Nhưng mọi người trong tổ chương trình và Trang Sinh Hiểu Mộng, cùng với Hạ Trường Minh không phải kẻ ngốc.
Người kia chỉ là tấm bia đỡ đạn bị đẩy ra mà thôi, người đứng sau là một kẻ khác. Mục tiêu của người đứng sau không phải Hạ Trường Minh, mà là Trang Sinh Hiểu Mộng, chắc chắn sẽ không dừng tay như vậy.
Nhưng đối phương ở chỗ tối, trước mắt chỉ hành động trên mạng, còn không có lưu lại bao nhiêu dấu vết. Mạng lưới mênh mông, điều tra khó khăn biết bao.
"Đại thần có đắc tội ai ở trong hiện thực không?" Trợ lý nghĩ muốn bể đầu cũng không nghĩ ra được, rốt cuộc là ai ác ý nhằm vào Trang Sinh Hiểu Mộng.
Trang Sinh Hiểu Mộng cũng không xác định được phạm vi nghi phạm, dù sao ký ức của nguyên thân thật sự mơ hồ. Huống hồ nếu muốn nhằm vào cô, thì tốt nhất là nên ra tay trong khoảng thời gian bị đuổi ra khỏi hoàng cung.
Tại sao phải đợi đến khi cô phát sóng trực tiếp chứ?
Tin tức dùng được quá ít, Trang Sinh Hiểu Mộng tạm thời gác lại không suy nghĩ nữa.
Những ngày bình yên bên ngoài thoáng cái đã qua, đảo mắt đã đến ngày phát sóng trực tiếp cuối cùng.
Tất cả nghệ sĩ tham dự phát sóng trực tiếp đều về tới khu trại của tổ chương trình, so sánh với Trang Sinh Hiểu Mộng quần áo ngăn nắp, trên người các nghệ sĩ còn lại đều có dấu vết sinh tồn cực khổ.
Trong đó Lâm Minh Phong là thảm nhất, sau khi bị cảnh cáo, tất cả vật phẩm vi phạm quy định đều bị tịch thu, không có cơ hội mở bếp nhỏ. Khí hậu vùng hoang mạc nóng bức khô hanh, mặt trời chiếu vào người, cũng không có dụng cụ phòng hộ bảo vệ. Hắn nhanh chóng từ tiểu thịt tươi trắng nõn đẹp trai, biến thành một tên có làn da khô ráo ngăm đen, râu tóc rối bời, cả người lôi thôi lếch thếch.
Không chỉ hình tượng, khí chất cũng đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, trở nên u ám ỉu xìu, cả người bao phủ một mùi mốc khó xua tan.
Những nghệ sĩ còn lại cũng xơ xác, nhưng tốt xấu gì tinh thần vẫn rất ổn. Bọn họ mới chính thức chấm dứt toàn bộ quá trình, ngoại trừ tương tác trong thời gian thực với người hâm mộ thì không hề biết chuyện gì xảy ra mấy tháng qua.
Khi bọn họ nhìn thấy Trang Sinh Hiểu Mộng, đều kinh ngạc không thôi.
Trợ lý và các đạo diễn khéo đưa đẩy giải thích với các nghệ sĩ khác về trải nghiệm của Trang Sinh Hiểu Mộng. Bọn họ nghe xong vừa mờ mịt vừa mơ hồ, cảm giác lời nói của đạo diễn làm bọn họ rất khó hiểu.
"Cô Trang Sinh biết tiên thuật sao? Vì thế mới dễ dàng sinh tồn trong rừng rậm nguyên sinh à?"
"Tiên thuật hay là ảo thuật? Trẻ con mới tin được."
Gần như ngay lập tức tất cả mọi người đều cảm thấy tổ chương trình nhận lợi ích từ Trang Sinh Hiểu Mộng, mở cửa sau cho cô, để vị công chúa giả yếu ớt này không bị tra tấn mà hoàn thành nhiệm vụ sinh ton.
Mọi người không hẹn mà gặp không hỏi quá nhiều, dự định phối hợp với tổ chương trình cho qua chuyện này.
Nhưng Lâm Minh Phong không có ý phối hợp, bị vạch trần mang theo nhiều đồ cấm như vậy làm ảnh hưởng rất nhiều đến hắn. Tất nhiên hắn sẽ không tha cho tổ chương trình lẫn Trang Sinh Hiểu Mộng, muốn làm khó cô.
Lâm Minh Phong nhìn chằm chằm Trang Sinh Hiểu Mộng, nhìn cô từ chọn rau đến thái rau, rồi đến cho vào nồi xào, mỗi một bước đều thấy rõ ràng, càng nhìn, trong lòng hắn càng dâng lên một nỗi không cam lòng mãnh liệt.
"Vì sao chứ? Vì sao Trang Sinh Hiểu Mộng lại biết nấu ăn? Vì sao lại nhận được nhiều sự yêu mến như vậy?"
Rõ ràng Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ là một kẻ vô dụng, không hiểu biết. Trước kia cô chỉ xứng ngẩng đầu nhìn lên hắn, tạo sao bây giờ lại dám coi thường hắn chứ? Rõ ràng cô vì hắn mới tới tham gia chương trình này mà.
Nếu không có hắn, cô có thể nổi tiếng sao?
"Anh kia, xin nhường đường!" Cô đã bận còn bị chắn đường.
Từ đầu đã không giúp đỡ thì thôi còn đứng ngây ra đó làm tượng, sự nhẫn nại của cô có giới hạn.