Giữa không gian núi rừng tĩnh mịch tối tăm thỉnh thoảng vang lên tiếng lá khô xào xạc cùng tiếng thú rừng tìm mồi giữa đêm khuya. Tuy đã được khai phá trở thành địa điểm để du lịch xong nơi này vẫn giữ được nét hoang sơ nguyên thủy vốn có của nó. Chính quyền Osaka tuy cho phép biến một phần núi Kongo để khai thác du lịch nhưng đồng thời cũng ban bố các điều luật cấm xâm phạm tới bất cứ tài nguyên gì ở nơi đây. Vì thế , núi Kongo tuy náo nhiệt vào ban ngày xong khi mặt trời xuống núi nơi này lại trở thành một thế giới hoang sơ riêng biệt.
Ánh trăng sáng vằng vặc trên vòm trời cao nhưng cả khu rừng bên dưới lại chìm đắm trong bóng tối như thể mặt trăng đã quên mất sự tồn tại của khu rừng này. Đêm tối lạnh như nước , ánh sáng không thể lọt qua từng tán lá dày đặc mà chiếu lên mặt đất cả khu rừng chìm trong tối tăm , tiếng lá cây xao xác trên những vòm cao cùng tiếng gió vi vu qua những kẽ lá. Tiếng côn trùng rả rích trong đêm khiến cho khu rừng tối tăm cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng.
Phù......phù......
Tiếng bước chân dẫm lên từng tầng lá khô dưới mặt đất vang lên thanh từng tiếng giữa rừng cây tối đen như mực ; tiếng thở dốc nặng nhọc cùng tiếng hàm răng đánh vào nhau trong đêm tối phá lệ chói tai. Giữa bóng đen sâu thẳm một bóng người nhoáng lên rồi nặng nề té lăn trên mặt đất. Bóng đen ấy ngã xuống nhưng dường như chẳng biết đau là gì vội vàng vùng dậy ý đồ chạy trối chết , nhưng chẳng may vấp phải một gốc cây chết rục lại ngã xuống nền đất ẩm. Chân hắn vướng vào gốc cây bởi vì quá hoảng loạn nhất thời không có cách nào nhấc chân ra khỏi đó được.
Hắn sợ hãi nhìn về phía sau mình , trong đêm tối hàng chục con mắt đỏ như máu đang nhìn hắn chằm chằm nhưng lại thủy chung chưa nhào tới. Hắn điên cuồng đạp gốc cây mục ý đồ chạy trốn lại không thể nào giãy ra nổi , khuôn mặt tái nhợt như sáp, mồ hôi lạnh thấm đẫm gương mặt. Đôi mắt hắn tràn ngập kinh hoàng cùng tuyệt vọng.
Không......
Hắn ra sức giãy giụa, máu tươi nhanh chóng túa ra, mùi tanh nhàn nhạt như có như không quanh quẩn. Hàng chục đôi mắt đỏ như máu dường như chỉ chờ có vậy lập tức phi phác lên cắn chặt hắn không buông.
Rôm rốp.......
Tiếng xương cốt va chạm hoà cùng bản hoà âm đêm tối trong khu rừng ngược lại đã phá hủy sự hoàn mĩ của đêm tối. Chỉ cần chú ý lắng nghe liền thấy được tiếng xương cốt đứt lìa gãy nát, tiếng la hét chẳng thanh tiếng , tiếng gặm nhấm khiến người ta lạnh đến tận cùng xương tủy.
Mùi máu tươi gay mũi phút chốc lan tỏa cả cánh rừng thế nhưng tuyệt nhiên không thấy bất cứ động vật ăn thịt nào dám bén mảng lại gần đó.
Trong bóng đêm sâu thẳm , một bóng đen nằm đó , bất động. Xương cốt gãy nát, tiếng nhấm nuốt quỷ dị cùng mùi máu tươi gay mũi xộc lên. Xung quanh bóng đen im lìm bất động , hàng chục đôi mắt huyết hồng đỏ ngầu như sắp nhỏ ra máu.
Tiếng động không bao lâu sau thì ngừng lại. Khu rừng lại quay trở về vẻ yên ả vốn có của nó giống như chưa từng phát sinh bất cứ chuyện gì. Tiếng lá khô bị dẫm nát vang lên rất nhỏ , phía chân trời một mảnh sáng hồng le lói. Bình minh đang lên, một ngày mới lại bắt đầu.
Mùi máu tươi trải qua một đêm đã phai nhạt rất nhiều , sẽ không có ai nhận ra đêm qua tại nơi này đã diễn ra một bữa ăn đẫm máu như thế. Vết máu đỏ hoàn toàn biến mất , trên nền đất chỉ còn trơ trọi một chiếc giày vải dính đầy bùn đất và một chiếc thắt lưng da sờn cũ còn vương lại chút máu tươi.
**********************
"Khu chăn nuôi thỏ? Trên núi sao dì?"
Kazuha cùng Yue kinh ngạc nhìn sang Yuu Kikyou đồng thanh hỏi
"Đúng nha, bạn của ta vừa mới từ đó về . Xem này những chú thỏ chúng thật đáng yêu đúng không? Chính nó là cảm hứng cho mẫu thiết kế mới cho hai đứa đấy."
Yuu Kikyou hào hứng bày ra bàn rất nhiều ảnh chụp. Tất cả đều là chụp lại từ khu chăn nuôi thỏ mới được xây dựng trên núi Kongo dạo gần đây. Trong ảnh , những chú thỏ con béo mập lông tơ mịn trắng như tuyết cùng đôi mắt hồng hồng như những viên ruby tinh xảo nhìn thế nào cũng đáng yêu đến đòi mạng . Kazuha trong mắt đều là phấn hồng phao phao hận không thể lập tức chạy tới khu chăn nuôi đó ôm ấp lũ thỏ. Yue tuy không có phản ứng phấn khích như vậy nhưng cũng không dấu được yêu thích. Vì thế, đợi khi Yuu Kikyou hoàn thành thiết kế bọn họ đều sẽ lên khu chăn nuôi kia để chụp hình cùng lũ thỏ đẩy mạnh số lượng tiêu thụ sản phẩm cho quý này.
Ngày Yue và Kazuha nhận được trang phục mới cũng là ngày họ sẽ lên núi . Phải nói rằng thiết kế của Yuu Kikyou quá mức tinh tế , ngay cả vết nhăn trên gấu váy cũng khéo léo được che lấp.
Làn da trắng nõn như ngọc , một đầu đen thùi tóc dài như tơ lụa, mi mắt hơi nhướn lên , tối đen như mực ánh mắt nhìn quanh mang theo vài phần quyến rũ động nhân. Môi phớt hồng ướt át cùng đôi tai lông nhung run run trắng mịn lại lộ ra biểu tình mờ mịt mênh mang đan xen cùng hồn nhiên và vẻ đẹp mị hoặc lộ ra mê người hơi thở. Kazuha và Yue giống như hậu duệ của tinh linh cùng yêu ma đoạt đi hồn phách của con người.
Đường lên núi Kongo tuy đã được sửa sang lại nhưng vì không thể làm xáo trộn quá nhiều tới sinh thái nơi này nên chung quy lại vẫn cực kỳ khó đi. Yuu Kikyou chỉ dẫn theo Yue và Kazuha cùng một nhiếp ảnh gia tới nơi chụp hình định sẵn. Thế nhưng mà không rõ vì cái gì bọn họ đi nửa ngày vẫn cứ loanh quanh trong rừng chưa tìm được đường lên khu nuôi nhốt thỏ kia.
Nhìn mặt trời trên cao tản ra ánh nắng ấm áp chiếu xuống tán cây trong rừng , Yuu Kikyou nhìn qua đồng hồ để họ dừng chân tạm ở giữa rừng cạnh một bờ suối nhỏ, khung cảnh phải nói là như trong mộng vậy. Cảnh rất tốt không khí cũng mát mẻ vì vậy nhiếp ảnh gia mà Yuu Kikyou đem theo liền chụp lấy vài tấm hình.
Anh ta tranh thủ trong lúc nghỉ ngơi chụp lại vài tấm đều lấy Kazuha và Yue làm trung tâm, chụp thêm một chút cảnh rừng. Chụp không bao lâu liền vô ý phát hiện ra một thảm thực vật kỳ quái. Yue cùng Kazuha cũng phát hiện ra vô thức liếc sang. Đó là một loài cây rất lạ. Phiến lá răng cưa nhỏ nhưng hoàn toàn không có màu xanh. Lá của nó dưới ánh nắng ánh lên màu đỏ sậm của máu trông cực kỳ bắt mắt. Từ xa nhìn lại không hề thấy rễ và thân của chúng chỉ thấy lá dập dờn trong gió nhẹ giống hệt như một biển máu tươi . Giữa khu rừng xanh mướt đột nhiên xông ra một mảnh thực vật đỏ như huyết dụ khiến ai nấy đều cảm thấy quỷ dị .
Kazuha giống như bị mê hoặc vươn tay định chạm vào phiến lá , Yue cau mày túm chặt lấy tay cô lắc đầu.
"Đừng chạm vào chúng."
Yuu Kikyou cũng vội vàng gật đầu
" Đúng vậy nhìn chúng xác thực rất quỷ dị chúng ta không nên chạm vào chúng thì tốt hơn. "
Kazuha cũng biết mình hơi thất thố nhưng cô càng mê mang . Lúc đó rõ ràng có một lực lượng vô hình nào đó thúc đẩy ý chí của cô , cô rõ ràng không khống chế được. Đột nhiên , giữa một mảnh đỏ tươi như máu ấy nhô lên một đôi tai trắng muốt. Yue sửng sốt nhìn lại vừa đúng lúc chống lại một cặp mắt huyết hồng so với lá cây gần như là giống nhau như đúc.
"Thỏ?"
Yuu Kikyou cũng tiến lại gần nhìn con thỏ kia chằm chằm , ngay sau đó giống như bản năng bà liền túm chặt lấy Kazuha và Yue lùi ra sau vài bước . Trong khoảnh khắc ấy , con thỏ từ lùm cây nhào ra giơ móng vuốt đen bóng cắm phập xuống mặt đất miệng không ngừng phát ra từng âm thanh xèo xèo chói tai. Kazuha cùng Yue kinh hãi nuốt một ngụm nước bọt . Nếu không phải Yuu Kikyou kéo lại bọn họ nhanh chóng , móng vuốt kia không chừng đã cắm vào thân thể của họ rồi.
Con thỏ phát hiện mình chưa tấn công trúng mục tiêu liền nhe hàm răng sắc nhọn đen bóng nhanh như chớp lao về phía mấy người. Yuu Kikyou nhanh chóng đem Yue và Kazuha bảo hộ phía sau mình, nhiếp ảnh gia mà bà mang theo lập tức ném máy ảnh trong tay rút súng giấu dưới thắt lưng bắn về phía con thỏ kia.
"Ryuichi không cần giết nó, chỉ cần nó không tấn công chúng ta là được."
"Vâng, thưa bà"
Ryuichi cung kính trả lời , anh ta quả thực không giết chết con thỏ chỉ bắn què tứ chi của nó . Dù sao nó cũng chỉ là một con thỏ, cho dù sức lực kinh người vẫn không thể nào thắng nổi vũ khí tối tân do con người tạo ra.
Ryuichi Sasuke thực chất là một thành viên trong bang Yakuza thuộc quyền quản lý của Yuu Okisawara . Thế nhưng dì Kikyou nhìn trúng tài năng nhiếp ảnh của anh liền túm anh về dưới trướng của mình . Cũng khá lâu Ryuichi không đụng tới súng đạn , lần này mang theo súng cũng chỉ xuất phát từ thái độ đề phòng nguy hiểm không nghĩ tới sẽ thực sự dùng tới. Quả nhiên linh tính xấu bao giờ cũng dễ ứng nghiệm hơn sao?
Bọn họ rối rắm không lâu lắm bởi vì từ phía xa đã có bóng người chạy tới. Nhìn trang phục trên người ông ta có thể dễ dàng nhận ra được thân phận người này. Ông ta có lẽ là người bảo vệ của khu rừng , có vẻ đã nghe thấy tiếng súng liền vội vàng chạy tới. Người bảo vệ rừng vốn dĩ sắc mặt rất tức giận gần như muốn xông lên đánh bọn họ nhưng khi ông ta nhìn thấy con thỏ bê bết máu dưới mặt đất tuy đã bị đánh gãy tứ chi vẫn không ngừng thét chói tai giãy giụa , đôi mắt như muốn rỏ máu sắc mặt ông ta lập tức dịu lại thậm chí là thở phào nhẹ nhõm .
"Mấy người không ai bị thương chứ?"
Dì Kikyou lắc đầu cùng với ông ta nói mấy câu. Cuối cùng ông ta cũng đồng ý đưa họ tới địa phận khu nuôi thỏ. Con thỏ bị Ryuichi bắn kia ông ta cũng không đem về chỉ nhờ anh kết liễu nó. Tuy trong mắt ông tràn ngập không đành lòng nhưng dường như không còn cách nào khác.
"Con thỏ này sao lại hung hãn đến thế ?"
Người bảo vệ rừng lắc đầu thở dài
"Tôi cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra. Gần nhất khu rừng này trở nên hỗn loạn vô cùng. Lũ thỏ không biết chui ra từ đâu , chúng tàn phá sinh thái một cách khủng khiếp . Thứ gì cũng ăn ngoại trừ rau củ đều là thịt tươi. Rất nhiều động vật nhỏ trong rừng đều bị chúng nuốt sạch. "
Kazuha sắc mặt hơi tái , cô quay sang nhìn con thỏ chết trên mặt đất lai nhìn móng vuốt và hàm răng của nó vừa rồi thiếu chút nữa cắm vào thân thể họ , cô nhịn không được rùng mình một cái.
"Nếu không phải chính mắt tôi nhìn thấy lũ thỏ ăn thịt một con chó săn thì tôi cũng không dám tin đâu. Ăn đến xương cốt cũng không chừa lại. Vốn dĩ khu rừng này không có thỏ, từ khi khu chăn nuôi xuất hiện chúng mới bắt đầu chạy vào rừng. Cũng không biết đám người đó chăn nuôi kiểu gì , con thỏ nào cũng to như chó nhà , hơn nữa còn hung hãn cực kỳ . Các người lên đó phải cẩn thận một chút. "
**********************
Theo chân người bảo vệ rừng đi tới gần khu vực chăn nuôi thỏ, cả nhóm người đều cảm nhận được không khí có chút không đúng . Tuy khu chăn nuôi này mới được xây dựng và nó cũng không phải địa điểm để du lịch , nhưng chí ít cũng phải có bóng dáng của con người mới đúng. Nhưng là nơi này đừng nói tới bóng người , ngay cả bóng dáng một con thỏ cũng không thấy. Bức tường loang lổ đổ nát, trên đó còn có vô số vết cào xước , thậm chí còn có vài vết xước mơ hồ ẩn ẩn tia máu khô. Hàng rào sắt như bị thứ gì đó gặm cắn đều gãy nát cả . Khung cảnh hoang tàn đổ nát này không giống như nơi có bàn tay con người chăm sóc.
Yue quay sang nhìn dì Kikyou hiện tại đang há hốc miệng kinh ngạc
"Số ảnh đó bạn dì đã chụp từ bao giờ vậy? Nơi này giống như đã bị bỏ hoang lâu lắm rồi."
Yuu Kikyou nghẹn họng trân trối nhìn khung cảnh đổ nát trước mắt không dám tin tưởng.
"Không thể nào. Số ảnh đó mới chụp cách đây hai tuần mà thôi. Vả lại nơi này mới được xây dựng không có lý do gì để bỏ hoang cả . Chi phí xây dựng cũng không phải muối trắng muốn rắc đâu thì rắc a Akari ."
Bởi vì bên trong khu nuôi nhốt đã trống rỗng cho nên tiếng của dì Kikyou vang vọng lại bên trong rất lâu mới tán đi .
Rôm rốp.....
Tiếng nhai xương cốt trong không gian trống rỗng vang lên cực kỳ chói tai . Kazuha cứng ngắc quay đầu lại nhìn dì Kikyou sắc mặt tái nhợt
"Đó là.....tiếng nhai cà rốt của lũ thỏ đúng không?"
Tiếng nhai nuốt rất lớn , khiến cho da đầu Ryuichi cùng Kikyou tê dại cả đi. Thanh âm quen thuộc đó vang vọng khắp bốn bề , nó đại biểu cho cái gì người trong giới Yakuza đều biết rõ . Tiếng xương cốt gãy nát đứt lìa , tiếng nhấm nuốt như ma âm cực kỳ ghê tởm . Ryuichi có thể đoán ra được tình huống bên trong khủng khiếp và tệ hại cỡ nào , anh nhanh nhẹn che chở ba người , rút súng từ từ lùi dần về phía cửa ra.
Họ đi rất chậm , cảnh giới bốn phía bởi vì ở đây người có giá trị vũ lực cao nhất là Ryuichi , anh chỉ có thể giơ súng mà tận lực bảo hộ mọi người. Cách họ không xa , trong một góc nhỏ bên cạnh mấy chiếc lồng sắt Kazuha tinh tường nhìn thấy vết máu khô đọng lại thành mảng lớn . Tại góc tường, một con thỏ lớn đang điên cuồng gặm cắn một bàn tay người .
Bàn tay đó đã đứt lìa khỏi thân thể, vết máu lớn dưới nền đất có thể chứng minh kết cục kinh hoàng của chủ nhân bàn tay kia . Con thỏ dường như phát hiện có người nhìn chằm chằm mình , nó nhe răng sắc nhọn còn dính vụn thịt lao tới.
Ryuichi kinh hãi nhưng bản năng thân thể vượt xa khả năng tính toán từ đại não , anh lập tức nổ súng bắn vào bụng nó. Con thỏ đau đớn rú lên lồng lộn vẫn cứng rắn lao về phía họ. Ryuichi nghiến răng bắn nát đầu nó, mùi máu tươi rất nhẹ lập tức lan tràn.
Chưa kịp để họ hoàn hồn , từ trong các hốc tường những con thỏ lũ lượt mà kéo ra , dường như chúng ngửi được mùi máu tươi lập tức liền lao tới cắn nuốt con thỏ vừa bị bắn chết kia. Lớp lông trắng mịn lúc này đã bê bết máu , con nào con nấy như trúng thuốc kích thích lao vào cắn xé con thỏ to lớn.
Dì Kikyou thấy vậy không dám trì hoãn ở đó thêm một phút nào nữa lập tức nghĩ cách để tất cả họ rời khỏi nơi này. Súng của Ryuichi có thể hết đạn bất cứ lúc nào , tiếp tục dùng dằng ở đây họ nhất định phải chết. Lũ thỏ xử lý con thỏ kia cực kỳ nhanh giống như cả năm rồi chưa từng được ăn vậy. Chúng nhanh chóng đuổi theo bọn họ , bên trong khu chăn nuôi càng lúc càng xuất hiện nhiều thỏ , chúng xèo xèo kêu váng lên . Yuu Kikyou sắc mặt xanh mét lập tức kéo Yue và Kazuha chạy khỏi nơi này Ryuichi chạy cuối cùng bọc hậu. Anh điên cuồng xả súng bắn lũ thỏ , chúng liên tiếp ngã xuống nhưng số lượng vẫn chưa hề giảm bớt. Đạn còn lại không đủ để tiêu diệt hết số thỏ ở đây. Ryuichi cắn răng nhìn lại phía Yuu Kikyou cùng hai cô gái chạy chưa được bao xa , anh quyết định ngừng cước bộ đứng chôn chân ở đó không nhúc nhích nữa. Kazuha quay đầu thấy anh ta đứng ở đó không chạy theo họ liền giằng tay Yuu Kikyou phản hồi ý đồ kéo Ryuichi chạy đi.
"Anh bị điên hả? Còn không mau chạy đứng đó làm gì?"
Ryuichi sửng sốt , trên mặt đột nhiên đau rát. Yuu Kikyou thở hồng hộc tát cho anh ta một cái gương mặt tràn ngập phẫn nộ. Ryuichi hoàn toàn không nghĩ tới họ cư nhiên chạy về đây để kéo mình đi. Yuu Kikyou thấy anh ta ngẩn người liền rống lên
"Cậu đừng tưởng cậu là thủ hạ của Okisawara thì tôi không quản được cậu. Muốn chết ở một nơi lãng xẹt thế này bang Yakuza của chúng ta còn chỗ đứng nào ở Osaka nữa hả ? Đã chết phải chết ở đúng chỗ , cậu nghĩ tôi cần sự bảo hộ của một thằng nhãi như cậu chắc? Đi mau."
Ryuichi bị rống đến ngây người , anh ta hơi nhếch mép cuối cùng cũng biết được lý do lão đại nhà mình bị người phụ nữ này quản đến gắt gao như vậy.
Yuu Kikyou hừ lạnh nhưng ánh mắt lại toát lên cảm kích. Ryuichi không phải người ham sống sợ chết , trong hoàn cảnh như vậy cậu ta lựa chọn hi sinh bảo toàn đường lui cho mọi người khiến cho bà không thể không cảm động. Yue nhìn lũ thỏ hung dữ như hổ rình mồi nhìn bọn họ nhíu mày. Lúc trước, trong rừng chỉ có một con thỏ tấn công họ cô đã không nhận ra sát ý cùng quỷ khí quanh quẩn. Thế nhưng hiện tại, khi lũ thỏ tụ tập lại quả nhiên cả không gian trống rỗng tràn đầy khí tức đen tối . Lũ thỏ không phải đột nhiên biến dị hung hãn và tàn bạo , chúng nhất định bị ảnh hưởng bởi cái gì đó. Nhưng mà.....đến tột cùng là thứ gì?!
Quỷ khí lượn lờ khắp nơi, những con thịt vươn móng vuốt đen bóng sắc nhọn , hàm răng biến dị như dã thú . Nước dãi tanh hôi nhỏ từng giọt xuống mặt đất , đôi mắt huyết hồng lồi ra tràn ngập tơ máu khiến Yue đột nhiên cảm thấy một sự quen thuộc nào đó nhưng hiện tại cô không có cách nào nhớ ra nổi.
Lũ thỏ không chần chờ thêm nữa , chúng phi phác về phía họ. Ryuichi lập tức kéo Kazuha và Yuu Kikyou về phía sau , anh ta thực sự không kịp kéo Yue lại. Mà Yue cũng không có ý định để anh ta kéo về.
Khi cô đã nhớ lại tất cả , phá bỏ hoàn toàn phong ấn ký ức mà thần số mệnh gieo trong trái tim cô , Yue đã hoàn toàn không còn là cô gái nhỏ yếu ớt cần người bảo hộ. Đôi mắt xanh biếc loé lên, lũ thỏ đột ngột dừng lại . Dường như chúng cảm nhận được nguy hiểm không ngừng lui dần về sau. Móng tay cô biến sắc nhọn , con thỏ cầm đầu không kịp dừng lại bị xé thành hai nửa , chết không kịp ngáp. Lũ thỏ thấy đồng bạn chết thảm cũng không giống như vừa nãy nhào lên cắn nuốt chỉ dám đứng tại chỗ cảnh giới.
"Dì à, nếu không giết hết lũ thỏ chúng sẽ ăn tất cả mọi thứ. Khi khu rừng này không còn đủ đồ ăn cho chúng , chúng sẽ tràn xuống thành phố. Hậu quả không tưởng tượng được đâu."
Yue biết, có lẽ những người trong khu nuôi nhốt này đã nằm gọn trong bụng lũ thỏ rồi . Nếu không nơi này đã chẳng hoang tàn đến thế. Yuu Kikyou cùng Kazuha cùng hít vào một ngụm khí lạnh , cả hai đều đã tưởng tượng ra hậu quả kinh hoàng khi lũ thỏ tràn xuống phố . Thỏ là động vật có vòng đời ngắn nhưng ngắn không có nghĩa là một tuần hay một tháng. Một con thỏ có thể sống tới 5 năm. Trong 5 năm này chúng ngoại trừ ăn chính là sinh sôi nảy nở duy trì giống nòi. Nếu lũ thỏ điên này lao xuống thành phố , chúng ăn thịt người lúc ấy hỗn loạn cỡ nào ai cũng không dám đoán trước. Nếu vừa ăn vừa sinh sản , có lẽ chưa tới 1 tháng cả Osaka đã trở thành hang ổ của lũ thỏ mất.
Yuu Kikyou thở hắt ra vội vàng gọi điện về nhà yêu cầu tập hợp bang Yakuza ngay lập tức lên núi Kongo diệt thỏ. Nghe xong điện thoại , Yuu Okisawara mặt mũi méo xệch đi mếu máo nhìn con trai mình hoàn toàn vứt bỏ hình tượng lão đại Yakuza .
"Mẹ của ngươi muốn ăn thịt thỏ tới phát điên rồi sao? Chẳng phải gần nhất mê chết lũ thỏ à? Mà thôi ta cũng không quan tâm. Lệnh của bà ấy mới là tối thượng. Đi!"
Yuu Ogasawara khoé môi hơi giật giật thật sự rất muốn ô mặt làm như không quen biết người cha này. Điên mà cha còn nghe theo bà ấy sao? Lại còn một dạng thê nô cầu chà đạp như vậy. Hình tượng lão đại không biết đã bị ông quăng đi xó nào mất rồi.
p/s : vietkey vẫn hỏng lỗi chính tả mình sẽ fix sau .