Công Chúa Thời Tiết

Chương 136



**

-Ê,Hoàng!Tớ có một tin tốt và một tin xấu dành cho cậu đây!Muốn nghe cái gì trước?

Trang thở hồng hộc như sắp chết đến nơi vậy.Khuôn mặt hồng hồng vì chạy nhanh.

-Vậy sao?Nói điều tốt trước đi!

-Tuần tới cô và chú sẽ về nước,nghe pama tớ nói là cô chú sẽ về hẳn để tiện chăm sóc cậu.

Bàn tay hắn khẽ khựng lại,hơi nóng từ cốc cà phê phả vào mặt hắn,âm ấm nhưng có mùi nồng đắng.Về để chăm sóc hắn sao?Đúng là buồn cười?Nếu thực sự coi trọng hắn,yêu thương hắn thì mười mấy năm trước họ đã làm rồi chứ không phải tham công tiếc việc mà ném hắn cho quản gia trông nom như vậy.

-Hừ,vậy tin xấu là gì?

Nghe giọng điệu bình thản của hắn Trang có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ tới tin tức bí mật mà mama nhỏ vừa tiết lộ thì nhỏ lại thấy hơi bực mình,nhất quyết phải ngăn cản việc này vì Thiên.

-Cô và chú sẽ định ngày để tổ chức lễ đính hôn cho cậu và nhỏ tên Sam gì gì đó?Nghe mama tớ nói thì nhỏ Sam chính là vợ chưa cưới của cậu trong tương lai.

-Đính hôn?Vợ chưa cưới?

-Ừ!

Cốc cà phê bằng nhựa bị hắn bóp cho nhăn nhúm.Nước cà phê bắn ra ngoài làm ướt hết ống tay áo nhưng hắn mặc kệ.

-Cậu nói chuyện này với Thiên chưa?

-Chưa,cậu là người đầu tiên đấy!

Trang lắp bắp mở miệng.Khuôn mặt hắn lúc này thật đáng sợ,dường như còn thể hiện ra chút bất cần đời thì phải.

-Cậu đừng nói chuyện này cho ai biết.Muộn rồi,mau đi ngủ sớm đi.

Nói xong hắn quay lưng đi về phòng mặc kệ bộ dáng ngẩn tò te của Trang.Lúc này hắn đang có rất nhiều chuyện cần phải suy nghĩ,phải lựa chọn con đường đi trong tương lai rồi.

́t hiện dấu vết của hồ li tinh ngàn năm.

Những đám mây trắng xoá cứ hờ hững trôi trên bầu trời xanh thẳm.Tiếng máy bay,trực thăng cứ kêu lên ù ù nhưng không tài nào xâm nhập được vào chốn tiên giới hư ảo kia.

*Điện Loan Hồng*

-Bẩm ngọc hoàng,hồ li tinh ngàn năm đã trộm linh bảo trời đất của tiên giới rồi lẩn trốn xuống nhân gian nay đã phát hiện ra chút manh mối về nó rồi ạ.

Thái thượng lão quân khẽ vuốt chòm râu trắng như cước của mình bẩm tấu.Tối qua ông phát hiện ra con hồ li tinh đó qua gương thần vạn năm nhưng một chốc thôi liền bị mất dấu.Có lẽ nó đã xử dụng linh bảo trời đất để ẩn thân chăng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.