Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng

Chương 157



Mấy vị đầu bếp ban đầu đã tự giác đứng phụ giúp cho Trang Sinh Hiểu Mộng.

Mùi thơm mê người bay ra từ nhà bếp.

Rốt cục Hạ Trường Minh đã đợi được giáo sư hướng dẫn trở về: "Giáo sư Bùi, cô Trang Sinh tính cách có hơi thẳng thắn thôi. Các phương diện khác của cô ấy cũng rất lợi hại. Ngài không hay lên mạng lướt web nên không biết. Thật ra tay nghề của Cô Trang Sinh rất tốt!"

"Ngài xem, đây là thức ăn mà cô Trang Sinh làm đấy."

Mấy món đồ ăn này đều do Trang Sinh Hiểu Mộng làm. Bùi Hàm Yên vốn định xoay người rời đi, lập tức cười lạnh đáp: "Cô ta có họ Trang Sinh sao? Ngược lại ta muốn xem cô ta có bản lĩnh gì."

"Trang Sinh là họ chưởng môn đặt cho ta. Không biết bà ấy có thành kiến gì chăng?"

Trang Sinh Hiểu Mộng cởi tạp dề xuống, vừa bước ra khỏi nhà bếp liền nhìn thấy một người phụ nữ mặc quần áo cầu kỳ đang ngồi cạnh bàn ăn.

"Cô không phải con ruột của cô ấy, sao lại dùng cái họ Trang Sinh này...” Bùi Hàm Yên nói vẻ khinh thường, quay đầu nhìn lại, lập tức sững người.

"Thưa bà, bà làm sao vậy?" Trang Sinh Hiểu Mộng nghi hoặc sờ mặt mình, trên mặt cô không dính gì chứ? Tại sao bà ta lại nhìn cô chăm chú như vậy?

"Giáo sư, người thấy không khỏe ở đâu?"

Khiếp sợ, không thể tin được, và sự áy náy... Cảm xúc phức tạp hiện lên trên khuôn mặt Bùi Hàm Yên. Bà dại ra một hồi lâu, cho đến khi Trang Sinh Hiểu Mộng đến gần.

Địch ý đối với Trang Sinh Hiểu Mộng vốn đã hoàn toàn biến mất, Bùi Hàm Yên không khỏi chật vật lui về phía sau vài bước, chân tay luống cuống.

Trang Sinh Hiểu Mộng không hiểu gì: "Chắc chúng ta không biết nhau nhỉ?"

Hạ Trường Minh đỡ giáo sư ngồi xuống, rồi giải thích: "Cô ấy không lên mạng, có thể hiểu lầm cô Trang Sinh."

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Ồ."

Người có hiểu lầm với cô thì nhiều lắm.

Nhân viên tổ chương trình cũng chú ý tới trạng thái của Bùi Hàm Yên không ổn, kịp thời gọi y tá.

Bùi Hàm Yên dịu dàng nói với Hạ Trường Minh: "Con ở lại đi, không phải luôn nói muốn ăn đồ ăn cô ấy làm rất lâu rồi sao?"

"Cô?" Hạ Trường Minh kinh ngạc vì Bùi Hàm Yên bỗng nhiên dễ tính, lúc trước vẫn luôn có ý kiến với đại thần.

Bùi Hàm Yên: "Bệnh cũ của ta thôi, không phải chuyện lớn gì, không cần lo lắng."

Bữa cơm tối nay, toàn bộ thành viên ăn vô cùng ngon miệng. Ngay cả thầy Trương vẫn nghiêm mặt cũng không giấu được sự háu ăn. Ăn xong cơm tối còn mặt dày, muốn học hỏi cách làm trà sữa của Trang Sinh Hiểu Mộng.

Hắn vốn không ôm bao nhiêu hy vọng, kết quả Trang Sinh Hiểu Mộng lại rất nhiệt tình dạy cho hắn, đúng ra mà nói là công bố cách làm trước mặt mọi người.

Không chỉ trà sữa mà còn có rất nhiều món ăn vặt và đồ uống khác. Đầu bếp như nhặt được kho báu, hăng hái lên hai trăm phần trăm tinh thần nghiêm túc học tập.

Bùi Hàm Yên nhìn cuộc gọi đến, do dự mấy lần, cuối cùng vẫn lựa chọn nghe máy.

"Dì." Khuôn mặt Trang Sinh Thi Thi có chút buồn rầu, giọng nói ngọt ngào: "Nghe nói dì bị bệnh, sức khoẻ dì thế nào rồi?"

Bùi Hàm Yên mở miệng hỏi: "Sao con biết ta bị bệnh?"

Bà còn đang nghỉ ngơi trong khu vườn, chuyện có khoẻ hay không thì chỉ có y tá biết. Trước mắt tiết mục còn chưa quay xong, trong đoàn phim không cho phép nhân viên không liên quan ra vào.

Trang Sinh Thi Thi lắp bắp một chút, lập tức nói: "Ta có quen một người bạn cũng ở tổ chương trình, ta nghe hắn ta nói. Bây giờ dì thế nào rồi?"

Bùi Hàm Yên chỉ nói: "Ta không bảo Trang Sinh Hiểu Mộng xin lỗi con."

Nghe nói như thế, Trang Sinh Thi Thi không khỏi nói lớn tiếng hơn, sau khi ý thức được không ổn, cô lại lập tức khôi phục lại giọng điệu quan tâm vừa rồi: "Có phải cô ta hại dì không thoải mái hay không?"

"Không liên quan đến cô ấy." Bùi Hàm Yên thản nhiên: "Mấy ngày nay thân thể ta không thoải mái lắm, thật ngại quá, chuyện lúc trước đồng ý với con sẽ dạy dỗ Trang Sinh Hiểu Mộng, chỉ sợ không làm được."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.