Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 123: Không cần ngươi cứu ta



Bắc Đường Liên Vân không phải một người ngu ngốc, hắn cảm giác được rõ ràng thái độ của Cung Thần Tịch có chút kỳ quái, “Công chúa, người không sao chứ?”

“Ta không sao.”

“Công chúa không trách ta không hoàn thành nhiệm vụ sao?”

Trên mặt Thần Tịch không chút thay đổi, không nhanh không chậm nói: “Hạ Thượng Vũ là Hoàng đế Hạ quốc, ngươi không có khả năng ép buộc được hắn, đối với hắn, Bắc Đường gia các ngươi chỉ có thể tuân mệnh. Làm sao ta trách ngươi được!”

Bắc Đường Liên Vân đưa tay sờ sờ cái trán, bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề, “Công chúa, chắc Hứa Phi Sương đã tới xem ta trúng độc gì rồi đúng không?”

“Xem rồi, yên tâm, ta có biện pháp giải độc.”

A?

Bắc Đường Liên Vân mạc danh kỳ diệu (không hiểu ra sao) nhìn nàng, muốn giải độc thì cũng do Hứa Phi Sương nghĩ biện pháp, nàng có biện pháp nào chứ?

“Công tử, người trúng độc Lưu Tinh, Hứa công tử nói người không có biện pháp......” Gã sai vặt bên cạnh Bắc Đường Liên Vân mang vẻ mặt đau khổ nhìn hắn, rất là ảm đạm.

Rốt cuộc Bắc Đường Liên Vân cũng ý thức được tính nghiêm trọng của việc này, Hứa Phi Sương cũng không thể giải sao?“Sao lại như vậy, nhanh nói rõ cho ta biết!”

Gã sai vặt nhìn Cung Thần Tịch, có chút do dự.

Bắc Đường Liên Vân nổi giận, “Phương Nam, bản công tử nói chuyện ngươi không nghe hả!”

“Công tử --”

Thần Tịch nhìn gã sai vặt một chút, nàng biết người này là thân tín của Bắc Đường Liên Vân, “Ngươi nói ra đi, công tử nhà ngươi cũng không phải cành hoa yếu ớt, gió thổi một cãi là ngã xuống.”

Phương Nam bất đắc dĩ liền nói lại một lần những lời mà Hứa Phi Sương đã nói, Bắc Đường Liên Vân nghe xong thì cả người sụi lơ ở trên giường, độc Lưu Tinh!

Hắn vinh hạnh tới mức được người khác hạ độc Lưu Tinh? Ha ha, cái mệnh này của hắn thật đáng giá!

“Công chúa, Quỷ y Ngọc Tuyết Sơn của Tần quốc.....”

“Ta đã cho người ra roi thúc ngựa đi mời hắn rồi, lần này là tại ta liên lụy tới ngươi.”

Bắc Đường Liên Vân cười khổ, “Công chúa đừng nói như vậy, cống hiến sức lực cho người là việc ta tự nguyện làm. Đường huynh......”

“Đừng nghĩ nhiều, sẽ có biện pháp, ngươi nghỉ ngơi trước đi. Hãy dưỡng miệng vết thương cho thật tốt, nếu không có miệng vết thương, ta có thể giải độc cho ngươi!”

A!

Công chúa đang nói điều gì vậy? Bắc Đường Liên Vân thầm nghĩ: Nhất định là công chúa đang an ủi hắn! Hắn cũng không phải loại ếch ngồi đáy giếng. Độc Lưu Tinh là loại độc dược mà cả võ lâm đều kiêng kị, giải độc là việc nói dễ hơn làm.

Mấy ngày sau đó. Thần Tịch cho người mang những loại dược liệu chữa ngoại thương tốt nhất cho Bắc Đường Liên Vân dùng, không thể không nói, y thuật của Hứa Phi Sương thật sự rất tốt, ngày thứ năm, những miệng vết thương lớn nhỏ trên người Bắc Đường Liên Vân đều tốt lên, còn không có lưu lại một vết sẹo nào!

Sau khi Thần Tịch biết được những vết thương trên người hắn đã lành, đêm đó liền chiêu hắn thị tẩm. Bắc Đường Liên Vân buồn khổ nhìn khuôn mặt phản chiếu trong kính đã già đi một vòng, đây là độc Lưu Tinh? Nghe nói trước mười ngày tốc độ già đi không nhanh, bắt đầu từ ngày thứ mười chính là một ngày già đi như mười năm......

“Bắc Đường, đi qua bên này.” Giọng nói của Thần Tịch từ sau bình phong truyền đến.

Trong lòng Bắc Đường Liên Vân thở dài, đi qua, phát hiện sau bình phong Cung Thần Tịch đang vén tay áo lên một nữa để nghịch nước, trong thùng tràn đầy nước trong veo, xem ra công chúa muốn tắm rửa, nghĩ đến đây sắc mặt Bắc Đường Liên Vân nhất thời hồng hồng.“Công chúa, ta đi ra ngoài lát nữa sẽ vào!”

“Lại đây. Ngồi xuống.” Thần Tịch vỗ vỗ trong nước, lạnh lạnh, rất tốt, nước này là nàng cho người xách về từ trên nói cao.

Bắc Đường Liên Vân có chút không được tự nhiên. Thần Tịch lôi kéo tay hắn, bắt hắn ngồi xuống, “Kéo mặt nạ của ngươi xuống, ta muốn nhìn bộ dáng ngươi bây giờ thế nào.”

Ngạch!

Bắc Đường Liên Vân có chút không tình nguyện, “Công chúa, quên đi, đừng để dọa đến người.”

“Nhanh lên!”

Bắc Đường Liên Vân bất đắc dĩ, đưa tay lấy mặt nạ trên mặt xuống, lộ ra mặt của một nam nhân ba mươi tuổi với vẻ thành thục, mày rậm như kiếm, phong lưu tú nhã là những từ ngữ dùng trên người hắn không có chút quá mức nào, hai loại khí chất mâu thuẫn như vậy lại kết hợp trên người hắn không có chút nào không hợp, lại còn có một phong tình khác biệt. Thần Tịch nhẹ cảm thán một tiếng: “Bắc Đường, không nghĩ tới bộ dạng ba mươi tuổi của ngươi lại có sức quyến rũ như vậy nha! Nam nhân thành thục!”

“Công chúa!”

Thần Tịch mỉm cười, “Bắc Đường, Hứa Phi Sương nói loại độc này có thể chuyền qua một người khác, nếu hai người chúng ta âm dương ái ân, độc dược trong cơ thể ngươi sẽ chuyển qua người ta!”

Bắc Đường Liên Vân nghe vậy kinh hãi nhìn nàng: “Công chúa, người nói vấn đề này làm gì?”

“Ta nói đêm nay ngươi thị tẩm!”

“Không.” Bắc Đường Liên Vân không biết bị làm sao, cảm giác ngực mình đau đớn, hắn nhíu mày nhìn nàng: “Không cần, công chúa, người có biết mình đang nói gì không?”

“Ta biết mà, thị tẩm!”

“Ta nói không cần!” Bắc Đường Liên Vân có chút không khống chế được gầm nhẹ một tiếng, làm sao hắn có thể để nàng giải độc cho hắn? Vốn dĩ hắn chưa từng nghĩ tới điều này!

Thần Tịch lại mang thái độ khác thường đứng lên đưa tay ôm cổ hắn, cười tủm tỉm nói: “Bắc Đường, ta nguyện ý giải độc cho ngươi mà ngươi lại gét bỏ ta sao?”

Ngay tại giờ khắc này tâm của Bắc Đường Liên Vân bay thật nhanh, đập nhanh tới mức không có tiết tấu, bang bang phanh...... Thậm chí, chính hắn cũng có thể nghe được tiếng tim mình đập, theo bản năng hắn muốn đẩy nàng ra, nhưng mà, thời khắc cánh tay nàng đụng tới người hắn, đầu hắn có chút không thể sử dụng, Xích Dương công chúa lại chủ động ôm hắn?

Vì sao?

Nàng còn muốn giải độc cho hắn?

Độc? Thân thể Bắc Đường Liên Vân run lên, lập tức dùng sức đẩy, tách khỏi Thần Tịch, “Công chúa, ta không cần người!”

“Vì sao?”

“Không có lý do gì cả.”

Nếu nhất định phải có một người chết, hắn không hy vọng là nàng, hắn đi theo nàng đã hơn nữa năm, hắn chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày nàng vì hắn mà tự hi sinh chính bản thân mình.

Hơn nữa, không biết bắt đầu từ khi nào, hắn liền cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực vì nàng.

“Bắc Đường, ta sẽ không chết, Hứa Phi Sương đã từng nói có biện pháp.”

Bắc Đường Liên Vân phòng bị nhìn nàng, cười khổ, “Công chúa không cần gạt ta, nếu có biện pháp, trực tiếp phối chế giải dược cho ta là được rồi, không cần thông qua công chúa!”

“Nếu đây là mệnh lệnh của bản công chúa thì sao!”

“Ta chỉ giúp đường huynh chiếu cố công chúa, không phải thuộc hạ của người!” Bắc Đường Liên Vân cố chấp giằng co cùng Thần Tịch, hắn tuyệt đối không muốn để cho Cung Thần Tịch hy sinh vì hắn!

Hắn chờ, nếu nửa tháng không thể mời Quỷ y đến, hắn chết là chuyện do hắn tự nguyện!

Thần Tịch thở dài ngồi xuống, nâng cằm nhìn hắn, có chút đáng tiếc, “Bắc Đường, ta cảm thấy ngươi làm người không tệ, không ai mây cùng mây, cũng không có cậy tài khinh người. Ta thích, thật sự rất thích nhân tài giống như ngươi. Cho nên, ta sẽ không để ngươi chết!”

Bắc Đường Liên Vân còn chưa kịp phản ứng lại. Thì cảm giác gáy bị đau nhói, ngất đi, trước khi ngất xỉu hắn kinh ngạc nhìn về phía Cung Thần Tịch. Trong ánh mắt là nồng đậm thỉnh cầu, không cần...... Hắn không cần nàng giúp hắn. Nếu nhất định phải chọn một người, như vậy thì hắn tình nguyện tốn chút tiền đi tìm một nữ tử thanh lâu tới giải quyết.

“Công chúa, đã làm hắn hôn mê.” Vân Thanh Ngân thực tẫn trách đỡ Bắc Đường Liên Vân,

Thần Tịch gật gật đầu, “Vất vả ngươi, điểm huyệt hắn lại, sau đó kêu Hứa Phi Sương tiến vào rồi bắt đầu đi!”

Vân Thanh Ngân vẫn có chút do dự.“Công chúa, người xác định người thật sự sẽ không có chuyện gì?”

“Xác định, ít nhất ta sẽ không chết.”

“Công chúa --”

“Làm việc.”

Vân Thanh Ngân bất đắc dĩ, điểm huyệt Bắc Đường Liên Vân một lần nữa, sau đó kêu Hứa Phi Sương tiến vào.

Ánh mắt Hứa Phi Sương phức tạp nhìn Thần Tịch, thật sự hắn không ngờ Xích Dương công chúa sẽ tự mình giải độc cho Tam công tử, “Công chúa, kỳ thật ta có thể dựa theo đổi máu mà công chúa đưa ra rồi cho một người khác giải độc cho Tam công tử, dựa vào y thuật của ta, có hy vọng bảy phần.”

“Không cần đổi máu, máu của mình vẫn tốt hơn.”

Ngay từ đầu Thần Tịch cũng nghĩ qua sẽ đổi máu. Hơn nữa nghiên cứu một chút cùng Hứa Phi Sương, kết quả Hứa Phi Sương mừng rỡ, nói có hi vọng, bất quá đổi như thế nào thì có chút khó khăn. Mà Thần Tịch suy nghĩ thêm thì lấy biện pháp đổi máu này sẽ rất nguy hiểm. Nếu như đổi của nàng, vậy càng thêm không được, khối thân thể này đã dung hợp thật sâu với độc tố trong linh hồn của nàng, không thể đổi với Bắc Đường Liên Vân, sợ hắn không chịu nổi, vậy chỉ có thể chuyển nó tới trên người nàng để tự nàng giải quyết nó mà thôi.

Việc mà Hứa Phi Sương cần phải làm là thúc dục độc tố trên người Bắc Đường Liên Vân để cho nó vận hành, sau đó nàng cùng hắn sẽ sinh hoạt vợ chồng chuyển độc tố qua......

Hứa Phi Sương lấy kim châm châm các huyệt trên người Bắc Đường Liên Vân thúc dục độc tố trên người hắn bắt đầu vận hành, sau đó lấy ra mị hương àm hắn đã điều chế, để ở mũi Bắc Đường Liên Vân một chút, làm một hồi mới cởi bỏ huyệt đạo trên người Bắc Đường Liên Vân.

Lúc này trên thân Bắc Đường Liên Vân đã không còn vật nào, Thần Tịch cũng chuẩn bị tốt, còn chủ động ôm hắn, tuy rằng động tác đó rất trúc trắc, bởi vì trên thực tế kiếp trước nàng cũng chưa từng phát sinh quan hệ thân mật với bất kỳ người nào, đương nhiên, đây không phải ngây thơ, mà là do hoàn cảnh.

Thời điểm Bắc Đường Liên Vân tỉnh lại thì mị hương đã nhập thân thể, toàn thân tràn ngập một loại khát vọng mãnh liệt, cảm giác được bên người có một khối thân thể mát lạnh thì tất cả lý trí đã không còn, chỉ có kịch liệt thăm dò, nhìn hắn đã không còn chút phản kháng nào, Vân Thanh Ngân cùng Hứa Phi Sương ở bên ngoài bình phong đều lui ra cửa canh chừng.

Thần Tịch đối với một nam nhân đã mất hoàn toàn khống chế thì có chút hốt hoảng, tuy rằng đã nói rất nhiều lời tự an ủi mình, đây là giải độc, đây là cứu người, đây là cứu trợ thủ đắc lực của nàng...... Bất quá, thời điểm Bắc Đường Liên Vân cường thế tiến vào nàng, nàng vẫn nhịn không được đau hô một tiếng, “A -- Bắc Đường vô liêm sỉ, nhẹ chút!”

Bên trong truyền ra tiếng kêu nhỏ trong lúc nhất thời kích thích hai người ngoài cửa, Vân Thanh Ngân xấu hổ cùng với Hứa Phi Sương thối lui đến bên ngoài viện.

Lúc Thần Tịch bị Bắc Đường Liên Vân đặt ở dưới thân mạnh mẽ ra vào đã thực sự hối hận, bởi vì Bắc Đường Liên Vân hiển nhiên không phải lần đầu tiên làm việc này, tuy rằng không còn lý trí, nhưng mà nhân gia người ta rất thành thục!

Mà khối thân thể Thần Tịch này tuy rằng từ lúc nguyên chủ cũng đã trải qua việc này cùng với người khác, bất quá sau khi Thần Tịch xuyên đến đây cũng chưa từng cùng nam nhân phát sinh quan hệ kia, cho nên cách lâu ngày, đến lúc này, bị thế công dũng mãnh của Bắc Đường Liên Vân thì bị đau.

Mà Bắc Đường Liên Vân bị lửa nóng vây quanh chỉ cảm thấy thiên hạ dưới thân vô cùng làm cho người ta quyến luyến, bàn tay to dao động chung quanh, ánh mắt đỏ bừng, môi che lại tiếng hô của Thần Tịch, cố gắng chiến đấu hăng hái, chọc cho thiên hạ dưới thân run rẩy từng đợt không thôi......

Nhất thất kiều diễm, cảnh xuân vô hạn, âm thanh thở gấp, tiếng hít thở ồ ồ, âm thanh giao nhau cùng một chỗ, điên cuồng dây dưa cùng một chỗ. Một lần lại một lần tiến công dung mãnh, mị hương trong cơ thể Bắc Đường Liên Vân dần dần rút đi, mặt mày dần dần khôi phục thanh tĩnh, bất quá người dưới thân sớm đã mệt mỏi ngủ đi, thân hình hắn cứng ngắc cảm nhận được mềm mại bên người......

Đưa mắt nhìn qua, hắn cứng người lại, lập tức nhớ tới cái gì đó, sắc mặt đại biến, “Công chúa!”

“Công chúa --” Bắc Đường Liên Vân đẩy đẩy nàng,

Thần Tịch mệt mỏi tỉnh lại, xoa xoa mắt: “Làm sao vậy, trời đã sáng?”

“Cung Thần Tịch!”

Rất nhanh Bắc Đường Liên Vân liền ý thức được trên người hai người có biến hóa, hắn là công tử của đại gia tộc, sau khi trưởng thành đã có nha hoàn thông phòng mà trong nhà phân phó hầu hạ, tất nhiên biết đã xảy ra chuyện gì, mà chuyện này thực sự kích thích mạnh mẽ tới trái tim hắn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.