Ông chú bụng phệ từ trong cách gà ngển cổ ra xem.Đôi mắt long lanh trợn tròn hết cả lên.
-BỐP!
-Trời ơi!Đau quá,hoá ra đây đúng là sự thật rồi.Thật không thể tin nổi.
Bị cấp dưới đập một phát mạnh không lương tay,chú ta rống lên một tiếng nhưng ngay sau đó lại mê mẩn với cảnh tượng trên khán đài kia.
"Đẹp quá!"
"Thật kì diệu!"
Đám ca sĩ,diễn viên biểu diễn trong đêm nay cũng không khỏi trầm trồ ngạc nhiên,người này bảo người kia rồi tụ tập nhòm ra ngoài xem.
Tiếng cười lanh lảnh vang dội khắp trang viên.Xong cô ta vung tay một cái,liền có một trái tim màu đỏ au xuất hiện trên lòng bàn tay.Vừa ăn trái tim đó xong khuôn mặt cô ta như trẻ hơn,vài cái nếp nhăn cũng theo đó biến mất.
̉ về Việt Nam.
Hai ngày sao cả đám phải lên đường trở về nước.Cũng may là không bị đám fan phát hiện ra,nếu không thì thảm rồi.Nhóm JB hôm nay phải tới Nhật biểu diễn nên không tới tiễn cả đám được nhưng cũng may là trong bữa tiệc chúc mừng cũng như chia tay tối qua việc gì cần làm cũng đã làm cả rồi.
Ngồi trên máy bay mà đứa nào cũng rục rịch không yên.Kể ra xa gia đình hơn hai tuần lễ cũng thấy nhớ quá.
...
-Phong Vân,tiểu bạch,tiểu hắc!Các ngươi khoẻ không?Ôi nhớ ba ngươi chết đi được ấy.
Cô vừa về tới nhà là đã phi ra vườn sau ngay.Cái miệng nhỏ không ngừng kêu lên ầm ĩ.
Tiểu bạch và tiểu hắc đang nằm trên cỏ phơi nắng thấy tiểu công chúa đã về thì bật dậy hí lên vài tiếng rồi lao như bay về phía cô.Phong Vân đang bắt nạt con chó thấy hai con ngựa lao vào người tam công chúa dụi bờm làm nũng thì cũng không chịu kém cạnh trực tiếp đá con chó bay ra vài mét rồi chồm tới chân cô.Lực hơi mạnh khiến cho cô suýt chút nữa thì ngã ra đằng sau cũng may là có Thiên Hà kịp thời tới đỡ.