Ừ,ở đây thoải mái lắm nên 2 muốn đưa em đi thư giãn đầu óc_Vũ đáp
Vũ dẫn Nhi đi trên cát mịn lại gần biển
2 người ngồi trên cát kệ cho nước biển dâng lên làm đôi lòng bàn chân mát rượi
Ngồi im như vậy 1 lúc lâu, Nhi nói:
-Sao hai lại dấu em?
- Em nói dấu em chuyện gì cơ
- đến bây giờ mà 2 còn dấu bệnh của dì với em sao
-Nhi… em biết r sao
-Tại sao 2 lại có thể dấu em lâu như vậy. -Nhi… em biết r sao -Tại sao 2 lại có thể dấu em lâu như vậy.
- Đến mức nào rồi_Nhi lạnh lùng hỏi
- giai đoạn … cuối rồi_Vũ sợ sệt đáp
…
Cái gì, ung thư giai đoạn cuối_Miên hét lên
Nhỏ thôi_T.Anh
Nhi biết không_LyLy
Tao chỉ nói là dì nhập viện thôi._T.Anh
Tại sao mọi điều bất hạnh đều đến với nó chứ. NGười mẹ yêu quý, bạn thân nhất, người nó yêu nhất… tất cả đều dời xa nó là sao chứ. Ông trời thật bất công với nó mà-Miên Miên
…
-Tại sao dấu chuyện lớn như vậy chứ. Ngay cả thám tử giúp e quan sát và theo dõi dì hằng ngày anh cũng dọa nạt, ko cho nói bệnh tình của dì. Tại sao Thiên Anh thì được biết còn e thì không chứ. Em đã không còn là em gái anh nữa ư. Chuyện gia đình của mk em không có quyền đk biết sao?_Nó hét lên
Nhi à, nghe anh giải thích_Vũ ôm lấy Nhi
Buông ra_Nhi gằn
2 chỉ muốn tốt cho em thôi_Vũ nói
Tốt sao. Nếu em ko gọi cho bác sĩ Jolina liệu em có biết đk dì đang quằn quại trong bệnh viện ko. Trong khi e chỉ biets đến 2 chữ trả thù…