Công Chúa Thời Tiết

Chương 128



Cậu nín đi!Cố gắng tìm kĩ lại xem hay là cậu để nó ở nhà rồi.

Cô vỗ vai nhỏ trấn an.

-Không đâu,tớ tìm kĩ lắm rồi.Tối hôm qua tớ còn bỏ ra ngắm mà.

-Vậy rất có thể là cậu đã đánh rơi ở trang trại rồi.Nín đi,tớ sẽ nghĩ cách để tìm lại giúp cậu.

Thiên Hà ôm nhỏ vào lòng,dịu dàng xoa đầu nhỏ.

Mãi cho tới khuya Trang mới đi vào giấc ngủ.Mấy đứa đau lòng đắp chăn cho nhỏ xong xuôi rồi mới chịu về giường mình.

Thiên Hà thì thầm với cô vài câu rồi vớ lấy cái áo khoác chậm rãi đi ra ngoài.Cô khẽ thở dài,nếu bản thân cô mà còn pháp thuật thì Thiên Hà cũng không phải vất vả một mình đi tìm.Lúc này cô chỉ còn biết đặt hi vọng vào Thiên Hà thôi,mong sao tỉ ấy sẽ tìm được nếu không Trang sẽ đau lòng lắm.

-Tiểu hồ li!Khuya vậy rồi cậu còn muốn đi đâu vậy.

Cậu đang ngồi ngoài phòng khách uống cafe với hắn thì ngạc nhiên khi thấy nhỏ đang đi từ lầu hai xuống.Bộ dạng có vẻ rất vội vàng thì phải?

-Tớ quay lại trang trại tìm chút đồ thôi.Khuya như vậy rồi mà hai cậu vẫn còn thức à?

-Có gì thì để mai hãy tìm.Ngoài trời rất lạnh.Với lại tuyết rơi nhiều như vậy tớ e là đường sẽ khó đi lắm.

Hắn nhăn mặt lên tiếng.Có lẽ mấy ngày qua hắn đã suy nghĩ kĩ rồi,kiếp này được gặp Thiên,được làm bạn với Thiên và được yêu Thiên hắn đã mãn nguyện lắm rồi.Tuy không thể ở bên nhau nhưng trái tim hắn sẽ mãi dành trọn cho Thiên.Có lẽ hắn phải học cách buông tay thôi.

-Không được,thứ này rất quan trọng,tớ nhất định phải tìm cho ra nó.Mà cậu có thể cho tớ mượn sợi dây chuyền mà nội đã tặng cho cậu và Trang không?

Thiên Hà như nghĩ ra ý tưởng gì đó liền mạnh dạn đề nghị.

-Cậuu..!

-Trang làm rơi sợi dây rồi,nhỏ có vẻ rất thương tâm.Cho tớ mượn đi,nhất định tớ sẽ trả lại cho cậu mà.

Nhỏ nhẹ giọng,nhỏ biết bà nội đối với hắn và Trang đều rất quan trọng.Kỉ vật của bà có lẽ đều gắn liền với tính mạng của họ,thế nên hai đứa mới quý trọng và nâng niu như vậy.

-Được!

Nói xong hắn tháo từ trên cổ xuống một sợi dây chuyền bằng bạc có mặt đá chữ thập được đính bằng đá pha lê màu xanh lá,trông rất đẹp.Hắn khác Trang,hắn đeo dây lên cổ với mong muốn là bà sẽ luôn ở bên hắn chăng?

-Tớ đi cùng cậu!Hai người tìm thì sẽ nhanh tìm thấy hơn.

-Nhưng mà cậu..

Hắn ấp úng,Thiên Hà là thần tiên nếu đi thì cũng được thôi nhưng Hiếu là người mà,sao có thể đi được chứ.

-Cậu yên tâm.Vì tớ cũng giống tiểu hồ li mà.Hai đứa tớ đi đây,cậu ngủ sớm đi.

Cậu cười,sau đó không để cho hắn kịp ngỡ ngàng thì hai người trước mặt đã biến mất dạng rồi.Một lần nữa hắn lại sock nặng.Trời đất ơi sao trong lớp hắn đang học lại xuất hiện nhiều "người giời" tới vậy chứ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.