*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lạc Du Du hoàn toàn không ngờ tới bản thân chỉ là đi làm mà thôi, không hiểu sao lại có nhiều xưng hô hiếm lạ cổ quái, bản thân có chút không chịu nổi.
Cô ta gân cổ nói: “Anh đừng nghĩ tôi như thế!”
Cố Mang lập tức giảm lại giọng điệu: “Không thích sao? Vậy tôi xin lỗi: Hừm, thái độ còn rất thành khẩn.
Con người Lạc Du Du chỉ thích ăn mềm không ăn cứng, nhìn thấy Cố Mang như vậy lập tức lại không giận nữa, chỉ có thể ủ rũ xuống: “Không, không…không sao, tôi chỉ là…nói…”
Vừa nghe thấy vậy Cố Mang lập tức xán lạn như ánh mặt trời, vui mừng nhếch khoé miệng, được đẳng chân lên đằng đầu lại kêu lên một câu: “Đồ chuột nhất”
Người này có cần phải được đăng chân lên đăng đầu như vậy không?
Lạc Du Du sượt một cái từ trêи sô pha chạy trốn: “Tổng giám đốc Cố cũng rất bận, ngày đầu tiên tới chắc phải xem xét rất nhiều tài liệu, tôi trước tiên không làm phiền anh nữa, anh rảnh rỗi thì gọi tôi, tôi dẫn anh đi dạo công ty”
Không ngờ, Cố Mang lập tức nói: “Tôi hiện tại rất nhàn rỗi đó.”
“,* Mọi người nói xem, người này sao lại không có chút dáng vẻ của ông chủ mới nhậm chức vậy chứ?
Cố Mang cười càng vui vẻ: “Công việc đều có trợ lý thay tôi làm rồi”
Lạc Du Du nhịn không được, hỏi: “Vậy công việc của anh chủ yếu là làm gì?”
Cố Mang cười híp mắt: “Công việc của tôi chính là sắp xếp công việc cho các cô”
“…?” Quả nhiên là giọng điệu lãnh đạo.
Mười lăm phút sau, các đồng nghiệp trong bộ phận liền nghe thấy một loạt tiếng bước chân, quay đầu lại nhìn, linh vật của bộ phận bọn họ đang dẫn ông chủ mới tính tình cực kém trong lời đồn kia đến đây xem xét công việc.
Bọn họ bị dọa giật cả mình, lúc ngẩng đầu nhìn thì lại sửng sốt.
Này, ông chủ mới, hình như…dáng vẻ còn rất đẹp trai?
Không có hung thần ác sát như trong lời đờn, thoạt nhìn thì còn thấy mặt mày hớn hở…
Chính là linh vật của bọn họ Lạc Du Du ngược lại co đầu rụt cổ ở phía sau, cực kì giống một con sóc nhỏ đang giấu diếm đồ vật, phồng má lên không cam tâm tình nguyện.
Các đồng nghiệp lộn xộn đứng dậy, vui cười đón tiếp: “Xin chào tổng giám đốc Cố”
“Tổng giám đốc Cố, ngưỡng mộ đã lâu”
“ Quá khách khí rồi” Cố Mang mặc tây phục dáng người thẳng đứng: “Hôm nay là ngày đầu tiên tới đây, rất nhiều chỗ còn chưa quen thuộc, nên gọi Lạc Du Du dẫn tôi đi một vòng hiểu rõ một chút, làm phiền mọi người làm việc rồi”
*“ Không, không, không, làm gì có việc gì, tổng giám đốc Cố có chuyện gì cần thì cứ nói với chúng tôi một tiếng là được rồi”
“Đúng, đúng, đúng, để Lạc Du Du dẫn ngài đi làm quen thật tốt”
Cố Mang nói: “Vậy cô thì sao?”
Lạc Du Du sửng sốt.
Cố Mang gật gật đầu: “Đúng vậy”
“Tôi chỉ là một nhân viên bình thường.” Lạc Du Du giơ một tay lên: “Nhân viên nhỏ bé mà thôi, tổng giám đốc Cố, anh không cần để ý tôi”
Đồng nghiệp trừng lớn mắt, đây là tình huống gì chứ? Tổng giám đốc Cố không hỏi ai, chỉ hỏi Lạc Du Du?
Lạc Du Du nhà bọn họ bị nhìn trúng rồi sao? Trời ạ! Cây bắp cải trăng sắp bị heo, heo…thật ra cũng không phải heo, bị tổng giám đốc Cố để ý sao?