Công Chúa Thời Tiết

Chương 127



Nhận thức vợ chưa cưới.

Vài ngày sau,cuối cùng máy quay cũng đóng máy.Ngồi xem lại clip từ đầu tới cuối mặt mày đứa nào cũng hớn hở.Lần này album của nhóm JB mà được tung ra thị trường âm nhạc thì đảm bảo sẽ trở thành một hiện tượng cực kì hot cho mà xem.

Buổi chiều mọi người đều tranh thủ thu xếp đồ đạc để trở về thành phố.

-Thế tiểu bạch phải tính sao bây giờ?

Trang mặt nhăn như bị rách nói.Mấy ngày nay tiểu bạch rất ngoan,trừ việc nó hằm hè,trợn mắt không cho Hoàng và Bảo Hiếu tới gần hai chị em Thiên thì tất cả đều rất tốt.Nhỏ rất yêu thích nó.Giờ phải trở về thành phố mà bỏ tiểu bạch ở đây làm sao nhỏ yên tâm cho nổi.

-Cậu yên tâm đi.Tiểu bạch cũng không phải ở lại đâu vì nó sẽ về Việt Nam trước.

-Nhưng,máy bay và ôtô người ta đâu có cho trở động vật đâu.Chẳng lẽ cậu định để nó chạy bộ về Việt Nam à?

Nhung thốt lên câu này khiến cho cô và Thiên Hà buồn cười gần chết.Bà cô có biết Hàn Quốc và Việt Nam cách nhau bao xa không mà bảo nó chạy bộ về.Muốn cho tiểu bạch trở thành bộ xương khô luôn hả.haha

-Bí mật!Nhất định trong một ngày không xa tớ sẽ nói cho các cậu biết.Còn bây giờ thì chưa thể được.

Thấy cô nói vậy nên mấy đứa cũng không hỏi nữa mà nhanh nhẹn sách đồ xuống dưới để về.

Còn về tiểu bạch thì trưng ra cái bản mặt không cam tâm.Nhưng nhị công chúa và tam công chúa đều phán nó tối nay phải về nhà ở Việt Nam để chờ với lí do thành phố rất nguy hiểm,không an toàn cho động vật.Nhân tiện làm bạn với tiểu hắc và phong vân luôn.Tiểu bạch khẽ phì phì hai tiếng.Nó mới không thèm chơi với tiểu hắc và phong vân,nó thích đi cùng tam công chúa cơ.Nhưng,không dám phản đối.

...

Mới chập tối thôi mà trong thành phố đã thắp đèn sáng rực.Mà kể ra thì cũng rất kì lạ,lúc quay clip thì tuyết không rơi một chút nào cả nhưng sau khi đóng máy thì lại khác,tuyết cứ rơi ào ào như mưa rào gặp bão ý.

-ÁÁÁ...

-Sao vậy Trang?Có chuyện gì thế?

Mấy đứa tụ lại giường Trang lo lắng hỏi.

-Mất rồi,sợi dây chuyền mà nội tặng tớ mất rồi!huhu

Trang thẫn thờ sau đó lệ rơi như mưa.Sợi dây chuyền đó rất quan trọng đối với nhỏ.Do đeo vào cổ nhỏ sợ rơi nên chỉ dám cất vào trong cặp rồi thỉnh thoảng mới bỏ ra ngắm thôi.Đây là kỉ vật mà bà nội trước khi mất đã tặng cho nhỏ và Hoàng mỗi đứa một sợi với mong muốn hai đứa cháu cưng sẽ sống thật vui vẻ,hạnh phúc vì luôn có nội ở bên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.