Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài

Chương 810: Khiêu khích nhân phẩm, liều mạng với anh!



Bạc Dạ đổ hết mồ hôi: "Mẹ kiếp! Sao anh nói giống như nhà mẹ Đường Thi.." "Đường Thi quá tội nghiệp, ây." Bạch Việt làm bộ lau nước mắt: "Tôi chính là nhà mẹ của Đường Thi,

Đường Thi thật quá khó khăn. Chờ anh tỉnh lại lâu như vậy, còn nuôi dưỡng con trai của anh, đi đâu tìm ra người vợ tốt như vậy đây. Thật không nỡ nhường Đường Thi cho anh." Bạc Dạ vô cùng tức giận: "Anh có ý nghĩ gì với Đường Thi? Anh nắm mơ đi! Lát nữa tôi sẽ nói với Giang Lăng để Giang Lăng xử lý anh."

Vẻ mặt của Bạch Việt sửng sốt, anh ta tỉnh táo lại liền gào thét với Bạc Dạ: “Cứ nhắc đến tên đàn ông thối tha ấy làm cái gì, tôi với anh ta đâu có phải một cặp!" "Thôi đi, hễ Giang Lăng tìm bạn gái là anh lại phá, anh cố tình không cho người ta sống tốt mà!” Bạc Dạ cũng gân cổ lên mà hét: "Tôi nói cho anh biết, anh mà dám ngăn cản tôi với Đường Thi thì tôi sẽ liều mạng với anh!" "Ông đây liều mạng với anh ngay bây giờ đây, cái đồ chó má!"Bạch Việt xông đến muốn sống chết với Bạc Dạ, đúng lúc Đường Thi không yên tâm đến xem tình hình, cô hét lên: "Hai người đang làm gì vậy?”

Bạc Dạ và Bạch Việt cùng sững sờ. Đặc biệt là Bạc Dạ, bỗng dưng giống như chết máy vậy. Anh hoàn toàn không biết bây giờ phải đối mặt với Đường Thi như thế nào.

Thấy Đường Thi bước vào, Bạc Dạ nói: "Em...Em..."

Bạch Việt bật cười không chút nể tình. Đường Thi cũng tự nhiên cười khẽ: "Sao vậy?" Bạc Dạ hít sâu một hơi: "Bây giờ em không muốn tát tôi mấy cái bạt tai sao?" Đường Thi nghe xong câu nói của Bạc Dạ, đột nhiên bật cười: “Tại sao anh lại nói như vậy."

Mất một lúc lâu sau Bạc Dạ mới tỉnh táo lại: “Tôi tưởng em sẽ ghét tôi." "Tại sao lại ghét anh chứ?" Đường Thi có thái độ ngoài mong đợi của Bạc Dạ, thẳng thắn đối mặt với mọi chuyện xảy ra giữa họ: "Tôi cũng có trách nhiệm mà. Chuyện này là do tự tôi lựa chọn, nếu muốn trách thì tôi cũng chỉ có thể trách bản thân mình”

Bạc Da nhìn Đường Thi ở trước mặt, trong lòng chợt hiểu ra.

Cô luôn như vậy, rõ ràng và dứt khoát.

Chính anh cho rằng cô quá nhỏ mọn, hoặc do anh lo suy tính thiệt hơn khiến việc anh nhìn nhận Đường Thi cũng bị ảnh hưởng ở một mức nào đó.

Bạc Da dành nói: "Em không hận tôi là được rồi, đừng hận bản thân mình." "Trời ơi!" Bạch Việt thở dài: "Đừng có thể hiện tình cảm trước mặt tôi được không? Đám độc thân chúng tôi đến giờ vẫn chưa có nơi nương tựa nữa!"

Bạc Da khô khan nói: "Nói bậy bạ cái gì trước mặt Đường Thi đấy!”. Đường Thi không quan tâm, lại gần nhìn sắc mặt của Bạc Dạ: "Anh bây giờ...khỏe rồi chứ?"

Trái tim Bạc Dạ đập thình thịch, anh nói: "Sao, sao vậy? Em thấy tôi giống, giống như có vấn đề gì sao?"

Đường Thi nói với giọng điệu rất dịu dàng, như thể đang đặc biệt chiếu cố đến lòng tự trọng của Bạc Dạ: “Ừm... Không có. Anh đã ghép thận chưa? Thận rất quan trọng đối với đàn ông, nó có liên quan đến chuyện kia... Tôi sợ thận mới của anh không chịu nổi.."

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạc Dạ trong phút chốc trở nên trắng bệch, cao giọng nói: “Đường Thi, em đang khiêu khích danh dự của tôi về mặt nam tính sao!"

Đã lâu mới thấy Bạc Dạ khon đốn vì mấy câu nói của Đường Thi, Bạch Việt ở bên cạnh cười đen mức không thở nổi. Đúng là quả quýt dày có móng tay nhọn!

Anh ta vừa cười vừa nói: "Đường Thi suy nghĩ đâu có sai đâu! Thật sự anh phải làm chuyện này cho cẩn thận, biết đâu một ngày nào đó quả thận mới của anh có biểu hiện đào thải thì cả cuộc đời của anh xem như tiêu tùng."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.