Có thể là bởi có quan hệ với nhiệm vụ lần này, nên tư liệu truyền đến đầy đủ hơn so với thế giới trước rất nhiều, mà khi cô đang tiếp nhận tư liệu thì còn có thể cảm nhận được sự thù hận khắc sâu vô cùng của nguyên chủ, như thể chính bản thân mình tự trải qua những chuyện đã phát sinh trong cuộc đời cô ấy vậy.
Dụ Ninh ngưng thần tĩnh tọa một lúc rồi mới bắt đầu đi xem xét nhiệm vụ trong Thức Hải.
Giống như trước, có ba con dấu phủ bụi.
[nhiệm vụ thứ nhất: hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ]
[nhiệm vụ thứ hai: ngăn cản nam nữ chính yêu nhau.]
Nhiệm vụ thứ ba chưa đến thời hạn nên chưa được mở ra, tiêu chuẩn cho điểm trên bảng thuyết minh vẫn không hề thay đổi.
Nhìn nhiệm vụ thứ nhất, Dụ Ninh không quá bất ngờ, sau khi xem bản tư liệu đầy đủ kia, cô cũng đã đoán ra được nội dung nhiệm vụ này, tuy nhiên, nó so với nhiệm vụ ở thế giới trước thì phiền toái hơn nhiều, nhưng cũng thú vị không ít.
Căn cứ vào những gì đã đọc, có thể thấy, nguyên chủ thật ra không hề hận nam chính. Tuy tính tình không tốt nhưng cô ấy cũng không phải là một người càn quấy, chuyện bản thân bắt nạt nam chính, cô không phủ nhận, mà nam chính có thực lực mạnh hơn cô, cô cũng không hận cậu ta vì đã trả thù mình.
Không sai, ngược lại, người mà An Ninh hận đến tận xương cốt chính là lam lan. Một trong những tâm nguyện mà nguyên chủ muốn thực hiện chính là, để cho “người bạn tốt” của mình cũng chịu những thương tổn mà cô đã từng phải gánh lấy, mà nguyên chủ vẫn luôn cho rằng mình cũng không hề kém cạnh so với alpha, cô ấy muốn chứng minh bản thân, đó chính là nguyện vọng thứ hai.
So với việc hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ, Dụ Ninh càng lo lắng về vấn đề tăng tiến tình cảm với nam chính, nảy sinh tình cảm với người vẫn luôn đánh mình, trừ khi nam chính bị đập đầu mất trí nhớ.
Hơn nữa, có một điều cũng càng khiến cô lo lắng hơn, đó chính là khuôn mặt nam chính trong trí nhớ không hề rõ ràng, tuy nam chính tên Qua Sửa, không còn là Cố Tỉ Vực nữa, nhưng cô luôn luôn thấy có dự cảm chẳng lành.
*****
Tỉ suất để dự cảm của Dụ Ninh trở thành sự thật luôn đều là trăm phần trăm.
Điều này được chứng thật ngay khi nam chính xuất hiện trước mặt cô.
Tuy đổi một cái tên, tuổi tác cũng có vẻ nhỏ hơn Cố Tỉ Vực không ít, thế nhưng khuôn mặt này đích thị vẫn là mặt của tên kia nha, chỉ là ngây ngô hơn một chút mà thôi. Chắc chắn là Chủ thần đang đùa giỡn mình.
Xét ra thì dù có gương mặt giống hệt nhau nhưng nếu không phải là Dụ Ninh nhớ đến khắc cốt ghi tâm bộ dạng của Cố Tỉ Vực mà là một người bình thường khác, thì chắc chắn rất khó để liên hệ Qua Sửa và Cố Tỉ Vực lại với nhau. Trừ bỏ vấn đề tuổi tác thì thân thể Qua Sửa có vẻ gầy yếu hơn Cố Tỉ Vực rất nhiều, vóc dáng cũng kém Cố Tỉ Vực hơn mười centimet, chỉ cao trên dưới một mét tám, tất nhiên, chiều cao và tuổi tác khác biệt không quan trọng, quan trọng là khí thế cách xa quá nhiều.
Sau khi vào nhà, Qua Sửa vẫn luôn nhìn xuống phía dưới, loại động tác thể hiện sự mất tự tin này vĩnh viễn không bao giờ phát sinh trên người Cố Tỉ Vực. Cố Tỉ Vực khiến người ta có cảm giác về một người đàn ông tự tin, mạnh mẽ, dù cho anh ta có đứng trong góc tối, nơi hẻo lánh thì cũng khiến người xung quanh không thể kìm lòng mà liếc về phía đó. Mà Qua Sửa thì lại khác, tuy có cùng khuôn mặt với Cố Tỉ Vực, nhưng lại khiến người ta có cảm giác nhỏ yếu, tăm tối.
Làn da Qua Sửa trắng tương tự như làn da một omega, tóc mái hơi dài che khuất đôi mắt phượng xinh đẹp, ánh mắt theo quán tính nhìn xuống phía dưới làm cho người ta dễ dàng nhận ra tính cách nội hướng của cậu ta.
Tuy nhiên, dù cho cậu nhỏ đã cố gắng làm giảm đi sự tồn tại của mình, cả người tỏa ra hơi thở nhỏ yếu, không được chào đón, thế nhưng vẫn khiến người khác không nhịn được mà đi chú ý đến vẻ ngoài vượt trội hơn bình thường của mình.
Cũng chính bởi vậy nên dù cho chẳng làm cái gì, ở trường học, vẫn có không ít người bắt nạt Qua Sửa.
Đánh giá cậu ta một lúc, Dụ Ninh lại cảm thấy, khéo khi bộ dạng hai người giống nhau cũng là một chuyện tốt, thế giới thứ nhất, cô đã bị Cố Tỉ Vực hành hạ đến mức không biết mấy trăm năm nữa tâm tình mới có thể bình phục, mà nay, có một Cố Tỉ Vực phiên bản nhỏ yếu ở trước mặt, nói không chừng đây chính là sự chiếu cố đặc biệt mà Chủ thần dành cho cô.
Dụ Ninh liếc phần da thịt tím bầm dưới cổ áo Qua Sửa, cô xuyên vào đúng thời điểm nam chính đã được nguyên chủ “chăm sóc” hai năm. Cách đay không lâu là sinh nhật mười bảy tuổi của cậu nhóc, mà nữ chính – lam lan thì chỉ mới trùng sinh, đang bắt đầu nói xấu nguyên chủ, việc hủy khả năng sinh đẻ của An Ninh phải đến một tháng sau mới xảy ra. Lam lan đang tiếp cận lấy lòng Qua Sửa, đưa tay cứu cậu ta vài lần trong trường học, còn chân thành cầu xin các bạn học đừng khi dễ, bắt nạt cậu ta nữa.
Bất quá, lúc này nữ chính chỉ nghĩ thể hiện vẻ nhu nhược, thiên lương trước mặt Qua Sửa mà không hề nghĩ, đối với việc được một omega yêu thích, Qua Sửa sẽ bị các alpha khác ghen tị và đánh đập thảm hại hơn.
Thế nhưng, cũng có thể lam lan nghĩ rằng, phải để Qua Sửa bị đánh càng nặng hơn thì mới càng quyến luyến, yêu thích phần ấm áp mà cô ta trao cho, dù sao, bất kể như thế nào thì đây cũng là điểm sơ hở cô có thể lợi dụng.
Mấy năm nay, Qua Sửa bị áp bức quen rồi, vì vậy, dù cho bạn bè đối xử càng thêm bạo lực, cậu ta cũng không hề để trong lòng. Sau khi cha mẹ mất, gần như cậu cũng không cảm nhận được sự giúp đỡ tốt bụng của bất kì một người xa lạ nào, mặc dù không biểu hiện ra rõ ràng, nhưng đối với sự thân cận, bảo vệ của lam lan, cậu rất vui vẻ, người khác có thể không nhận ra sự dao động trong tâm trạng của Qua Sửa, nhưng với một người sống với cậu ta bao lâu nay như nguyên chủ, cô ấy dễ dàng phát hiên tâm trạng cậu nhóc đang dần tốt hơn trước, đối với vấn đề này, nguyên chủ lựa chọn tăng tần số đánh nam chính lên.
Thế nên, khi Qua Sửa trở về thấy Dụ Ninh đứng ở cửa chờ cậu, theo bản năng mà nhấp cánh môi lại, chuẩn bị cho việc bị đánh.
Thế nhưng không ngờ là hôm nay, thời gian trước khi đánh lại bị kéo dài ra, Qua Sửa nâng mắt, kì quái liếc nhìn Dụ Ninh, rồi bỗng nhận ra cô ấy cũng đang dùng ánh mắt kì quái nhìn chằm chằm mình.
Ánh mắt ấy như thể đó là lần đầu tiên hai người gặp mặt, xa lạ lại mang theo một loại cảm xúc không tên, khiến cậu sinh ra cảm giác rằng mình là miếng thịt nằm trên thớt, trần trụi, trắng trợn, mặc cho người ta quan sát, đo đếm.
Hơn nữa, hôm nay An Ninh có chút khác biệt so với mọi ngày, trước kia, khi cô ấy chuẩn bị đánh mình, trên mặt luôn có một sự hưng phấn, nhưng hôm nay, dù vẫn là sự hưng phấn, vui thích, nhưng lại khác với bình thường, bây giờ, dù cho cậu cũng không xác định là khác nhau ở chỗ nào, nhưng lại có thể cảm nhận rõ ràng một điều: An Ninh của ngày hôm nay nguy hiểm hơn so với quá khứ.
Mà cảm giác nguy hiểm kì dị này khiến trong lòng Qua Sửa dâng lên một loại cảm xúc khó tả, như thể nếu bây giờ cô ấy mà đánh cậu thì bản thân lại còn có chút mong đợi bị đánh vậy. ( Những triệu chứng đầu tiên, vâng!)
Ý thức được rằng mình đang nghĩ gì, sắc mặt Qua Sửa trắng bệch, cậu cúi đầu không nhìn An Ninh nữa, nhất định là vừa nãy bị đá vào đầu quá nhiều nên bây giờ mình mới có thể có những mong muốn vớ vẩn như vậy.
Dụ Ninh thì đắm mình trong viễn cảnh bản thân có thể không bận tâm điều gì mà hành hạ một kẻ có cùng khuôn mặt với Cố Tỉ Vực, nên vẫn chưa phát hiện tâm trạng lên xuống phập phồng của người đối diện. Khi lấy lại tinh thần, thấy cậu ta mím môi đến trắng bệch, cô hơi cong khóe miệng mọt cái nói:”Đổi một bộ quần áo rồi xuống tầng hầm.”
Qua Sửa kinh ngạc nhìn bóng lưng càng ngày càng xa của cô gái, đây vẫn là lần đầu tiên mà trước khi An Ninh đánh cậu còn cho cậu thay đồ.
…………
Mặc dù nguyên chủ là một omega nhưng vẫn luôn có thói quen tập luyện thể năng và tinh thần lực, cô thu dưỡng Qua Sửa cũng là bởi điều đó giúp cô có khả năng mua dụng cụ tập luyện mà thôi.
Căn hầm dưới lòng đất được nguyên chủ thay đổi trở thành sân huấn luyện, trừ để chứa dụng cụ, nó còn trống hai trăm mét vuông nữa, và lúc này, Dụ Ninh đứng giữa nơi đó, liếc nhìn “Cố Tỉ Vực” trắng noãn từ khúc cua đi ra.
Qua Sửa đổi thay áo vận động và một chiếc quần dài, trước khi đến, cậu ta cũng có dùng qua thuốc chữa thương nên trên cơ thể không còn dấu vết bần tím nữa, Dụ Ninh còn tưởng Qua Sửa sẽ thay một bộ quần áo thật rộng rồi nhét đồ bảo hộ trong đó, nhưng không, có vẻ như cậu ta cũng không vô dụng như trong trí nhớ của nguyên chủ.
“Bắt đầu đi.”
Dụ Ninh làm một tư thế đánh.
Qua Sửa ngẩn người, trước kia, cô ấy luôn trực tiếp đánh cậu, bởi chênh lệch vũ lực giữa hai người quá lớn nên gần như cậu không có năng lực xoay chuyển, vì vậy, Qua Sửa cũng chưa bao giờ được hưởng đãi ngộ của một đối thủ ngang hàng như thế này.
“Thể năng rác rưởi không giống một cái alpha cũng coi như xong, chẳng lẽ tinh thàn cũng chấp nhận sống như đồ bỏ, đến cả đánh lộn cũng chưa từng học qua?” Thấy Qua Sửa như vậy, Dụ Ninh cười lạnh một tiếng, khinh thường nói.
Mặt căng ra, Qua Sửa dùng tư thế tiến công xông về phía Dụ Ninh.
Chiêu thức không tệ, nhưng sức lực quá yếu, Dụ Ninh vốn định chơi đùa với cậu nhóc một chút, ai dè, không khống chế tốt lực đạo, một chân đã đá cậu ta ngã lăn trên mặt đất.
Ngực xanh một mảng lớn, nhưng Qua Sửa vẫn làm như không biết mà lại lật người, tiếp tục đánh về phía Dụ Ninh.
Dụ Ninh lắc người tóm lấy cổ cậu, lại quay lại nện thân thể người đằng sau xuống đất.
Hai người đánh nhau nửa tiếng, đến tận khi Qua Sửa nằm trên đất không bò dậy nổi nữa thì mới kết thúc.
Dụ Ninh cầm chiếc khăn trắng, chậm rãi lau vết máu trên tay, lúc ban đầu cô còn chưa quen sức mạnh của cơ thể này, xuống tay vẫn không khống chế được lực độ nên Qua Sửa mới bị ăn đau một phen, thế nhưng vài lần sau, Dụ Ninh nắm chắc lực, điều chỉnh trở về trình độ sức mạnh tương tự Qua Sửa nên sau đó chỉ là đơn thuần so đấu kỹ thuật, chiêu thức.
Kỹ năng cận chiến của Qua Sửa không tệ, có thể thấy là bình thường có tập luyện, nhưng đối với một người có quyền cước, công phu không kém như Dụ Ninh thì vẫn trở thành người bị đánh.
“Gần đây, cậu bị thương nhiều hơn.”
Qua Sửa mím môi, đôi mắt ẩn dấu sau tóc mái làm người không thấy rõ cảm xúc trong đó.
“Lý do? Chẳng lẽ là bởi omega?”
Quá sửa vẫn không nói gì, nhưng ngón tay theo bản năng nắm chặt lại.
Thấy thế, Dụ Ninh cười lạnh một cái:”Là omega nào hận cậu như vậy, biết cậu đến bản thân còn chẳng bảo vệ nổi mà còn rước thêm thù mới cho cậu nữa.”
Lam lan là bạn tốt của nguyên chủ, tất nhiên là trước kia đã đến nhà cô ấy, thế nhưng việc nâng cao tình cảm với Qua Sửa lại là chuyện gần đây mới có, điều này cũng khiến cô có thể dễ dàng hướng Qua Sửa đi theo suy nghĩ là nữ chính tiếp cận là có mục đích, chôn đinh cô ta (Ý như kiểu chôn mìn ngầm đấy ạ).
“À, mà có omega thích cậu cũng không phải không thể, dù sao thì cậu còn có khuôn mặt.”
mình sẽ không nói gì để các b tự bình luận, theo các b thì anh nam chính lần này như thế nào ạ