"Trang Sinh Hiểu Mộng!" Lâm Minh Phong rít qua kẽ răng.
"Hả?" Trang Sinh Hiểu Mộng liếc qua: "Anh biết ta?"
Nghe giọng điệu không chút để ý này, cảm xúc của Lâm Minh Phong nhất thời sụp đổ: "Cô nghĩ ta là ai?"
Trang Sinh Hiểu Mộng quan sát một lát, so sánh với ký ức của nguyên chủ, mới giật mình, đây không phải là vị hôn phu đê tiên kia sao? À, phải nói là vị hôn phu cũ.
Lâm Minh Phong nhìn ánh mắt của Trang Sinh Hiểu Mộng thay đổi, đau khổ phát hiện vừa rồi cô thật sự không nhớ ra hắn là ai.
"Trang Sinh Hiểu Mộng!"
"Tìm ta làm gì?" Trang Sinh Hiểu Mộng ghét bỏ kéo một tấm bạt qua, chặn khuôn mặt râu ria xồm xoàm của Lâm Minh Phong.
Lâm Minh Phong không biết mình tìm cô để làm gì, trả thù sao? Ha ha, trên danh nghĩa thì hoàng thất đã đoạn tuyệt quan hệ với cô, nhưng sau lưng vẫn bao che, ngay cả tư cách trả thù hắn cũng không có.
Nhưng trong lòng hắn không cam lòng, vô cùng oán hận. Nếu không do Trang Sinh Hiểu Mộng, hiện tại hắn vẫn sẽ là siêu sao có tương lai vô cùng sáng sủa.
Khoảng thời gian này, gần như mỗi đêm hắn đều mơ thấy quá khứ huy hoàng của mình. Khi đó hắn đắc ý cỡ nào, sự nghiệp thành công, tương lai bằng phẳng rộng mở.
Hết thảy đều bị Trang Sinh Hiểu Mộng phá hủy.
Nếu như không phải bởi vì Trang Sinh Hiểu Mộng...
"Tỉnh lại đi."
Cái xẻng sắt của Trang Sinh Hiểu Mộng gõ vào trán Lâm Minh Phong.
"Trông dáng vẻ ngươi như muốn g.i.ế.c ta vậy, đề nghị đi gặp bác sĩ, đừng quên uống thuốc đấy."
Trang Sinh Hiểu Mộng lại chỉ vào ống kính: "Hay là ngươi muốn nổi điên trước công chúng?"
Thấy Trang Sinh Hiểu Mộng dám thẳng thừng trên sóng truyền hình, không hề giữ thể diện cho hắn. Lâm Minh Phong nghẹn đến mức không nói nên lời, một bầu lửa giận không có chỗ trút, cuối cùng chỉ có thể tức giận rời đi.
Khán giả cũ đang bận bổ sung kiến thức cho những khán giả mới không biết gì về chuyện của Lâm Minh Phong.
Tổ chương trình sợ gây ra chuyện, vội vàng đẩy Lâm Minh Phong ra xa, lấy cớ thân thể hắn không khỏe, không thể tham dự truyền hình trực tiếp.
Ngày phát sóng trực tiếp cuối cùng, toàn bộ thành viên an ổn thuận lợi vượt qua, kỳ này kết thúc viên mãn.
Thu hoạch của Trang Sinh Hiểu Mộng không chỉ là khen thưởng đầy màn hình, còn có cành ô liu của các công ty giải trí lớn đưa tới. Bỏ qua Lâm Minh Phong không nói, những nghệ sĩ khác tham gia chương trình đều rất thân thiện, không ít người để lộ ra ý tứ muốn kết bạn với cô.
Trợ lý đã xem việc lên kế hoạch tương lai của Trang Sinh Hiểu Mộng là chức trách của mình, vì thế đã chuẩn bị đầy đủ. Chẳng qua vấn đề rất mấu chốt ở chỗ, Trang Sinh Hiểu Mộng vốn không nghe hắn.
Bất luận là đối với phát triển sự nghiệp, hay là giao tiếp giữa người với người, Trang Sinh Hiểu Mộng đều có suy nghĩ của mình.
Trợ lý hoảng sợ phát hiện, Trang Sinh Hiểu Mộng ở chung với bọn họ một ngày, thậm chí ngay cả tên của bọn họ cũng không nhớ được, hỏi qua thì do tên quá phức tạp nên lười nhớ.
Trợ lý vô cùng đau đớn, những nghệ sĩ này tuy rằng không phải siêu hạng, nhưng lăn lộn giới giải trí nhiều năm, mối quan hệ, tài nguyên và sự trải đời chắc chắn mạnh hơn nhiều so với Trang Sinh Hiểu Mộng.
Mặc dù Trang Sinh Hiểu Mộng có độ nổi tiếng cao, nhưng căn cơ chưa đứng vững, có tiền bối hiểu biết chỉ điểm thì tốt hơn.
Nhưng Trang Sinh Hiểu Mộng lại giống như khúc gỗ, làm như không thấy ý tốt mà bọn họ bày ra trước mặt cô.
Trang Sinh Hiểu Mộng lắc đầu, khó hiểu nhìn biểu cảm thay đổi liên tục của trợ lý: "Ta biết anh lo cho ta, nhưng ta không có ý định dấn thân vào sâu trong giới giải trí."
"Cô có dự định gì khác không?"Trợ lý cẩn thận hỏi.
Trang Sinh Hiểu Mộng: "Kiếm đủ tiền thì rút lui."
Trợ lý kinh hãi: "Cô đang nói gì vậy?!"
Hắn vội nhìn bốn phía, cũng may camera không mở, nếu không khó mà tưởng tượng những lời này phát sóng đi, sẽ tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng tiêu cực đối với Trang Sinh Hiểu Mộng.