khinh Yên tự kết nhẹ lại một câu: “Các anh nghe cho rõ, đây gọi là “Ngược vợ nhất thời, vợ ngược cả đời” đấy”

Đường Duy cùng Từ Thánh Mân chỉ biết cúi đầu im lặng.

Thật là, ai bình thường lại rảnh rỗi không có chuyện gì làm lại đi kể những chuyện này cho con bé nghe chứ?

Khương Thích lên tiếng: “Đường Duy mau nói cho dì biết, dì sẽ nói lại với con gái dì giải thích hộ cháu cho…”

Đường Duy nở một nụ cười miễn cưỡng: “Cháu cảm ơn dì Khương Thích đã có lòng”

Khương Thích xua tay: “Uầy, hai đứa không phải có chuyện tìm Khinh Yên sao? Các con mau đi chơi đi, dì bỗng nhiên cảm thấy chóng mặt quá, haha…”

Khương Thích vừa bảo chóng mặt, đã có người nhanh chóng tiến tới đóng lại một bên cửa Từ Thánh Mân: “Trông dì ấy có chỗ vào khó chịu à?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.