Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 188: Trừng phạt Hoa Tử Huyễn



Edit: Tiểu Kim’s

Bắc Đường Liên Vân ở một bên nghĩ nghĩ, thấp giọng nói: “Công chúa không cần lo lắng quá, bọn họ…… Ta nghĩ bọn họ không đến mức phản bội công chúa”

Nam tử Nhai Nữ quốc cũng giống như nữ tữ nam tôn quốc, đã từng lập gia đình mà muốn tái giá thực sự rất khó khăn, hắn cảm thấy những nam nhân này kỳ thật rất đáng thương.

Thần Tịch nhìn thấy vẻ mặt của hắn hơi hơi sửng sốt, đây là đồng tình đi?“Chuyện này để cho bọn họ tự mình suy nghĩ đi, ta có quyết định cũng không được…… Ân, chờ giải độc xong ta cho ngươi câu trả lời thuyết phục đi!”

Nghiêm Phong nghe vậy liền biết có hi vọng, khẽ thấp giọng bái tạ, “Thảo dân tạ công chúa không trách tội!”

“Đi xuống đi!”

Nghiêm Phong mới vừa đi, Hứa Phi Sương đã tới, hơn nữa sắc mặt có chút cổ quái, “Công chúa, ngươi đoán người đi cùng Hoa Tử Huyễn đến cướp pháp trường là ai?”

“Ai?”

“Chính là người lúc trước được chúng ta cứu tại phủ Đại công chúa Tần quốc Cửu hoàng tử Tần Thiên Long!”

Cái gì!

Thần Tịch đối với đáp án này cực kì kinh ngạc, như thế nào cũng không nghĩ đến…… Đợi chút, Khanh Thiên Yến là gian tế ẩn núp Nhai Nữ quốc, như vậy, Tần Thiên Long cũng có thể là chủ động ẩn núp tại bên người Đại công chúa sao?

“Lúc trước các ngươi làm sao tra ra được Tần Thiên Long?”

“Chuyện này là Bắc Đường công tử sai người phụ trách, cụ thể ta cũng không quá rõ ràng, dù sao trong lúc đó vô tình phát hiện liền thuận tiện lấy cớ đả kích Đại công chúa!”

Thần Tịch nhìn Bắc Đường Liên Vân liếc mắt một cái, việc này phải hỏi Bắc Đường Quân Liên, cũng không biết hắn ở bên ngoài làm việc tiến hành thế nào.“Bắc Đường, ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai liền kêu người của chúng ta ra ngoài cẩn thận điều tra một chút chuyện này.”

“Hảo.” Bắc Đường Liên Vân tự nhiên hiểu được công chúa là muốn hắn đi tìm đường huynh hỏi rõ ràng.

“Công chúa, vậy Tần Thiên Long xử trí như thế nào? Chúng ta đã giết một cái Tần quốc công chúa, nếu sau đó là giết thêm một hoàng tử, chỉ sợ sự tình sẽ trở nên khó giải quyết!”

Thù này cũng đã kết. Nhiều thêm một hoàng tử cũng chỉ là làm thù càng thêm sâu sắc  thôi, Tần quốc Hoàng đế có thể coi là kẻ thù của bọn họ,  nàng cần gì phải sợ hắn? Bất quá, vị hoàng tử này tạm thời còn không có làm việc gì đại gian đại ác, giữ lại cũng tốt. Tha cho bọn họ đi! Bỗng nhiên, nhãn tình Thần Tịch sáng lên, “Linh Nhi. Lập tức đi gọi Hoàng Phủ Cảnh Hạo lại đây.”

Sau một lát, Hoàng Phủ Cảnh Hạo đến đây, có chút tò mò công chúa có việc gì gấp.

“Cảnh Hạo người đi cùng Hoa Tử Huyễn là Tần quốc Cửu hoàng tử. Ngươi nghĩ để cho hắn ở lại Hi thành làm con tin thì như thế nào?”

Hoàng Phủ Cảnh Hạo vừa nghe, sắc mặt hơi đổi, “Công chúa, ngươi làm sao mà biết?”

“Hứa Phi Sương nói cho ta biết, bọn họ đã từng gặp qua.”

Hoàng Phủ Cảnh Hạo nhìn Hứa Phi Sương liếc mắt một cái, do dự nửa ngày, “Công chúa, chuyện này có thể. Bất quá, ta đoán không thể lâu dài, mặc kệ thế nào. Trước mắt nữ hoàng không có khả năng cùng Tần quốc xé rách mặt, cho nên ở lại một vài ngày, Tần quốc tất nhiên sẽ tìm được lý do khiến cho nữ hoàng đồng ý thả người.”

Hừ, lại là nữ hoàng!

Thật đáng ghét!

Nếu bọn họ muốn thả người, được thôi, nàng sẽ ngầm hạ thủ, hừ hừ!

Hoàng Phủ Cảnh Hạo vừa thấy mỗ nữ biểu tình tiểu nữ nhân liền biết nhân gia đây là muốn làm chuyện xấu, bất quá, ai, coi như xong!

“Bắc Đường, ngươi vẫn là chuẩn bị một chút đi, ngay bây giờ đi đi, không cần chờ đến ngày mai.”

“Hảo. Ta sẽ mau chóng trở về, công chúa có thể chờ ta trở lại sau đó  quyết định xử trí Tần quốc hoàng tử!”

“Ân, vậy ngươi mang theo vài người, trên đường nhớ cẩn thận.” Thần Tịch có chút lo lắng nhìn hắn,

Bắc Đường Liên Vân trong lòng ngọt ngào, “Hảo, ta biết.”

Bắc Đường Liên Vân sau khi rời khỏi, Thần Tịch để Hứa Phi Sương chế giải dược, cũng để Hoàng Phủ Cảnh Hạo đi làm việc khác. Nàng kêu người đem Hoa Tử Huyễn cùng Tần Thiên Long đều dẫn đi lên, đuổi hết hạ nhân ra ngoài giữu cửa.

Hoa Tử Huyễn bị bọn Tiêu Băng gây thương tích, quần áo trên người  còn mang theo vết máu, hộ vệ công chúa phủ không được giao phó tự nhiên sẽ không cho hắn rửa sạch miệng vết thương, càng đừng nói đến

việc bôi thuốc.

Thần Tịch nhìn hắn bộ dáng chật vật không khỏi nhíu mày, đi vào buồng trong xuất ra một hòm thuốc nhỏ, tự mình cấp Hoa Tử Huyễn tẩy trừ miệng vết thương, băng bó bôi thuốc. Kiếm của Tiêu Băng một khi đã rời vỏ, khi đâm vào sẽ thực không khách khí!

Hoa Tử Huyễn nhìn nàng bôi thuốc, sắc mặt bình thản, nhìn không ra hỉ giận, nhưngTần Thiên Long ở một bên có chút kinh ngạc quan hệ của bọn họ, chẳng lẽ  Xích Dương công chúa và Hoa Tử Huyễn thật sự có tình cũ?

Thần Tịch sau khi băng bó tốt cho Hoa Tử Huyễn, lại sai nha hoàn đưa tới hai bộ bộ đồ mới, để cho Hoa Tử Huyễn thay, bất quá miệng vết thương Tần Thiên Long nàng không có tự mình động thủ,  chỉ để cho hộ vệ hỗ trợ rửa sạch một chút, vừa thấy đãi ngộ là biết không cùng một cấp bậc.

Tần Thiên Long càng thêm ái muội đánh giá bọn họ, Thần Tịch cũng là chậm rì rì ngồi uống trà, “Cửu hoàng tử, ngồi đi, người tới là khách!”

“Đồng dạng là khách, Xích Dương công chúa tựa hồ có chút bất công a!”

“Ha ha, Tử Huyễn cùng ta giao tình không giống, tự nhiên không thể cùng đánh đồng.”

“Nếu giao tình không giống nhau, công chúa lại vì sao nhẫn tâm để cho người khác khiến hắn bị thương nặng như vậy?”

Thần Tịch bất đắc dĩ nhìn bọn họ nói: “Này người ra tay là bọn Tiêu Băng, bọn họ là phu thị của ta, đối vớiTử Huyễn bất mãn đó là chuyện thực bình thường, không có giết hắn không phải là xem ở mặt mũi ta  mà lưu tình sao?”

Ha ha, Xích Dương công chúa này thật đúng là nhẫn tâm đâu!

Tần Thiên Long trong lòng vì Hoa Tử Huyễn bi ai, gặp phải nữ nhân như vậy thực không phải là chuyện tốt.

Thần Tịch nhìn Tần Thiên Long trên mặt cũng không có bao nhiêu sắc mặt đau thương cùng phẫn nộ, tựa hồ đối với Khanh Thiên Yến cũng không có quá nhiều loại tình cảm tỷ đệ, “Cửu hoàng tử cách đây không lâu mới vừa rời đi phủ của Hoàng tỷ ta, như thế nào không quay về Tần quốc hảo hảo dưỡng thương, ngược lại muốn đi chung quanh bôn ba đâu?”

“Cuộc sống bất đắc dĩ a, lần trước cũng phiền phu thị Xích Dương công chúa Bắc Đường công tử ra tay tương trợ, bằng không, ta chỉ sợ còn bị nhốt đâu!”

‘Hừ, nghĩ một đằng nói một nẻo! Tần Thiên Long này nhìn như một người nhã nhặn, cảm giác chính là một thư sinh tuấn tú, ai ngờ được người như vậy cũng là một tên gian tế đâu! Thần Tịch nghĩ nghĩ thử tính hỏi: “Cửu hoàng tử không tức giận ta giết Hoàng tỷ của ngươi?”

“Nhân sinh khó đoán, ta đến là muốn cứu nàng, bất quá nếu đã cứu không được thì coi như đó là mệnh số của nàng, không có gì để oán, mỗi người đều có số mệnh của riêng mình!”

“Phải không, không thể tưởng tượng được Cửu hoàng tử chính là một người tin phật!”

“thời gian dài nhàm chán nên cứ như vậy.”

Hoa Tử Huyễn nhìn Thần Tịch một hồi lâu lại nói: “Công chúa, có thể  giải nhuyễn cân tán trên người chúng ta không? Hữu khí vô lực, ta muốn gần gũi với công chúa cũng không được đâu!”

Ách!

Tần Thiên Long trừng mắt nhìn về phía Hoa Tử Huyễn, làm ơn, huynh đệ, ngươi cho dù muốn hưởng hoa cũng đừng nên chọn người như vậy a!

Nhưng một màn kế tiếp mới thực sự kích thích trái tim của hắn, bởi vì Thần Tịch cư nhiên vì những lời của Hoa Tử Huyễn mà đưa hai tay liền vuốt ve trên mặt Hoa Tử Huyễn, nhìn bộ dáng thật sự là nhu tình mật ý.

Này, này — này hai người thực sự có gian tình a?

Tiếp theo lại nhìn thấy Hoa Tử Huyễn cái trán đổ mồ hôi, bộ dáng tựa hồ như đang chịu đựng một loại cực kì thống khổ. Lại nghe Xích Dương công chúa  bình tĩnh gằn từng tiếng nói: “người luôn mãi thương tổn người của ta không có kết cục tốt, Tử Huyễn, lần đầu tiên ngươi hại ta, bị người thu mua; Lần thứ hai, ngươi là biết rõ vậy mà còn cố phạm; Lần này, ngươi là tự làm tự chịu!”

Hoa Tử Huyễn đầu đầy mồ hôi nhìn Thần Tịch, thân thể thự sự rất thống khổ, nhưng hắn thấy trong ánh mắt Thần Tịch chỉ có độc một mảnh lạnh nhạt, môi cũng muốn cắn nát, dòng máu đỏ sẫm ở khóe môi hắn tựa như một đóa huyết hoa kiều diễm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.