- Lúc nhỏ, chị Yan có lần nói, nếu đứng trên vách núi mà hét thật to tên người yêu thì người đó sẽ yêu bạn...... Có thật không..... - Yun bắt tay lên miệng - ĐOÀN QUANG MINH, TỚ THÍCH CẬU.......
- Tớ biết rồi, không cần phải hét thế đâu...... - Yin bất ngờ xuất hiện từ phía sau làm Yun giật mình
- Tớ nặng lắm đó..... - Yun chực khóc - Coi chừng cả hai đều té bây giờ........
- Đừng nói gở, tớ kéo cậu lên...... - Yin cắn môi
....
- Đau chân à????? - Yin thở dài nhìn Yun
- Ừ...... - Yun gật đầu - A.... Mưa rồi......
- Đó có một hốc nhỏ kìa, chạy vào trú mưa chút đi...... - Yin cõng Yun
...
- Lạnh không????? - Yin hỏi nhỏ
- Không sao.... Hắt xì....... - Yun lắc đầu
- Đó mà không sao gì...... - Yin khẽ cười - Cởi quần áo ra đi, mặc thế thấm mưa cảm thêm giờ......
- Nhưng...... - Yun nhíu mày - Cậu........
- Thật là...... Tớ không nhìn đâu mà......
Yun khẽ nhăn mặt nhưng cũng cởi quần áo ra
- Đừng có nhìn đó nha.....
- Rồi phơi trên lửa đi cho nó khô. - Yin nói
- Ừ....
Bầu không khí im lặng bao trùm
Chỉ có tiếng lửa tí tách
- Còn đau không? - Yin hỏi
- Sơ sơ...... - Yun khẽ ôm người
-........
- Yin này, nãy tớ nói gì, cũng coi như chưa nghe nha........ - Yun đỏ mặt nói - Tớ........
- Không thể...... - Yin cười
- Sao chứ?????
- Vì nghe cậu nói thế, tớ vui lắm....... - Yin cười - Tớ cũng thích cậu, từ lâu rồi........
- Thật không????? - Yun tròn mắt
Đáp lại câu hỏi của Yun là một nụ hôn dài và lãng mạn
- Làm bạn gái tớ nha........... - Yin hỏi nhỏ
- Ừ..... - Yun mỉm cười nhẹ nhàng
.......
- Chúng ta bắt đầu muộn hơn những người khác nhưng tình cảm cất giấu trong lòng lại sâu đậm hơn...... - Yin nắm tay Yun rồi ôm chặt - Cảm ơn em vì đã đến bên anh.......