Công Chúa Thời Tiết

Chương 159



10h30p.m_Khu phố vắng.

Ánh đèn đường vàng vọt hắt lên khuôn mặt yêu nghiệt của chàng thanh niên trẻ.Những cơn gió bắc thổi qua xào xạc làm rụng đi những chiếc lá cuối cùng,nhưng cái lạnh lẽo ấy chẳng thể nào làm chàng trai run rẩy dù chỉ một chút.

Khẽ quay chiếc bật lửa trên tay anh rơi vào trầm mặc.Đã ba ngày rồi mà chẳng thấy tăm hơi con hồ li tinh đó đâu.Anh không tin rằng anh lại không đợi được nó!

Cả con phố trở lên vắng ngắt không một bóng người qua lại.Giờ phút này có lẽ mọi người đang nằm trong chăn ấm nệm êm hết rồi.

Anh động người.Tà khí đang xuất hiện mỗi lúc một gần.Anh khẽ nhếch môi lạnh lùng,đúng là không uổng công người có lòng.

-Em trai,đêm khuya lạnh lẽo sao lại ngồi đây một mình thế!

Anh khẽ lách vai,tránh không để bàn tay kia chạm vào người mình.Vì thật bẩn!

-Tôi đang chờ bạn!

Anh lạnh lùng trả lời.

-Ôi,em trai thật có cá tính nha!Hay là theo chị đi.

Đôi mắt màu xanh dương khẽ phát ra tia sáng hứng thú.Trai đẹp như vậy là lần đầu tiên ả thấy đó nha.Nếu chết đi thì thật đáng tiếc quá.Không bằng dụ hắn về hậu hạ ả cũng không tệ.Hồ li tinh xưa nay đều thích trai đẹp,phong cách mà.

-Đi theo cô?Tôi sẽ được ích lợi gì?

-Em trai đúng là biết làm ăn nha.Yên tâm đi,chỉ cần em hầu hạ chị thật tốt thì chị đảm bảo em muốn cái gì cũng sẽ được cái đó.

Ả ta mỉm cười,hết lời ngon ngọt dụ dỗ.Cái tay không yên phận khẽ lần mò ngực anh.Anh nhanh nhẹn túm lấy tay nhỏ,khẽ mở miệng.

-Được thôi!Nếu cô có thể giúp tôi thực hiện được mọi thứ mà tôi muốn thì tôi sẽ đi theo cô!

-Tất nhiên rồi,chúng ta đi thôi!

Ả nhếch môi,nắm tay anh kéo đi một mạch luôn.Cục cưng của ta,chờ khi nào ta chán ngươi rồi,tất nhiên sẽ để ngươi trở thành thuốc hồi xuân của ta.Nhan sắc đẹp như vậy nếu ăn toàn bộ thì chắc chắn ta sẽ mau chóng trở lên trẻ mãi không già.hahaha

-Đây sẽ là nơi ở của chúng ta.

-Cô đùa tôi sao?

Nhìn xuống cái giếng hoang sâu đen xì không đáy kia,anh khẽ trầm giọng ra vẻ khó tin.Thảo nào ngàn năm nay tiên giới không sao tìm ra nơi ả đang lẩn chốn hoá ra là ả đã sử dụng linh bảo trời đất phong bế cái giếng lại.Đúng là khá khen cho hồ li tinh.

-Đúng vậy,hãy chào tạm biệt thế giới bên ngoài lần cuối đi,từ nay về sau ngươi chỉ có thể hầu hạ ta thật tốt mà thôi!

-Ngươi nghĩ như vậy thật sao?

Đôi mắt màu tím đậm khẽ nheo lại trong đêm,sát khí toả ra ngùn ngụt.

Hồ li tinh cảm nhận được linh khí đang chuyển hoá mạnh mẽ trong anh thì hoảng hốt nhảy ra phía sau vài bước.Ánh mắt màu xanh dương khẽ loé ra vẻ khó tin.Rõ ràng ban nãy ả không cảm nhận được chút sức mạnh nào từ anh hết.Tại sao bây giờ sát khí từ anh lại cường đại tới vậy.

-Ngươi là ai?

-Ta là người sẽ kết liễu tính mạng của ngươi trong đêm nay.

Dứt lời quả cầu lửa màu xanh dương từ bàn tay anh thẳng phía ả bay tới.Ả nhanh nhẹn nhảy lên không trung để lé tránh.Chín chiếc đuôi trắng muốt từ từ vươn ra che phủ lấy phía sau người nhỏ.Mái tóc bạch kim mọc dài ra nhanh chóng phất phơ trong gió.

Quả cầu lửa đánh trúng đống đá gần đó lát vụn,bụi đất bay mù mịt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.