Công Chúa Uy Quyền (Đào Yên Thiên Nguyệt)

Chương 19: Chương 19




"Tỷ tỷ đẹp quá" đứa trẻ vô cùng ngây thơ mà nói.

"Thật không?"nàng cười mà hỏi lại
Đứa trẻ ấy gật đầu lia lịa, nàng thấy thế thì đưa tay véo nhẹ má nó mà cười nói" muội muội đừng khen tỷ tỷ sẽ ngạy"
Thanh Nghi nghe thế thì gật đầu vô cùng ngoan ngoãn, nàng thấy thế thì hỏi lại "muội muội năm nai bao nhiêu tuổi rồi?"
"Muội ba tuổi" đứa trẻ ngoan ngoãn mà trả lời.

Nàng không hỏi đứa trẻ mà quay sang nhìn Giang Như " Giang mỹ nhân mau đứng dậy đi, quỳ nữa chân sẽ đau lắm đó.

"
Nghe nàng nói thế nàng ta cảm ơn rồi nhanh chóng tỉnh dậy.

"Thập thất muội là công chúa cũng không nên ở nơi này, ta định đưa muội ấy đến Xương Hoa cung, nơi mà muội ấy nên ở" nàng vừa nhìn Giang Như vừa nhẹ giọng nói.

Nàng ta nghe thế thì chân rung lên xút chút nữa đã ngã xuống, đứa trẻ nghe cũng hiểu lời nàng nước mắt dường như cũng sắp rơi xuống mếu giọng nói" muội không muốn xa mẫu thân, xin tỷ đừng đưa muội đi mà"
Nàng khỏ nhẹ chán của Thanh Nghi rồi nói" tỷ cũng có bảo muội sẽ xa Giang mỹ nhân đâu"
Nghe thế đứa trẻ không tin mà hỏi lại "thật sự muội không phải xa mẫu thân sau?"
Nàng không nói nhiều mà chỉ gật nhẹ đầu sau đó nhìn Giang Như mà nói" ta thấy muội ấy còn nhỏ nên Giang mỹ nhân cũng có thể đi theo mà chăm sóc"
Nàng ta nghe thế thì chực tiếp quỳ xuống" đa tạ công chúa khai ân"
"Ngươi xem có cần mang theo thứ gì hay không? Nếu có thì mau thu dọn đi chúng ta chực tiếp đến đó"
Nghe thế nàng ta nhanh chóng chạy vào trong thu đươc một tai nãy đồ.


Hai năm nai nàng ta bị trèn ép nên cũng chẳng có gì nhiều, tính tình nàng ta cũng rất nhu nhược không bị ép chết cũng là mai mắn lắm rồi.

Thấy nàng ta đã thu xong đồ, nàng cũng thả Thanh Nghi xuống mà dắc tay đứa trẻ rời đi.

Bên phía Trác Quân khi nghe có người hầu thân cận của nàng xin gặp thì trực tiếp cho vào.

Thu nhi Hoa nhi giải bốn người kia vào trong rồi trực tiếp nói" khởi bẩm bệ hạ khi công chúa đến Thạch cung thì đã bắt gặp bốn người này ngược đãi phi tử của tiên hoàng cùng với thấp thất công chúa, nên điện hạ đã sai chúng nô tì đưa người đến đây xin điện hạ định đoạt"
Trác Quân nghe nói thì nhíu mài rất chặt" xuất phạm hoàng thất tội không thể tha lập tức chém đầu để răn đe những kẻ khác"
Bốn người kia khi nghe thế thì lập tức xin tha mạng, tiếng khóc lóc in ỏi vô cùng.

Trác Duệ không chịu nỗi nữa nên đã kêu thị vệ lôi người đi.

Hắn nhìn sang Hoa nhi Thu nhi rồi nói " các ngươi quay về bảo vệ muội ấy đi "
Hai người nghe thế thì lập tức cuối người mà rời đi.

Bên nai nàng cũng đã đến được Xương Hoa cung.

Nơi nài mặc dù chưa ban cho vị công chúa nào ở nhưng vẫn có các thái giám và cung nữ ở để quét giọn.

Cửa mở ra, các thái giám đang quét sân vô cùng ngạc nhiên nhưng khi nhìn thấy nàng bọn chúng đã nhanh chóng quỳ xuống mà hành lễ.

"Các ngươi đứng dậy đi, đi gọi tất cả cung nữ thái giám đến cho bổn cung" nói rồi bọn người đó nhanh chóng rời đi, một lúc sau thì tất cả cung nữ và thái giám đều đến đủ.


"Ta gọi các ngươi đến đây là có chuyện muốn dặn dò, từ nai Xương Hoa cung nài được ban cho thấp thất cong chúa, do muội ấy còn nhỏ nên Giang mỹ nhân cũng tức là mẫu thân của muội ấy sẽ được đặt cách ở đay mà chăm sóc.

Các ngươi đã rõ chưa" nàng đưa mắt nhìn toàn bộ bọn họ, lời nói vô cùng lạnh nhạt.

"Chúng nô tỳ đã rõ" bọn họ đồng thang đáp.

Nàng quay sang nhìn Giang Như rồi nói" Giang mỹ nhân sau nài ở đây đi nếu có chuyện gì thì đến Ngọc Hàn Cung tìm ta"
Sau đó nàng ngồi xuống xoa đầu Thanh Nghi mà nói" Nghi nhi ngoan ở đây nha, lúc rãnh tỷ sẽ đến tìm muội"
"Dạ được, tỷ nhất định phải giữ lời nha" Thanh Nghi ngây thơ mà dặn dò.

" Được tỷ hứa" nàng cười đáp " Vậy tỷ đi trước nha" nói rồi nàng quay lưng rơi đi.

Thanh Nghi vừa thấy nàng đi thì chạy lại nắm tay mẫu thân mình rồi nói " tỷ tỷ vô cùng đẹp lại rất tốt bụng, con rất thích tỷ ấy, sau này có có được đến tìm tỷ ấy chơi không?"
Giang Như thấy vậy thì soa đầu con mà nói " tỷ tỷ rất tốt thật, sau này mẫu thân nhất định sẽ đưa con đến tìm tỷ tỷ"
Đợi hai người nói song cung nữ đang đứng cạnh mới cung kình nói "Thái phi nương nương cùng thập thất công chúa xin hãy theo nô tỳ đi tắm rửa thai y phục"
Giang Như nghe nói thế thì mới giật mình nhìn lại y phục của nàng và con gái, quả thật không bằng cả cung nữ.

Thế là hai người nhanh chân rời đi.

Bên kia nàng quay về cũng đang trên đường quay về cung của mình.

"Du nhi, lát nữa quay về giúp ta gọi người chuẩn bị nước tắm ta muốn thay y phục" nàng nhẹ giọng nói.


"Dạ được"
Sau khi đã tắm gọi xong nàng ngồi trước gương lấy vài món trang sức sau đó để vào hợp " Du nhi, giúp ta đưa cái nài đến Xương Hoa cung cho thái phi, lát nữa dẫn thêm vài người đến kho chọn thêm vài món nữa đưa qua đó luôn đi"
Nàng ta khó hiểu hỏi" điện hạ sao lại tặng cho thái phi?"
"Chỉ là thấy nàng ta đã chịu ắm ức hai năm, với lại ta cũng yêu thích vị Thập thất muội muội đó" nàng nhẹ giọng đáp "
Nàng ta đã hiểu nên cũng rời đi, đúng lúc nài Hoa nhi và Thu nhi cũng quay về.

"Điện hạ, chúng nô tì đã giải người đến cho hoàng thượng rồi" Thu nhi lên tiếng nói.

"Hoàng huynh giải quyết như thế nào?" Nàng vừa cầm cây trăm vừa cài lên mà nói.

Thu nhi thấy thế thì tiến lên cầm lấy trăm trong khai mà giúp nàng cài lên cho hoàng thiện" Bệ hạ đã cho người kéo chúng đi trảm rồi"
Nàng rật đầu đã hiểu, sau khi đã cài xong nàng đứng dậy nói" đi đến chổ hoàng huynh, ta có chuyện muốn nói với huynh ấy"
Dù cho hai người bọn họ mới từ chổ Khang đế quay về nhưng khi nghe nàng muốn đến đó hai người họ vẫn đi theo.

Kha đế lúc nài đang ở Dưỡng Tâm điện để vẽ tranh, vừa nghe có người báo nàng đến hắn đã vội vàng bỏ bút xuống.

"Hoàng huynh, muội có chuyện muốn nói" nàng vừa bước vào vừa nói.

"Muội lại đây ngồi xuống ăn điểm tâm rồi từ từ mà nói" hắn nhìn nàng sau đó kéo nàng lại chiếc ghế gần đó.

Nàng cũng thuận theo mà ngồi xuống " Chuyện ở Thạch cung huynh chắc đã được nghe rồi phải không?"
Hắn tay cầm bánh đưa cho nàng vừa nói" đã nghe rồi, còn có việc gì nữa sau?"
Nàng đưa tay nhận bánh sau đó nói tiếp " Muội đã đưa muội ấy đến Xương Hoa cung ở, hơn nữa còn đưa mẫu mẫu phi của nó đến ở cùng, dù sao Giang mỹ nhân đó cũng còn rất trẻ.

"
"Ta hiểu ý của muội rồi, ta sẽ tránh xa nơi đó muội cứ yên tâm" Hắn nghe lời nàng nói thì lập tức hiểu ý mà trả lời.


Hắn biết điều muội muội hắn lo sợ chính là phi tần kia còn trẻ, nếu hắn có tiếp xúc thân cận chắc chắn sẽ dính lời đồn không hai, sẽ ảnh hưởng đến ngôi vị của hắn, muội muội hắn lo lắng cũng là vì hắn mà thôi.

Nghe hắn nói thế nàng cũng yên tâm mà nói tiếp" thập thất muội vừa mới đổi chổ ở huynh cũng nên tặng một ít đồ qua cho tiểu muội muội đi"
"Có phải muội thích đứa trẻ đó hay không" thấy nàng bảo hắn tặng đồ nên hắn nghi ngờ mà hỏi lại.

"Đúng vậy, bô dạng của đứa trẻ đó muội vừa nhìn thấy đã rất thích" nàng cười cười rồi đáp.

Ấn tượng của Thanh Nghi đối với nàng rất tốt, tuy mới ba tuổi nhưng khi chịu ắm ức nước mắt chỉ giấu trong hóc mắt không để nó rơi xuống, là một đứa trẻ kiên cường, nếu đổi lại là những đứa trẻ khác chắc chắn sẽ khóc lóc in ỏi.

- ---------
Hai ngày nữa là đến tết rồi, trong cung lúc nài vô cùng náo nhiệt, quan thần đã được cho nghĩ phép từ hôm qua, buổi sáng cũng không cần phải thượng triều, trừ khi có chuyện gì quan trọng mới vào cung báo cáo.

Tính từ hôm nàng đưa Thanh Nghi đến Xươn Hoa cung đến nai cũng đã hơn mười ngày rồi nên nàng quyết định sẽ đến đó để thăm con bé.

"Du nhi, người chuẩn bị một ít điểm tâm ta lát nữa sẽ mang đến cho tiểu thập thất" nàng nhìn sang Du nhi đang rảnh rỗi mà nhìn Thu nhi cắm hoa rồi nói.

Nàng ta nghe thế cũng nhanh chân mà chạy đi, một lúc sau nàng ta quay về với bổn năm khay bánh cầm trên tay.

Thấy nàng ta quay về nàng cũng thả bạch ưng đang đứng trên tay xuống sau đó đứng dậy mà nói" Hoa nhi đi với ta, Du nhi người ở lại học hỏi Thu nhi cắm hoa đi luyện chút tai nghề.

"
Nghe nói thế Du nhi đưa khay bánh đến cho Hoa nhi sau đó chạy đến chỗ mà Thu nhi đang cắm hoa mà trăm chú nhìn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.