Giờ phút này, trong bảy người của trận đấu cá nhân, chỉ có hai người bọn họ và Mã Tiểu Đào chưa ra thi đấu.
Nhìn thấy những đồng đội của mình, người hôn mê người trọng thương, lòng bọn họ hết sức đau đớn. Vì vinh quang của Sử Lai Khắc, bọn họ cho dù phải trả giá bằng sinh mệnh của mình cũng sẽ không hối tiếc, đây chính là quyết tâm lớn nhất của bọn họ.
- Tới lượt ta.
Mã Tiểu Đào vừa nói vừa đeo chiếc nhẫn mà Đái Thược Hành vừa đưa cho cô vào tay, chuẩn bị lên sàn đấu.
Nhưng đúng lúc này, trọng tài Thiên Sát Đấu La Hoàng Tân Tự bỗng cao giọng tuyên bố.
- Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư chấp nhận bỏ qua các trận đấu còn lại của lượt đấu cá nhân. Học viện Sử Lai Khắc chiến thắng. Song phương nghỉ ngơi chỉnh đốn trong vòng một phút, sau đó tiếp tục đấu lượt trận 2-2-3. Vì hai lượt đấu trước có một số tình huống ngoài ý muốn, nên lượt thứ ba, song phương có thể cử thành viên dự bị tham gia thi đấu.
Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư nhận thua sao?
Mã Tiểu Đào, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đều vô cùng kinh ngạc.
Đối thủ còn đến ba người, hơn nữa đội trưởng Mã Như Long của bọn họ còn chưa ra thi đấu thế mà đã nhận thua?
Vương Ngôn tái mặt nói:
- Chiến đội Nhật Nguyệt thật ranh mãnh.
Mã Tiểu Đào nhíu mày hỏi:
- Có chuyện gì thế Vương lão sư?
Sắc mặt Vương Ngôn vô cùng khó coi, hắn trầm giọng nói:
- Bọn họ bỏ qua lượt đấu này chính là lấy lui làm tiến. Vì trong mấy người còn lại, không ai có khả năng là đối thủ của ngươi trong lượt đấu cá nhân nữa. Đối với Hồn Đạo Sư, số lượng người thi đấu càng nhiều thì càng có lợi. Hơn nữa, bọn họ có bảy người dự bị, chúng ta chỉ còn ba người. Mà Mộng Hồng Trần ban nãy chỉ hơi thoát lực, nếu cho cô bé một chút thời gian chắc chắn có thể khôi phục lại.
- Lượt đấu 2-2-3 này, trận đầu tiên nhất định là Mã Như Long và Tiêu Hạ Phong, bọn họ tuyệt đối phải tranh thủ thời gian cho hai anh em Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần nghỉ ngơi. Bên chúng ta chỉ còn năm người sức chiến đấu còn được, cho dù Tiểu Đào một mình chiến thắng thì bọn họ cũng có thể thắng trận còn lại, 1-1 hòa nhau cũng có nghĩa là chúng ta thua.
Nghe Vương Ngôn nói thế, ba người liền hiểu ra vấn đề. Như thế còn không phải sao? Bên chiến đội Sử Lai Khắc còn có thành viên dự bị nào nữa?
Hòa Thái Đầu, Nam Nam và Cầm ư? Cầm chỉ là 1 phụ trợ hệ hồn sư mà Hòa Thái Đầu chỉ là một Hồn Đạo Sư cấp bốn thôi.
Đã thế chiến thuật biển quả của anh chàng gặp hồn đạo sư tấn công từ xa thì khó mà chiến thắng.
Trận cuối cùng ba đấu ba, bọn họ nhắm mắt cũng chọn được ba Hồn Đạo Sư cấp bốn, bên phía chiến đội Sử Lai Khắc căn bản không còn chút cơ hội nào nữa.
Nói cách khác, trong lượt đấu 2-2-3 này, bọn họ muốn thắng thì phải đánh bại chiến đội Nhật Nguyệt trong hai trận đấu đầu.
Mộng Hồng Trần và Tiếu Hồng Trần đều đã bị thương, tình huống không phải quá khó khăn.
Nhưng Mộng Hồng Trần biết dùng độc, cộng với tu vi Hồn Vương và cấp bậc Hồn Đạo Sư cấp năm, có thể nói là khá mạnh.
Huống chi Mã Như Long và Tiêu Hạ Phong lần lượt là Hồn Đạo Sư cấp sáu và cấp năm, muốn thắng cũng không phải dễ dàng. Cuối cùng sự chênh lệch số lượng của hai đội đã hiện ra rõ rệt. Học viện Sử Lai Khắc chỉ có ba thành viên chính thức đúng là kém xa đối phương.
Vương Ngôn thở dài, mặt xám xịt, hắn và cả đội cố gắng lâu như vậy, trả giá nhiều như thế, cuối cùng cũng thất bại sao? Hắn không cam lòng, quả thật không cam lòng. Lượt đấu 2-2-3 mỗi người chỉ được thi đấu một lần nên căn bản bọn họ không có chút cơ hội nào.
Đúng lúc này, Cầm đứng ra nói:
- Trận đầu giao cho Nam Nam tỷ và Tiểu Đào tỷ, Trận thứ hai, vũ Hạo và Vương Đông ra sân,đối đầu Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần. Không cần nhất thiết chiến thắng nhưng mà nhất định không được bại. Trận thứ 3 để ta và Hòa Thái Đầu lên sân. Tuy không chắc là thắng được nhưng mà chí ít sẽ không thua.
Mọi người nghe vậy thì sững người không ai biết Cầm đang nói gì. Ở đây có lẽ chỉ có Mã Tiểu Đào và Huyền Lão là biết được đi.
Chỉ thấy Huyền Lão trầm dọng nói:
- Vậy con định bày ra thực lực chân chính rồi a.
Cầm mỉm cười nói:
- Mọi người chiến đấu như vậy mà con không tham gia thì chẳng phải phụ lòng tất cả mọi người sao. Yên tâm đi,lộ 1 chút vẫn còn thể chấp nhận được mà.
Huyền Lão nhìn thật sâu Cầm 1 cái rồi nói:
- Đi đi, nếu là con có lẽ cầm hòa được.Giả sử có hiệp phụ thì Tiểu Đào lo được. Nhớ, tốt nhất không nên dẫn đến mọi người nghi ngờ nha.
Cầm khẽ gật đầu nói:
- Yên tâm,con có chừng mực. Chỉ cần cầm hòa thì đơn giản thôi.
Mọi người ở đây có thể nói là chẳng hiểu gì. Nhưng không kịp để họ thắc mắc thì dọng trọng tài đã vang lên:
- Thành viên hai đội mời lên sàn đấu.
Giọng nói của Thiên Sát Đấu La lại vang lên.
Giờ phút này, bất kể là dân chúng hay văn võ bá quan, thậm chí là hoàng đế tướng quân đều im lặng quan sát, trận chung kết này quá phấn khích, mà các trận kế tiếp, còn hơn cả sự phấn khích ban nãy nữa.
Bất kể là học viện Sử Lai Khắc hay học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, trận đấu này đều có thể miêu tả bằng hai chữ thảm thiết.
Đúng vậy, mà một trận chung kết thảm thiết nhưng đồng thời cũng bộc lộ rõ quyết tâm chiến thắng của cả hai học viện.
Đoàn chiến và thi đấu cá nhân, cuối cùng là đến 2-2-3. Người sáng suốt đều có thể nhìn ra, lợi thế đang nghiên hẳn về phía học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Nếu học viện Sử Lai Khắc không thể thắng hai trận đầu tiên thì rất có thể, vinh quang suốt ngàn năm qua của bọn họ phải chấm dứt ở đây.
Quả nhiên đúng như những gì Vương Ngôn suy đoán, vì tranh thủ thời gian nghỉ ngơi cho Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần, Mã Như Long và Tiêu Hạ Long lần lượt đứng dậy bước lên sàn đấu. Sau một khoảng thời gian nghỉ ngơi, lúc này hồn lực của hai người đã khôi phục không ít. Gần như đã trở về trạng thái mạnh nhất. Còn bên phía học viện Sử Lai Khắc Mã Tiểu Đào và Nam Nam bước ra.
Trận đấu diễn ra nhàm chán hơn dự định.Có lẽ do biết bản thân muốn chiến thắng là khó khăn nên cả Mã Như Long và Tiêu Hạ Long đều cố thủ câu thời gian hay thậm chí là phản công.
Nhưng rất tiếc là lần này không chỉ có 1 mình Mã Tiểu Đào mà có cả Giang Nam Nam nữa.
Đừng nhìn Giang Nam Nam không có gì nổi bật, thật ra trong khoản đánh gần thì cô nàng tuyệt đối là số 1 của chiến đội Sử Lai Khắc
Có thể được Huyền lão lựa chọn làm thành viên dự bị, có thể đặt ngang hàng cùng Bối Bối và Từ Tam, là vì nàng xinh đẹp sao? Trước khi trả lời, tốt nhất nên nhìn lại bốn Hồn Kỹ của nàng đã.
Bốn hồn kĩ của Giang Nam Nam theo thứ tự là: Yêu Cung, Khống Chế Trọng Lực, Thuấn Gian Di Động (Thuấn Di) và Vô Địch Kim Thân.
Trừ Hồn Kỹ Yêu Cung là khá bình thường ra, còn ba Hồn Kỹ còn lại của nàng không cái nào là không thể so sánh với thần kỹ của Huyền Minh Trí Hoán! Nếu vận dụng hợp lý liền mang đến tác dụng xoay chuyển càn khôn.
Vô Địch Kim Thân là gì? Một người trong đời thứ nhất của Sử Lai Khắc Thất Quái, Tiểu Vũ, cũng từng có Hồn Kỹ này, mà Giang Nam Nam không những có vũ hồn tương tự nàng ta, mà Hồn Kỹ còn không thua kém bao nhiêu.
Hồn Đạo Sư sử dụng Vô Địch Hộ Tráo chính là lấy linh cảm từ Hồn Kỹ cường đại Vô Địch Kim Thân hiếm thấy này mà sáng tạo ra, mà phòng ngự của Vô Địch Kim Thân mới có thể chính thức gọi là phòng ngự tuyệt đối. Trừ phi là lực lượng của thần, nếu không, khi thi triển Vô Địch Kim Thân thì không ai có thể phá vỡ.
Trân chiến diễn ra theo đúng kịch bản. Mã Tiểu Đào đi lên hấp thu sự chú ý trong khi đó Nam Nam tìm cơ hội tấn công.
Và sau 10 phút, cơ hội đã đến. Khoảng cách của Mã Như Long và Tiêu Hạ Long xa hơn bình thường. Dường như là Mã Như Long định dùng chiêu gì đó.
Nhưng rất tiếc, Nam Nam ra tay nhanh hơn. Cô dùng thuấn di tiến sát đến. Tiêu Hạ Long kịp phát hiện và chuyển nòng súng sang cô nàng mà xạ kích.
Nhưng Nam Nam không lùi mà tiến, bật vô địch kim thân và Khống Chế Trọng Lực lên và tiếp cận nhanh chóng.
Tiêu Hạ Long vốn thân là thực vật hệ hồn sư lại bận bộ đồ trọng giáp để có thể trụ lâu hơn nên là xác định.
Anh chàng bị Nam Nam dùng yêu cung kẹp lấy cổ và tung ngược ra ngoài sân.