Đỡ cho lát nữa thư sinh tỉnh lại lại cho rằng trúc tinh là vị "ân nhân" hung ác đập y bất tỉnh.
Ở trước mặt trúc tinh, thỏ tinh vẫn luôn yếu thế, bị quát hai câu đành phải lẳng lặng làm theo.
Nó hoá thành người xong, hai chân cảm giác mềm như bông, bước đi không vững, tóc dài vướng víu.
Đi hai bước, ngã một lần.
Bạch y cũng trở nên xộc xệch, bị trúc tinh cười cho thối mũi.
Hai mắt thỏ tinh đỏ lên, suýt nữa thì lao vào đánh cho trúc tinh một trận.
Hai con yêu tinh vừa đi vừa cãi nhau ầm ĩ, lúc đến nơi người trong phòng đã tỉnh lâu rồi.
Mỹ nhân khoác y phục đen nửa nằm trên giường, đang dùng ống tay áo chậm rãi lau máu trên mặt.
Nghe thấy tiếng động phía cửa, mỹ nhân ngẩng mặt nhìn qua.
Tóc đen dài mượt, mặt trắng trẻo, đuôi mắt ửng hồng. Mỹ nhân chỉ liếc mắt một cái thôi, hai con yêu tinh suýt chút nữa đã bị câu mất hồn đi mất.
Trúc tinh nuốt nước bọt, lén lút kéo quần áo thỏ tinh, nhỏ giọng hỏi: "Ngươi khẳng định người này là thư sinh? Sao y trông còn giống yêu tinh hơn chúng ta nữa." Người này thật sự quá dụ hoặc rồi.