"À, chuyện này...” Trợ lý với ánh mắt đầy ngưỡng mộ liền không nói nên lời.
Trang Sinh Hiểu Mộng lại hỏi tiếp: "Độ nổi tiếng của ta rất cao, các người có vui không?"
Trợ lý cắn răng: "Vui, rất vui!"
Giờ phút này, hắn rất sợ hãi, nhưng cũng vui mừng vì đại thần đã trở nên nổi tiếng ở tinh tế.
Khóe miệng Trang Sinh Hiểu Mộng co giật: "Ta không vui."
Đạo diễn nhận thấy có chút không ổn: "Cô Trang Sinh, dựa vào nội dung hợp đồng, nếu giữa chừng cô rút khỏi truyền hình trực tiếp, thì chỉ có thể nhận một phần nhỏ lợi nhuận và tiền thưởng."
Trang Sinh Hiểu Mộng chớp đôi mắt: "Uy h.i.ế.p sao?"
"Không phải, không phải!" Dáng vẻ của đạo diễn cực kỳ hèn mọn, hận không thể khắc hai chữ "chân thành" lên mặt: "Ta là đang nghĩ cho cô, cô không biết rõ nội dung hợp đồng, lợi nhuận từ truyền hình trực tiếp đều do cô vất vả mới có được, nếu...”
Trang Sinh Hiểu Mộng lại hỏi: "Ta có cần số tiền này không?"
Nghe được câu hỏi này, bọn họ liền trầm mặc. Với độ nổi tiếng của Trang Sinh Hiểu Mộng, thì số tiền này không là gì cả, cô hoàn toàn có thể kiếm được số tiền nhiều gấp mấy lần số tiền này trong tương lai.
"Ta cần." Trang Sinh Hiểu Mộng trả lời.
Không ai lại đi chê tiền nhiều, cả cô cũng vậy, huống chi đây là số tiền cô kiếm được, cô xứng đáng nhận nó.
Quan trọng là, cô đã phải bỏ rất nhiều công sức mới có được số tiền này, vẫn cần phải bàn bạc kỹ hơn để xem nó có đáng hay không.
Trang Sinh Hiểu Mộng vỗ tay, cổ vũ bọn họ: "Nào nào, ta vẫn còn rất nhiều câu hỏi."
Thời gian sau đó chính là lúc Trang Sinh Hiểu Mộng cùng bọn họ vấn đáp, cô hỏi rất chi tiết, đem vấn đề có thể nghĩ ra đều hỏi một lần.
Một số chuyện khá chắc chắn.
Thứ nhất, tổng số tiền thưởng và lợi nhuận mà cô nhận được từ truyền hình trực tiếp, từ nay cô không cần phải nhận tiền sinh hoạt nữa.
Thứ hai, hành động của cô phi thường thái quá, nó vượt ngoài phạm vi khoa học có thể giải thích, khiến cho nhiều cư dân mạng nghi ngờ, nhưng vẫn may mắn vượt qua được.
Thứ ba, thái quá thì thái quá, dù sao độ hot của cô hiện tại rất cao khiến cô cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Thứ tư, có người nhiều lần hãm hại cô.
Thứ năm, thân phận của thân xác này không đơn giản như cô nghĩ.
Mọi người bị giày vò đến sức cùng lực kiệt, ngay cả trợ lý cũng muốn đem quang não đưa cho Trang Sinh Hiểu Mộng, để cô tự mình lên mạng tìm kiếm.
Nhưng lý do mà Trang Sinh Hiểu Mộng đưa ra rất hợp lý, cô không biết dùng Internet.
Tài khoản trực tuyến của thân xác này vốn do hoàng thất quản lý, mức độ lạc hậu đã đạt đến mức đáng sợ.
Bỏ qua chuyện cô chỉ biết viết và biết chữ, ở một góc độ nào đó, cô có thể được coi là mù chữ trong thời đại tinh tế này, ngay cả ngoại ngữ cũng không thành thạo.
Cái gọi là hoàng thất...
Trang Sinh Hiểu Mộng rơi vào trầm tư, lại bị vật nhỏ trong tay cắt ngang dòng suy nghĩ.
Xà yêu thò đầu ra, nhưng lại bị Trang Sinh Hiểu Mộng đẩy vào: "Đừng phá."
Đạo diễn lấy hết can đảm hỏi: "Trang Sinh tiểu thư, cô suy nghĩ xong chưa?"
"Ta sẽ không rời khỏi truyền hình trực tiếp." Trang Sinh Hiểu Mộng không do dự, cô vui vẻ nói: "Yên tâm, ta sẽ phối hợp với mọi người."
"Thật, thật sao, vậy thì tốt quá." Đạo diễn lau mồ hôi trên trán. Tuy đây là kết quả mà ông muốn, nhưng những chuyện đang xảy ra khiến ông không yên tâm, hệt như có một tảng đá đang treo trước n.g.ự.c vậy. Trang Sinh Hiểu Mộng: "Ta có một yêu cầu."
"Cô nói đi!" Tảng đá đầu tiên rơi xuống, đạo diễn đã chuẩn bị sẵn tinh thần.
"Cái này thuộc về ta." Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ vào tiểu cầu đang yên tĩnh ở trong tay, cảm giác như không tồn tại.
"Đương nhiên là được." Không phải chỉ là một cái camera thôi sao, còn tưởng chuyện gì lớn, đạo diễn nhanh chóng đồng ý.
Tiểu cầu bỗng chốc cứng đơ.