Công Chúa Có Độc Yếu Hưu Phu

Chương 21: Cốt nhục của Tam công tử



Edit: Phạm Mai

Hôm sau, Thần Tịch tỉnh lại sau một giấc ngủ thẳng không mộng mị, tỉnh trong bầu không khí tươi mát bầu trời xanh thẳm, cả người thư sướng.

Ở trong tiểu viện luyện tập yoga, những tư thế mà kiếp trước nhớ được, cải thiện chính bản thân mình sức khỏe, tâm lý, tình cảm cùng phương diện tinh thần, là một loại đạt tới thân thể, tâm linh cùng tinh thần vận động cùng hài hòa thống nhất. Nàng không hề theo đuổi vô cầu vô mong, chỉ là hi vọng tâm mình có thể thư thái một chút, luyện cho mình cách đối mặt mọi chuyện có thể thản nhiên một chút mà thôi.

“Công chúa, công chúa --”

Tiểu nha hoàn vội vàng chạy vào, bất chợt im lặng, trợn mắt há hốc mồm nhìn Thần Tịch mặc áo ngủ rộng thùng thình ở lương đình trong sân ngồi xuống, xem như là đang luyện tập công phu gì đó.

Bất quá tư thế kia nàng xem thế nào cũng không hiểu nổi, đang ngồi xuống tại sao lại dùng tay nâng lên?

Thần Tịch thâm hô khẩu khí, hoàn thành hai động tác cuối cùng sau đó mở to mắt, chậm rãi đứng lên, “Chuyện gì?”

Ách, tiểu nha hoàn thế này mới bừng tỉnh, sắc mặt có chút quẩn bách, “Công chúa, ngoài cửa đến đây một nữ nhân, nàng lại còn nói chính mình mang cốt nhục của Tam công tử.”

Tam công tử? Thần Tịch nghĩ nghĩ vẫn không nhớ được diện mạo của cái người gọi Tam công tử kia, “Vậy làm cho nàng đến tiền thính chờ, ta một chút nữa sẽ đi qua.”

“Công chúa, hồ ly tinh như vậy sao có thể cho nàng vào cửa, bất quá là một cái kỹ nữ thanh lâu nếu vào sẽ làm ảnh hưởng tới người.”

Thần Tịch cười cười lơ đễnh, “Vậy làm cho người đưa nàng vào từ cửa sau đi, thuận tiện gọi Đại công tử tới gặp ta.”

Tiểu nha hoàn chu miệng rời đi, duyên phận của Tam công tử thật không có sai đi, tiểu nha hoàn này là một trong những người vẫn luôn ủng hộ hắn, đột nhiên nghe được nữ nhân khác có đứa nhỏ của Bắc Đường Quân Liên tất nhiên tâm trạng sẽ không tốt đẹp gì.

Thần Tịch thay đổi một bộ quần áo trắng thuần trải tóc thật tốt sau đó dời bước đi ra ngoài, vốn nàng rất thích quần áo màu đỏ, nhưng này một đầu tóc hồng...... Ai, vẫn là không cần phối hợp cùng y phục màu đỏ có vẻ tốt nhất.

Thời điểm Thần Tịch xuất hiện ở tiền thính, ánh mắt mọi người đều thay đổi, trừ bỏ Cơ Tĩnh Viễn cùng Lâm Tuấn Thần đã muốn chứng kiến một lần, nên không quá ngạc nhiên như những người khác nhưng vẫn có chút suy nghĩ sâu xa.

Trước mắt công chúa vẫn là công chúa sao? Da thịt trắng như tuyết, tóc dài lửa đỏ rơi một vài sợi ở trên vai, đôi mắt như ngọc bích nhìn tất cả mọi người. Chỉ thấy nàng thư nhã tự tại chậm rãi đi tới, tươi đẹp thánh khiết, dáng vẻ như một báu vật của trời. Thân ảnh xiêm y màu trắng hiện lên trong ánh mắt mọi người, như thế bất pham.

Hôm nay Xích Dương công chúa tựa hồ như một người hoàn toàn khác trước kia, trên người mang một loại khí chất chân chính cao quý, chỉ có thể ngưỡng mộ nhìn lên.

Nhìn ánh mắt mọi người, Thần Tịch khó hiểu, cười hỏi: “Làm sao vậy? Sự tình rất khó giải quyết sao?”

Gia Cát Tĩnh Trạch rất nhanh hoàn hồn, thu hồi sự sợ hãi nơi đáy mắt, “Không phải, chính là công chúa hôm nay quá mức chói mắt, làm cho chúng ta có chút hoảng hốt.”

Thần Tịch kinh ngạc nhìn hắn một cái, cười nói: “Không thể tưởng được ngươi còn có thể nói lời nói giỡn như thế.”

“Không, Tĩnh Trạch không phải nói giỡn, đầu là những lời chân thành đúng sự thật.”

Ha ha, Thần Tịch cười một tiếng, nhìn về phía nữ nhân đang đứng bên trong đại sảnh kia, “Ngươi chính là nữ tử tự xưng có cốt nhục của Tam công tử?”

“Đúng vậy, dân nữ Thủy Yên tham kiến công chúa.”

Thủy Yên hôm nay cũng mặc một thân áo trắng, bất quá nàng là vì tranh thủ sự đáng thương của mọi người dành cho mình, trên mặt trang điểm cũng là có chút nhợt nhạt đau thương, bộ dáng yếu đuối.

Không nghĩ công chú lại cũng một thân y phục màu trắng, so với Thần Tịch, nàng nhất thời biến thành một mảnh lá cây.

Thần Tịch liếc mắt một cái đánh giá nàng, là một cái tiểu mỹ nhân, da thịt nõn nà, ẩn ẩn lộ ra một tầng son sắc, đôi mắt hơi cụp xuống, thần thái như một nữ tử đang thẹn thùng, kiều diễm vô luân, thân hình như rắn nước, nhìn sơ qua một vòng, chỗ nên thêm thịt thì thêm, chỗ cần nhỏ thì nhỏ, nữ nhân như vậy thật là một cái vưu vật, là nam nhân nhìn đều sẽ tâm động.

Thần Tịch chậm rãi ngồi xuống, Đại công tử cùng Nhị công tử phân biệt đứng ở hai bên của nàng, tạo thành một hình ảnh khá tương xứng.

Thủy Yên nhìn thấy âm thầm hâm mộ, nếu như nữ tử đều được một lần được như Xích Dương công chúa dù có chết cũng không hề hối hận.

“Ngươi tên rất tốt, Thủy Yên, ân, không sai.” Thần Tịch không chút để ý uống miếng nước, lại ăn một ít điểm tâm, nàng buổi sáng thức dậy còn không có ăn qua chút gì đâu, luyện tập yoga nếu như bụng rỗng hiệu quả mới tốt.

Thủy Yên thần sắc phức tạp nhìn Xích Dương công chúa không nhanh không chậm đang dùng điểm tâm, cũng không mở miệng đánh gãy, dù sao thân phận hai người là khác nhau.

Ước chừng hai khắc chung, Thủy Yên đứng có chút không thoải mái, Thần Tịch nâng mắt nhìn nàng một cái, áy náy cười, “Ngượng ngùng, vừa mới đói bụng, quên mất nói ngươi ngồi xuống, ngồi đi, nếu như đang có hài tử không nên để cho mình mệt mỏi như thế thật không tốt.”

“Thủy Yên tạ ơn công chúa.”

Thần Tịch ăn uống no đủ sau mới ngẩng đầu nhìn xem bên người hai cái mĩ nam, “Các ngươi hai người có muốn ăn chút gì không?”

Mĩ nam bất đắc dĩ nhìn nhau, ôn thanh trả lời: “Hồi công chúa, chúng ta đều đã ăn.”

Thần Tịch nghe nói đột nhiên thở dài, “Cũng đúng nha, các ngươi sẽ không ai muốn chờ ta cùng ăn.”

Ngạch!

Gia Cát Tĩnh Trạch cùng Cơ Tĩnh Viễn sắc mặt đều cứng ngắc, công chúa lời này là trách bọn họ không đợi nàng? Dĩ vãng đều là như vậy a, làm sao hôm nay lại khác thường?

“Di, Tam công tử đâu? Chuyện của hắn như thế nào mà hắn lại không đến?”

Gia Cát Tĩnh Trạch nói, “Công chúa, ngày ấy hắn làm hại công chúa bị thương, ta phạt hắn đi Xích thành xử lý một số việc.”

Nga, nghe tới Xích Dương công chúa ở Đô thành Hạ quốc còn có không ít sinh ý, rất tốt rất tốt.

“Công chúa, ta đã phái người đi gọi hắn hồi phủ, tin tưởng không tới nửa canh giờ nữa hắn sẽ trở về.”

“Tốt.” Thần Tịch cười nhìn Thủy Yên, đặc biệt nhìn bụng của nàng vài lần.

Thủy Yên bị nhìn xem có chút phát run, Xích Dương công chúa sẽ không phải là muốn hại đứa nhỏ của nàng đi?

Thần Tịch nâng cằm đô chu miệng, “Tĩnh Trạch, ngươi quản gia ngươi nói, chuyện này làm sao có thể giải quyết tốt bây giờ?”

Gia Cát Tĩnh Trạch khó xử nhìn Thủy Yên liếc mắt một cái, “Phu thị của công chúa là không thể cùng nữ tử khác dây dưa không rõ, nếu xuất hiện tình huống như vậy công chúa có thể tùy ý xử phạt Tam công tử, về phần nữ tử quyến rũ phu thị công chúa cũng có thể tùy ý xử phạt.”

Thủy Yên sắc mặt thoáng chốc trắng bệch, xử phạt bọn họ?

Còn xử phạt cả Tam công tử?

Đằng Thủy Yên hai đầu gối quỳ xuống đất, “Công chúa tha mạng, dân nữ, dân nữ nhất thời bối rối, sợ Bắc Đường muốn giết ta nên mới đi tới phủ công chúa, dân nữ tuyệt đối không có tâm tư cùng công chúa tranh chấp, chỉ cầu công chúa cấp một con đường sống.” Khi nói chuyện Thủy Yên còn dập đầu phát ra những tiếng bang bang.

Thần Tịch nhìn nàng đụng đầu vài lần dưới đất, cái trán đều đỏ mới mở miệng, “Không cần vội vã cầu ta, chờ Tam công tử trở lại rồi nói sau. Nếu hắn muốn ngươi, bản công chúa sẽ thành toàn các ngươi đi.”

Thủy Yên trừng lớn ánh mắt nhìn nàng, thành toàn, công chúa thành toàn bọn họ?

Nàng bỗng nhiên cảm thấy cả người phát run, trước khi đến đây nàng là bị người khác xui khiến, cố ý ở trước mặt công chúa nói nàng hoài thai chính là phu thị ở phủ công chúa, nếu công chúa xử phạt nàng tất nhiên dẫn tới mọi người chỉ trích là độc ác......

Nàng nhất thời đầu óc nóng lên thế mà lại đồng ý, làm sao nàng có thể quên thân phận công chúa là cao quý không phải bọn họ có thể đụng tới, hơn nữa vẫn là Nhai Nữ quốc Xích Dương công chúa, công chúa Hạ quốc cũng không thể so sánh.

“Không, không, công chúa không cần hiểu lầm, dân nữ tuyệt không có ý tứ muốn cùng Tam công tử cùng một chỗ, ta, ta...... Ta chỉ là muốn rời đi cái địa phương kia, sống những ngày bình thường, ô ô, công chúa, dân nữ mười tuổi đã bị bán nhập thanh lâu, qua mười năm bị nhân ghét bỏ ngày, cuộc đời này nguyện vọng lớn nhất chính là thoát ly những ngày khổ cực này, không dám mong những điều xa vời khác.”

Mười năm a.

Thần Tịch thở dài, “Là người nhà ngươi bán ngươi?”

Thủy Yên hai mắt đỏ lên, nức nở nói: “Không dám lừa gạt công chúa, là mẫu thân dân nữ. Dân nữ gia cảnh bần hàn, mười năm trước bị người hãm hại, đệ đệ duy nhất bị vào tù, mẫu thân vì muốn có tiền cứu đệ đệ ra liền….”

Thần Tịch mâu quang bên trong hiện ra sắc lạnh, cười khẩy nói: “Ngươi nói trên thế gian này như thế vào vẫn luôn xuất hiện những người mẫu thân tâm địa tàn nhẫn như thế?”

Thủy Yên sửng sốt, nàng không biết chính mình có phải hay không ảo giác, nàng vừa mới giống như thấy được Xích Dương công chúa trong mắt hiện lên một chút hận ý, suy nghĩ một chút, trong lòng nhất thời cả kinh, Xích Dương công chúa tuy rằng thân phận cao, có thể nói muốn gì được đó, nhưng nàng lại bị chính Nữ hoàng Nhai nữ quốc đưa đi làm con tin...... Công chúa hận Nữ hoàng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.