- Thằng này lại nghỉ nữa rồi.... - David đảo mắt khắp lớp một lượt - Hazz.....
....
- Hơn một tuần rồi thằng Win không đi học. - Ji hỏi nhỏ Jin - Anh biết rồi. Thằng này nó đang nhốt mình ở nhà ấy.
- Chị Sam nữa, chị ấy đi đâu rồi????? - Ji cắn môi lo lắng
- Chị Sam chắc đi đâu có việc thôi. Còn thằng Win thì....... để lát anh sang nhà nó. - Jin xoa đầu trấn an cô bạn - Đừng lo nữa
--------------
- Đi học đi.... - Jin xông cửa bước vào
- Không..... - Hắn lắc đầu
- Điên rồi sao????? - Jin nhìn căn phòng tối không lấy một ánh sáng - Làm cái gì phải ủ rũ thể. Con Wen nhìn mày thế này nó không thích đâu...
- THÍCH CÁI GÌ MÀ KHÔNG THÍCH CÁI GÌ HẢ?????? - Hắn đập bàn hét lớn - THÌ SAO???? CÔ ẤY GIỜ BỎ ĐI RỒI, CÓ CÒN Ở ĐÂY ĐÂU...
- CHỈ VÌ MỘT NGƯỜI CON GÁI MÀ CẬU NỠ HỦY HOẠI BẢN THÂN THẾ NÀY SAO????? - Jin kéo tay hắn - Cậu nói đi....
- Cậu cũng thế thôi. Suốt 4 năm vị hôn phu cậu đi, cậu cũng điên cuồng như vậy. GIỜ TRÁCH TỚ SAO?????
- Tớ..... - Jin cắn răng - Nhưng mà lúc tớ cô đơn nhất, cậu ở bên kéo tớ lên. Bây giờ tớ cũng không thể nhìn cậu thế này. Cả bọn kia cũng ủ rũ vì Wen đi, cậu cũng thế, tớ biết. Nhưng đừng có giam mình trong nhà suốt ngày uống rượu nữa. Cậu coi chừng bệnh dạ dày lại tái phát bây giờ....
- Cảm ơn, thằng bạn tốt.... - Hắn đứng dậy ôm chầm lấy Jin - Tớ tự biết đường lo bệnh mà..... Nhưng tớ chỉ có say mới quên được cái đêm hôm ấy, cái cảm giác tội lỗi trong lòng tớ.... Vì tớ, mà cô ấy mới bỏ đi như vậy....