Ngày ấy, mỗi lần Ji ngoan cố không chịu làm việc gì, Jin đầu thuyết phục nhỏ bằng KISS. Chuyện ấy tụi nó đều biết (bạn thanh mai trúc mã mà).
- Hahahaha! - Yun ôm bụng cười sặc sụa
- Thằng Jin nói là làm đấy Ji! - Nó cười
- Đang giữa lớp đó nghe hai người kia! - Kull nén cười
Lớp lại bắt đầu xôn xao vì một người nổi tiếng lạnh lùng và ghét con gái như Jin lại thân mật giữa lớp với một đứa con gái như thế. Ba thằng tụi hắn thì không hiểu mô tê gì. Hắn chỉ thấy nó rất quen (từ từ sẽ được bật mí) nhưng hắn biết có chuyện gì đó mờ ám lắm ở đây.
- THÔI ĐI JIN! CẬU QUÁ LẮM RỒI ĐÓ! - Hai hàng nước mắt chạy dài bên má Ji - JIN CỦA TỚ KHÔNG PHẢI LÀ MỘT NGƯỜI NHƯ THẾ NÀY ĐÂU!
- Ơ, tớ xin lỗi. - Jin bỏ nhỏ ra rồi đi về chỗ.
- Hức hức đồ đáng ghét này! Cậu dám bỏ tớ hả? - Ji òa khóc - Tại sao? Tại sao tớ lại khóc vì cậu hả?