Công Chúa Giả Livestream Làm Ruộng

Chương 232



"Lão nhị đâu rồi?" Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn xung quanh một lượt, nhưng không thấy cục tròn đâu. Sự vui mừng trong mắt xà yêu biến mất, nó thả đuôi rắn ra, chỉ thấy tiểu Cầu trước đây trơn nhẵn trắng nõn giờ lại đầy những vết thủng, trên thân tỏa ra khí vẩn đục không rõ.

"Có lẽ nó hỏng rồi." Xà yêu cẩn thận nhìn về phía Trang Sinh Hiểu Mộng, sau đó lại cuộn tròn bọc lấy tiểu Cầu, nói: "Ngươi đi đi, ta và nó không thể cứu được nữa."

Trang Sinh Hiểu Mộng giật mình, vội ôm lấy xà yêu đang cuộn mình và tiểu Cầu lên, nghiêm mặt nói: "Vậy mau chạy nhanh thôi."

Nhớ lại giọng nói kia đã nói lối thoát duy nhất ở trên trời, Trang Sinh Hiểu Mộng ngẩng đầu nhìn không trung, quả nhiên đã nhìn thấy một khu vực trống rỗng.

Ánh chớp lóe lên liên tục hơi chói mắt, cô nheo mắt lại, chợt ngửi được luồng không khí bất thường.

“Đó là, lôi kiếp...”

Trang Sinh Hiểu Mộng cho xà yêu ăn mấy viên đan dược, rồi vỗ đầu nó: "Ngươi dẫn lão nhị rời khỏi đây trước đi."

"Còn ngươi thì sao?" Xà yêu không phản ứng kịp.

"Ta ư?" Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn về phía thân cây khổng lồ, nói: "Ta vẫn chưa làm xong chuyện của mình."

"Ha ha." Thanh âm xa xôi kia nói: "Không lẽ ngươi còn muốn cứu thụ yêu sao? Không lẽ ngươi không nhìn ra được rằng nó đã c.h.ế.t khô từ lâu?"

Trang Sinh Hiểu Mộng nói "Cũng đã tới đây rồi, không thử sao biết được không thể?"

Vừa dứt lời Trang Sinh Hiểu Mộng đã đóng gói đưa xà yêu rời đi.

"Ngươi quá kiêu ngạo, cứu một đám người phàm không liên quan tới mình thì thôi đi, còn quay lại cứu hai con yêu quái này. Giờ lại muốn cứu cả cái cây c.h.ế.t khô cắm rễ trong khe nứt. Ngươi nghĩ ngươi có nhiều bản lĩnh vậy sao?"

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Được rồi, ngươi câm miệng đi. Ta đã nói ta không thích nghe nói bậy, chờ ta làm xong chuyện thì việc đầu tiên ta làm chính là đánh ngươi."

Vị trí cắm rễ của cây cổ thụ rất khéo, lại ở ngay trong khe nứt thời không, nếu nói chỉ là trùng hợp thì có vẻ trùng hợp quá mức rồi.

"Biết vì sao ta giữ ngươi tới hiện tại không?" Trang Sinh Hiểu Mộng xách Trang Sinh Hiên Kỳ đang giả chết, hỏi: "Thật ra ta không tìm thấy sự thật về quá khứ trong ký ức của ngươi. Nói cho ta biết, rốt cục lúc đầu ngươi muốn làm gì?"

"Ha ha ha…” Trang Sinh Hiên Kỳ cười khan: "Ngươi thông minh như vậy, chẳng lẽ còn chưa đoán ra sao?"

Trang Sinh Hiểu Mộng: "Nếu ta có thể đoán được thì còn giữ ngươi có ích lợi gì? Hay ngươi muốn hồn phi phách tán ngay bây giờ?"

"Được lắm, ngươi muốn biết toàn bộ sự thật thì ta sẽ nói cho ngươi biết." Trang Sinh Hiên Kỳ lại dễ nói chuyện tới bất ngờ.

Phải nói lại từ hai mươi năm trước, bản thân Trang Sinh Hiểu Mộng có thiên phú linh thể là một tồn tại cực kỳ không ổn định. Việc hấp thu linh khí đối với cô hiển nhiên giống như hít thở, không thể khống chế. Mà thân thể trẻ con khó có thể thừa nhận linh khí mênh m.ô.n.g như vậy.

Trang Sinh Vân Huyên nóng lòng bảo vệ con gái, không tiếc vận dụng cấm thuật của gia tộc, phân chia hồn phách của Trang Sinh Hiểu Mộng thành hai. Khe nứt thời không này nối liền hai thế giới, chính là thứ có hậu quả vô cùng mà bà ta để lại vì muốn mạnh mẽ thay đổi số mạng cho con gái.

Giọng điệu Trang Sinh Hiên Kỳ từ từ trở nên kích động: "... Mặc dù lúc đó xem ra mẹ ngươi thất bại, nhưng về một ý nghĩa nào đó, cũng coi như bà ta đã thành công."

"Thật sự quá vĩ đại, dùng cái giá lớn là hy sinh tính mạng của cả triệu sinh linh, trải ra một con đường thênh thang cho ngươi."

Mặt đất bắt đầu chấn động rạn nứt. Cây cổ thụ khổng lồ lung lay sắp đổ. Chẳng biết từ khi nào, yêu thú đã tụ lại bốn phía, há miệng ăn no m.á.u thịt trên mặt đất, đồng thời phát hiện ra sự hấp dẫn của khe nứt tràn ngập sinh mệnh.

Đối với những người còn không hay biết gì ở thế giới kia, bọn họ chưa hề biết ở một đầu khác, vô số yêu thú đang thèm nhỏ dãi với mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.