"Đêm nay mọi người ở khách sạn một đêm trước, thả lỏng một chút, ngày mai chúng ta đi trường đại học Bác Dương cử hành nghi thức khởi động máy, sau đó trực tiếp bắt đầu quay."
Trần Trường An nói, ánh mắt đảo qua Đường Dĩ Tố cùng Hàn Thu Nhã, "Còn có, Ngụy Khải cùng Lục Mẫn có chuyện ngoài ý muốn, vai Lý Hưng Xương cùng Dương Như Yến sẽ do Bành Hiểu Vũ cùng Hàn Thu Nhã đảm nhận.""
""Cô cùng mọi người làm quen một chút đi."
Hàn Thu Nhã nghe vậy, lập tức lộ ra nụ cười ngọt ngào, sau đó đứng lên nói: "Chào mọi người, tên tôi là Hàn Thu Nhã, về sau ở đoàn phim, cũng có thể trực tiếp kêu tôi là Dương Như Yến, tôi nhất định nỗ lực diễn vai mình cho tốt, cảm ơn mọi người chỉ điểm."
Thời gian Hàn Thu Nhã đến thành phố Bảo Phong còn sớm hơn Đường Dĩ Tố, lúc Đường Dĩ Tố tới, Hàn Thu Nhã sớm đã cùng hoà mình cùng mọi người. Giờ phút này, cô nàng nói chuyện lại khách khí như vậy, không ít người lập tức vỗ tay cổ động.
Đạo diễn thấy không khí hòa hợp cũng yên lòng, lực chú ý của hắn rất mau đã rời khỏi dàn diễn viên, tranh thủ thời gian thảo luận các hạng mục công việc cùng ca khúc chủ đề khúc và nhạc đệm với ban hậu cần.
Ngày kế, đoàn người từ khách sạn rời đi, đi đến trường đại học Bác Dương.
Nhân số đoàn phim không ít, mọi người chia làm vài chiếc xe, các nữ diễn viên cùng nhân viên nữ trong đoàn ngồi chung một chiếc.
Ngày hôm qua, Hàn Thu Nhã cũng nói chuyện vui vẻ với mọi người, trải qua một đêm, quan hệ càng thân mật một tầng. Tương phản, ngày hôm qua Đường Dĩ Tố sau khi có chìa khóa đã trực tiếp trở lại phòng, cùng Đường Táo video call cả đêm, bỏ lỡ thời gian tốt nhất để kết giao. Cho nên hôm nay ở trên xe, Hàn Thu Nhã cùng những người khác nói nói cười cười, Đường Dĩ Tố ngồi ở một bên không hé răng.
Cô vốn là người có tai tiếng, tuy hằng ngày đi trên đường không ai nhận ra, nhưng hiện tại mỗi người trong đoàn phim đều lăn lộn trong giới giải trí, trên cơ bản không ai không biết chuyện giữa Đường Dĩ Tố cùng Tống Thần Hạo trước đó.
Hơn nữa Đường Dĩ Tố xinh đẹp, hiện giờ lại là nữ chính, vô hình trung tạo cho người ta một loại cảm giác xa cách.
Cũng may, bản thân cô cũng không phải người thích xem náo nhiệt, ngồi một mình cũng được thanh nhàn, ngẫu nhiên nghe được nội dung Hàn Thu Nhã cùng nhân viên đoàn phim nói chuyện phiếm, cũng coi như mừng rỡ tự tại. Tỷ như giờ phút này, bọn họ đang đàm luận về tin đồn trường đại học Bác Dương của thành phố Sở Phong này.
Thật ra muốn quay nội dung cốt truyện thời kỳ nữ chính học đại học, chỉ cần có bối cảnh thỏa đáng là được. Những đoàn phim khác trừ phi có rất nhiều suất diễn đều phải quay ở vườn trường, nếu không, rất ít đại động can qua mà tiến vào trường học.
Dù sao thì trong trường cũng nhiều người, học sinh nhiều thì phải có giáo viên quản thúc, lúc quay có khi còn cần chú ý vấn đề an toàn của bọn họ.
Hiện tại tuy là cuối tháng, sinh viên năm nhất cùng năm hai đã bắt đầu nghỉ hè, nhưng sinh viên năm ba cùng năm cuối vẫn còn đi học.
Có sinh viên trong trường, hạn chế lúc quay phim lại nhiều thêm một tầng, phiền toái hơn nhiều so với bình thường.
Trước mắt, bộ 《 Khu không người 》 nội dung đa số đều ở trong thôn, bình thường mà nói, nghi thức khởi động máy cũng nên tổ chức ở thôn, nhưng đạo diễn lại cố tình chọn địa phương này, đúng là làm không ít người nghĩ trăm lần cũng không ra.
"Tôi có xem qua trên mạng, họ nói, trường Bác Dương rất nổi danh đó. Trăm năm danh giáo, trong trường có kiến trúc xanh hoá xa hoa, không thể so sánh với những trường đại học bình thường khác. Hơn nữa, bởi vì lịch sử lắng đọng tích lũy, thanh danh của trường cùng phong cảnh trong vườn trường thậm chí còn cao hơn tiêu chuẩn." Một người trong số đó tò mò nói.
"Ê.. Tôi cũng có nghe nói, cái trường này có nhiều nhân vật phong vân lắm. Tuy rằng đều là sinh viên, nhưng có bộ dáng rất lợi hại. Tôi còn nhớ rõ có người tên Vân Cảnh, vừa học giỏi vừa đẹp trai, đúng là soái ca.""
""Người ta tuy rằng chỉ là sinh viên, nhưng ở trên mạng có thật nhiều fans, quả thực có thể so với minh tinh luôn. Đáng tiếc tên này hình như không định vài showbiz, gần đây cũng không thấy tin tức gì." Một người khác nói đến việc này, đôi mắt đều sáng.
Một nhân viên công tác đoàn phim thấy mọi người quả nhiên đều có dáng vẻ thập phần hứng thú, lập tức nói: "Tôi là người của thành phố Bảo Phong nè. Trường Bác Dương đúng là rất nổi tiếng, thậm chí có thể nói có chút tà môn, đặc biệt là mấy năm nay, việc lạ đã xảy ra không ít, không hiểu sao có một số người chết.""
""Hơn nữa càng kỳ quái chính là, sau khi những người đó chết, chân tướng lập tức được điều tra, thì ra họ chết đều là đáng đời, mà người không có làm chuyện xấu thì tất cả đều sống tốt.""
"Năm nay, thành tích thi đại học đã có, thành tích trường Bác Dương lại càng tốt hơn trước, cho nên cho dù trước đó có xảy ra những chuyện kia, nhưng các vị phụ huynh vẫn xếp hàng đưa còn xin vào trường.""
""Thậm chí còn có đồn đãi, chỉ cần trong nhà không làm chuyện trái với lương tâm, là người an phận thủ thường, vào trường Bác Dương đều có thể được trường học che chở, có bệnh trị bách bệnh, không bệnh càng khỏe mạnh."
Nhân viên đoàn phim này nói nói, ngay từ đầu còn có thể khiến cho mọi người tò mò, nhưng mà cô nàng này càng nói càng mơ hồ, cả đám ngược lại không tin nữa, đều cảm thấy bất quá là do các phụ huynh mê tín thôi.
Nhưng thật ra người vẫn luôn lẳng lặng ngồi ở một bên - Đường Dĩ Tố - đối với chuyện này lại nổi lên lòng hiếu kỳ.
Đây là thế giới tiểu thuyết, nếu nam phụ Đường Táo đều có thể có ngọc bội, còn có chuyện hiếm lạ kỳ quái gì khác xảy ra cũng không phải không có khả năng.
Đường Dĩ Tố làm mẹ người ta lâu như vậy, tư duy cũng càng ngày càng giống những bậc phụ huynh bình thường khác, nếu trường học này thực sự đúng như lời đồn đãi, sau này cô muốn đưa Đường Táo vào học.
Bất quá ý niệm này vừa mới xuất hiện, lực chú ý của Đường Dĩ Tố thực mau lại bị một nhân viên đoàn phim khác thu hút.
"Ai, mọi người đừng có không tin, vốn dĩ nghi thức khởi động máy của đoàn phim là định đặt ở Nam Mộc thôn, kết quả Ngụy Khải cùng Lục Mẫn trên đường tới đoàn phim lại xảy ra tai nạn xe cộ, tất cả mọi người đều nói rủi ro, vận khí không tốt.""
"Ninh Duy biên kịch cố ý tìm một vị đại sư tính toán một chút, nói phải đổi nơi cử hành nghi thức khởi động máy, sau đó lựa chọn trường Bác Dương này. Này là phải dựa vào quan hệ mới xin được vào quay, hiện tại mong cho trường học hiển linh, hy vọng bộ điện ảnh này có thể được đón nhận khi công chiếu."
Đường Dĩ Tố dựng lỗ tai mà nghe, trong lòng cảm thấy không thể tưởng tượng, quả thực không dám tin Trần Trường An cùng Ninh Duy lại mê tín như vậy.
Bất quá loại địa phương như giới giải trí, phủng cao dẫm thấp là tất nhiên, có câu nói vẫn luôn truyền lưu trong nghề, "Tiểu hồng dựa phủng, đỏ thẫm dựa mệnh".
*Hồng, đỏ: chỉ độ nổi tiếng
Nhiều năm như vậy trôi qua, bất luận là đạo diễn lớn hay nhỏ, siêu sao nổi tiếng hay không, hễ là có tác phẩm bắt đầu quay, đều nhất định phải có một cái nghi thức khởi động, đủ để thấy được người trong giới này cỡ nào mê tín.
Hàn Thu Nhã vốn vẫn luôn hứng thú bừng bừng tham dự nghe vậy, nụ cười trên mặt tức khắc có chút xấu hổ.
Cô cùng Bành Hiểu Vũ đều là thế thân Ngụy Khải cùng Lục Mẫn mới được vào, đối với người khác mà nói, Ngụy Khải Lục Mẫn ra tai nạn xe cộ là rủi ro, nhưng là đối với hai người bọn họ mà nói, ngược lại là chuyện tốt.
Hàn Thu Nhã bỗng nhiên trở nên không tích cực, tất cả mọi người đều là cáo già, rất nhanh ý thức đến độ mẫn cảm của đề tài này, lại mau chóng đổi chủ đề, tiếp tục đàm luận một ít tin đồn không đau không ngứa khác.