- Anh ấy..... Bị sao vậy????? - Nó nhíu mày nhìn đôi mắt Việt Minh - Anh ấy nhìn cô bé, có gì đó.... Lạ lắm......
........
- Con có đồng ý lấy cô ấy làm vợ không, dù giàu sang hay nghèo hèn, dù vui sướng hay ốm đau, bệnh tật..... - Cha sứ quay sang hỏi Việt Minh
- Con...... Con..... Đồng ý.....
- Buổi lễ kết thúc..... Chú rễ có thể hôn cô dâu..... - Cha xứ nhìn nó ái ngại. Ông Phong không cho nó mở miệng
- Ngốc.... - Hắn cúi xuống nhìn nó nó - Đây là lần cuối cùng anh hôn người con gái anh yêu, trước khi cô ấy đi lấy chồng..... Một nụ hôn tạm biệt, em có đồng ý không?????
Nó không nó gì chỉ nhón chân lên hôn hắn. Một nụ hôn dài vào sâu.
Nó ôm hắn vào lòng, nước mắt không kìm được nữa mà tuôn ra như mưa.....
....
- ANH BUÔNG EM RA!!!!!!!! - Nó và hắn bỗng nghe tiếng la ở trong phòng đối diện - ĐỪNG MÀ......
- Chuyện gì vậy..... Giọng nói rất quen....
Trong phòng
- Anh Minh..... Buông em ra.... - Phương Nghi òa khóc
- Anh không buông..... - Việt Minh cúi xuống hôn ngấu nghiến Phương Nghi - Anh không buông....
- Chúng ta không thể đâu anh..... Chúng ta không thể.... Chúng ta là anh em mà.....
- Nhưng không chung máu mủ, em là con gái của mẹ kế anh mà......
- Em cũng không thể làm thế với chị Wendy......
- Buông cô ấy ra, cô ấy là bạn gái của tôi....... - Su bỗng chạy vào phòng