Công Chúa Nhỏ Của Ảnh Đế

Chương 57: Đồng ý



Edit: Tiểu Ngư

Lâu Anh vẫn đang suy nghĩ, không biết mình có nên nói chuyện mình yêu đương với gia đình không, không ngờ Lâu Minh đột nhiên gọi cô xuống lầu, ba và mẹ cũng ở đó, vẻ mặt của họ rất nghiêm túc.

Trong lòng cô hiện lên một cảm giác bất an, không lẽ họ đã biết?

Đang nghĩ điều này, cô nghe Lâu Minh mở miệng hỏi: “Anh Anh, có phải em và Hạ Thanh Xuyên đang ở bên nhau không?”

Kèm theo đó, còn có ánh mắt quan tâm của ba Lâu và mẹ Lâu.

Trong lòng Lâu Anh như vỡ òa, trên mặt xuất hiện mấy phần hoảng loạn, cô vẫn đi đến.

Cô biết chuyện yêu đương của mình nhất định sẽ bị gia đình biết, chỉ là không ngờ nó lại đến nhanh như vậy, cô mới gặp anh hôm qua, họ đã biết.

Rất nhiều suy nghĩ lướt qua trong đầu Lâu Anh, cuối cùng cô vẫn nhẹ nhàng gật đầu dưới cái nhìn chăm chú của ba người họ.

“Ba, mẹ, anh hai, trước hết ba người hãy nghe con nói……” Lâu Anh đoán được bọn họ không thích, nhưng nếu cô đã quyết định rồi, cô nhất định sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.

“Anh Anh, lúc trước khi muốn đi đóng phim, em đã hứa với mọi người thế nào?” Không đợi cho Lâu Anh nói xong, Lâu Minh đã cắt ngang lời nói của cô.

Khi Lâu Anh bị hỏi, trên mặt cô ngẩn ra, lúc trước cô thật sự đã nói, sẽ không qua lại nhiều với nam ngôi sao, tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện lung tung đó.

Chỉ là…… “Anh ấy không giống như vậy, anh ấy khác với những người khác.” Lâu Anh cực lực phản bác.

“Em quen biết anh ta được bao lâu, những gì em nhìn thấy, chưa chắc là con người thật của anh ta, em còn nhỏ, con người rất đơn thuần dễ bị lừa.”

“Anh luôn như vậy, cảm thấy em không nhận biết được người khác, luôn cảm thấy em sẽ bị lừa, em đã lớn như vậy rồi, em biết mình nên làm cái gì và không nên làm cái gì.”

Lâu Anh nói, đột nhiên có chút ủy khuất.

Cô biết anh trai cô chỉ đang quan tâm, lo lắng cho cô, nhưng mà, anh ấy không thể trực tiếp quyết định muốn cô qua lại với ai, anh ấy cũng không thể thay cô quyết định cuộc sống của cô.

Cô có thân phận đặc biệt, có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào Lâu gia, cô cũng biết năng lực của mình có hạn, cho nên cố gắng nghe lời họ nói, không để họ lo lắng, không gây phiền phức cho gia đình. Nhưng có khi nghĩ lại, cô cũng sẽ cảm thấy quá mệt mỏi.

Hiện giờ, lần đầu tiên cô thật sự thích một người, người đó lại không có chỗ nào không tốt, cô tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.

Từ nhỏ đến lớn Lâu Anh luôn ngoan ngoãn, đây là lần đầu tiên Lâu Minh nhìn thấy cô “Nổi loạn” như vậy, nghĩ đến cô làm vậy hoàn toàn là vì Hạ Thanh Xuyên, anh càng ghim anh ta hơn.

Anh còn muốn nói thêm nữa, nhưng anh nhìn thấy cô rơi lệ, cuối cùng không đành lòng nói nặng lời.

Mẹ Lâu nhìn thấy bộ dạng ủy khuất của con gái bảo bối, bà lập tức quên mất lập trường của mình, vội ngồi bên cạnh ôm lấy cô nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô an ủi, “Anh Anh đừng khóc, là do anh trai con không tốt, đợi chút mẹ sẽ gọi cho ba con kêu ông ấy mắng nó.” Nói xong, bà trừng mắt liếc nhìn Lâu Minh một cái.

Lâu Minh cảm thấy mình không sai, nhưng em gái thiếu chút nữa đã khóc, cho dù anh không tình nguyện cỡ nào, anh cũng chỉ có thể nhịn.

Anh không muốn tức giận với Lâu Anh, nên chỉ có thể trách Hạ Thanh Xuyên, không biết anh ta đã dùng thủ đoạn gì để dụ dỗ trái tim của công chúa nhỏ nhà anh.

Cha Lâu thấy cuộc nói chuyện không thành, nên vội gia nhập trại an ủi.

Lâu Anh thật sự rất ủy khuất, họ không hiểu gì cả, chỉ dựa vào phán đoán của mình cảm thấy bọn họ* không thích hợp. Sao có thể như vậy được?

*Bọn họ ở đây là Hạ Thanh Xuyên và Lâu Anh

Càng nghĩ, nước mắt bắt đầu trào ra ngoài không thể ngăn được.

“Bảo bối đừng khóc, mẹ chỉ là hỏi con một chút thôi, mẹ sẽ không ép con làm chuyện con không muốn.” Mẹ Lâu vừa thấy cô khóc, trong lòng càng sốt ruột, lại trừng mắt nhìn con trai của mình.

Cô thật sự sẽ không nói, cho dù muốn hỏi, chẳng lẽ không thể nói chuyện tử tế, sao phải làm cho nó giống như đang thẩm vấn phạm nhân.

Hai vợ chồng vội vàng an ủi con gái bảo bối, nhưng thật ra chỉ có Lâu Minh một “Tội nhân” ngồi bên cạnh, một mình xấu hổ.

Hạ Thanh Xuyên không biết tình hình của Lâu gia, anh chỉ thấy tin tức có liên quan đến anh và Lâu Anh trên mạng bị xóa từng cái một.

Lúc đầu là hot search, sau đó, một cái tài khoản tiếp thị cũng bị xóa, còn có rất nhiều tin đồn về hai người, đều bị xóa sạch sẽ.

Bút tích lớn như vậy, ngoài Lâu gia, sẽ không có người khác.

Xem ra, bọn họ thà bại lộ thân phận của Anh Anh cũng không muốn có mối quan hệ gì với anh.

Không ít người trên mạng cũng đã phát hiện chuyện này, sôi nổi hỏi xem bên trong có ẩn tình gì không, người gỡ hot search là ai? Là Hạ Thanh Xuyên hay là công ty của Lâu Anh?

Quần chúng ăn dưa thích xem náo nhiệt chỉ quan tâm đến hai điểm, một là scandal giữa Hạ Thanh Xuyên và Lâu Anh có phải là thật không, hai là ai đã gỡ hot search?

Đến nỗi người trong giới, càng muốn biết nhiều hơn.

Tin tức trên mạng gần như bị chặn trong nháy mắt, chặn đến sạch sẽ, có bối cảnh lớn cỡ nào để làm điều này, Hạ Thanh Xuyên có thực lực này sao? Hay Hằng Viễn thật sự chịu bỏ công phu lớn như vậy vì Lâu Anh?

Hạ Thanh Xuyên cảm thấy tình hình có vẻ không ổn, trong cuộc gọi vào buổi sáng, anh và Lâu Minh nói chuyện không vui vẻ lắm.

Trong lời nói của mình, Lâu Minh đã nói rõ anh ta không đồng ý chuyện của anh và Anh Anh.

Tuy nhiên, chẳng lẽ anh sẽ dễ dàng nhận thua như vậy sao?

“Lâu tổng, văn kiện đã chỉnh sửa xong, ngài muốn gửi nó xuống bây giờ luôn không?” Trợ lý của Lâu Minh gửi cho anh ấy một tin nhắn.

Lúc trước anh biết chuyện của Hạ Thanh Xuyên và Lâu Anh, trong lòng rất khó chịu, nên đã kêu người bên dưới người trực tiếp chặn tin tức trên mạng, thuận tiện đem 《 Họa Quốc 》 ra khỏi kệ. Chính vì bộ phim này, mà bọn họ có sự giao nhau.

Tuy nhiên, vẫn có một số rạp chiếu phim không thuộc quyền kiểm soát của Lâu gia, nếu muốn đưa ra khỏi kệ thì phải thương lượng, khiến cho chuyện này bị kéo dài thêm một chút.

Nhưng hiện tại, vừa mới chọc cho công chúa nhỏ khóc, anh không nên sử dụng thủ đoạn quá cứng rắn.

“Đem văn kiện bỏ đi, không cần loại 《 Họa Quốc 》ra khỏi kệ.”

Mặc dù trợ lý rất ngạc nhiên vì Lâu Minh đột nhiên thay đổi ý định, nhưng anh ta không dám hỏi, chỉ có thể trả lời “Vâng.”

“Đi điều tra thông tin về Hạ Thanh Xuyên, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, tôi muốn tất cả.”

Nhìn tình hình hiện tại, anh không thể cứng rắn được, ít nhất phải điều tra rõ người trước, nếu có vấn đề gì, anh sẽ không nương tay, nếu thật sự không có…… Vậy xem trước đã!

Lâu Anh được mẹ Lâu và ba Lâu an ủi rất lâu mới ngừng được nước mắt, vốn dĩ cô không muốn khóc, nhưng khi vừa khóc lên thì cô không ngừng được.

“Mẹ, ba, con xin lỗi vì đã làm cho hai người lo lắng.” Lâu Anh đỏ mặt.

Cô đã lớn rồi, còn khóc lâu như vậy.

“Không sao đâu, đều là anh của con không tốt, cả ngày nó cứ ôm cái mặt lạnh, nhìn thôi đã sốt ruột.”

Cũng may Lâu Minh đã bị đuổi đi, nếu không nghe được câu này, trong lòng lại tức chết.

Lâu Anh thấy thái độ của họ không phản đối như trước, trong lòng cô sinh ra chút mong đợi, thử thăm dò hỏi: “Mẹ, có phải mẹ không thích con yêu đương không?”

“Mẹ không phải phản đối, nhưng mẹ không biết đối phương là người thế nào, không dám tin tưởng, không yên tâm cho con. Còn nữa, con chưa từng nói về chuyện này với mẹ, mẹ đột ngột biết tin con gái bảo bối của mình bị người ta bắt cóc, đương nhiên rất luyến tiếc.”

Cho dù Lâu Anh đã 21 tuổi, nhưng trong mắt họ chẳng qua chỉ là một đứa nhỏ, không ai ngờ cô sẽ bí mật yêu đương.

Phản ứng đầu tiên khi họ biết chuyện này là cảm thấy đối phương lợi dụng sự đơn thuần dễ lừa của cô, lừa công chúa nhỏ nhà họ đi.

Lâu Anh nghe mẹ mình nói như vậy, hơi nhẹ nhàng thở ra.

“Mẹ, Hạ lão sư là một người rất tốt, mẹ nhìn thấy anh ấy sẽ biết.”

“Phải không, chờ sau này nếu có cơ hội, con có thể dẫn cậu ấy đến gặp mẹ.” Mẹ Lâu cười nói.

Lời nói của bà, biểu hiện cho sự đổi ý của họ.

Lâu Anh vui lên, cuối cùng mỉm cười, “Cảm ơn mẹ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.