Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 1636



Chương 1636

 

Đường Duy lập tức nhíu mày lại, người phụ nữ này là ai? Cô ta không biết làm như thế là đang khiêu khích cậu sao?

 

Đường Duy không biết, nhưng Lam Thất Thất biết người phụ nữ trước mặt là ai.

 

Ngọn đèn vừa rồi còn có chút mờ mịt, cô ấy còn có chút không rõ, lúc này mới tiến lại gần, sau khi nhìn kỹ hơn, cô ấy hoàn toàn biết rõ cô gái tới cửa gây hấn trước mặt là ai.

 

Con gái của nhà họ Phó, Phó Thư Mạn.

 

Lam Thất Thất nhìn thấy ánh mắt kia của Phó Thư Mạn liền biết là tới tra hỏi, phỏng chừng là vị hôn phu của cô ta đang cầu hôn cô ta, nhưng lại bị Đường Duy và Tô Nhan chiếm hào quang, cho nên liền không vui Tô Nhan không quan tâm, có thể trong mắt những người phụ nữ khác đều chỉ như vậy, ngoại trừ bạn bè của cô, Tô Nhan cũng không thân thiện với người ngoài, cho nên cô chỉ nhẹ nhàng liếc nhìn Phó Thư Mạn Cái ánh mắt liếc nhìn đó làm cho bản thân của Phó Thư Mạn như bị một người có khí thế hung hăng trấn áp, cô ta nuốt không nổi cục tức này.

 

Giơ tay nâng ly rượu cụng ly với Tô Nhan, lại còn xung phong uống cạn đầu tiên, thái độ hào sảng đó, làm cho quần chúng xung quanh nhiệt huyết sôi trào.

 

“Cô gái này thật hào sảng!”

 

“Hào sảng!”

 

“Cô ấy một chút cũng không hề nhăn nhó, tính cách khá nóng nảy nha.

 

Nghe thấy lời nhận xét này, Lam Thất Thất khinh thường trợn ngược mắt nhìn lên trần nhà, Phó Thư Mạn ở trước mặt biết bao nhiêu người tạo ra cho bản thân cái hình tượng như vậy, lại còn có người tưởng là thật sao?

 

Đương nhiên chiêu giả làm nữ hán tử này thật sự là quá có ích rồi.

 

Chính là đến bước này rồi, rượu cũng đã uống cạn rồi, Tô Nhan nếu cầm cự hoặc làm như không nhìn thấy gì hết, vậy trường hợp quay đầu thì hai người cũng không thể đi qua được. Tô Nhan tuy rằng cảm thấy Phó Thư Mạn thật sự rất phiền, nhưng mà tự nhiên hiểu được đạo lí này, cô lúc này cũng không làm gì hết, xem chừng Phó Thư Mạn quấn lấy cô thì càng phiền phức thêm nữa, chỉ có thể làm bộ làm tịch hướng về phía cô ta mà nhoẻn khoé miệng, sau đó đem ly rượu uống cạn một hơi.

 

Nhưng khoảnh khắc cô nuốt xuống cổ họng, lông mi của cô chợt run lên.

 

Rượu này… đã được pha.

 

Trộn các loại rượu có nồng độ mạnh mà không giống lại với nhau.

 

Những người từng uống rượu đều biết rõ, uống rượu kị nhất là uống kiểu hỗn tạp như vậy, uống như thế này không những làm cho cơ thể dễ say, còn rất nhanh chịu không nổi, lại còn làm tổn thương thân thể, mà hiện tại Phó Như Mạn cứ như vậy mà đem một ly rượu ngon cho cô uống, có ý đồ ở đâu đây?

 

Là muốn nhìn thấy cô ấy xấu hổ sao?

 

Tô Nhan lại càng cười khẩy, nhìn về phía Phó Thư Mạn, mà bản thân Phó Thư Mạn cũng không nhìn ra bất cứ vấn đề gì của ly rượu này, chỉ là cố ý đem một ly rượu pha trộn nhiều loại đưa cho Tô Nhan uống, giống như là muốn cô uống một ly cồn công nghiệp vậy, cay xè mũi lại còn khó nuốt.

 

Nhưng mà, ở trước mặt mọi người, Tô Nhan nghiến răng nghiến lợi, uống một hơi cạn sạch.

 

Chất lỏng chảy qua cổ họng rồi vào dạ dày khiến bụng cô bùng lên một cảm giác nóng ran, khuôn mặt Tô Nhan tái mét, lại mang theo một chút đỏ bừng, bộ dáng cau mày như hiện tại lại càng khiến mọi người xung quanh khó có thể mà dời tâm mắt đi, cô ấy nhẹ nhàng ấn vào bụng qua lớp quần áo, làm một động tác như vậy khiến Đường Duy đứng dậy.

 

Lam Thất Thất cũng bị doạ cho nhảy dựng: “Làm sao lại vậy?”

 

Từ Thánh Mân cũng là tay từng trải, nháy mắt ra dấu, nhìn Lam Thất Thất nói: “Rượu có vấn đề”

 

Sắc mặt Lam Thất Thất tái nhợt đi, hoàn hồn trở lại liền chỉ vào.

 

Phó Thư Mạn nói: “Cô làm cái trò gì vậy?!”

 

Tô Nhan không nói lời nào, Đường Duy đã vươn tay đỡ lấy cô, cô yếu đuối khẽ dựa vào vòng tay cậu thở hổn hển, trước giờ cô chưa bao giờ ngoan ngoãn như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.