3 ngày lênh đênh trên biển, cả đoàn thuyền dừng giữa biển khơi.
Chỉ thấy Nhã Kỳ có chút kích động nhảy luôn xuống nước, rồi bay lên không vẽ thành 1 vòng tròn mĩ lệ.
- Đây chính là địa nơi tộc nhân ngư sinh sống ư.
- Phải mà cũng không phải. Chính xác mà nói thì đây chính là cửa vào.
- Cửa vào?
- Không sai. Không ai biết vị trí chính xác của tộc nhân ngư.Thậm chí cả người dân tộc nhân ngư cũng không biết ấy chứ.Thường nhân cũng chỉ biết 1 vài cửa ra vào mà thôi. Và đây chính là 1 cách cửa như vậy.
Cầm có chút kinh ngạc:
- Truyền thống trận sao. Không ngờ từ thời xưa đã có thứ đó rồi.
- Cũng có thể như vậy. Nhưng nói chính xác thì là bẻ cong không gian nối 2 điểm với nhau thì đúng hơn.
Cầm khẽ gật đầu. Nhưng sau đó anh lại cảm thấy kỳ quái:
- Nếu tộc nhân ngư đã có 1 địa điểm cư trú tuyệt vời như vậy thì sao cần lo có kẻ khác đe dọa nữa chứ. Chỉ cần đóng lại các giao điểm là xong không phải sao.
- Mọi việc không đơn giản như vậy. Thứ nhất, để có thể đóng lại các giao điểm thì cần sức mạnh của tam xoa kích cũng tức là cần có nhân ngư vương. Do đó nếu không có người ngồi lên vương tọa thì cứ điểm đó vẫn tồn tại.Nguy cơ bị tấn công vẫn còn. Tất nhiên cũng có khả năng là nhân ngư vương đóng cứ điểm trước khi độ kiếp nhưng dù sao thì tộc đàn của nàng cũng cần có lương thực cũng như các loại vật dụng khác. Nơi các nàng sống cũng quá kín, không có nguồn lương thực từ bên ngoài mà dựa vào dự trữ thì cũng chẳng kiên trì được bao lâu. Nên cứ điểm nhất định phải duy trì để bảo đảm việc giao thương với bên ngoài.
- Phong tỏa cũng chết mà không phong tỏa cũng chết. nhất định cần 1 người đứng ra lãnh đạo tộc nhân ngư, trưởng khống tam xoa kích, dùng lực áp quần hùng.
Cầm nghe vậy thì khẽ gật đầu. Tuy anh không biết vì sao nơi của bọn họ sinh sống thì thực vật lại ít đến độ không đủ ăn nhưng xem ra tình hình của tộc đàn này đã đến mức báo động rồi a. Tuy nhiên, vẫn có 1 vái điều anh không hiểu:
- Ta vẫn có 1 vài điều thắc mắc mong bà giải đáp.
- Hỏi đi chàng trai trẻ.
- Tộc nhân ngư dù cho thể chất yếu ớt nhưng tinh thần lực lại rất cao. Đấu chính diện có lẽ khó thắng được nhưng mà thủ điểm ra vào chắc vẫn thủ được đi.. dù sao thì hồn sư cũng như hồn thú đa phần tinh thần lực không quá mạnh a.Vì sao cần e ngại như vậy
- Cái này thì bà già này cũng không rõ ràng cho lắm. Điều đó ta cũng đã thắc mắc thời gian rất lâu. Nhưng mà khi hỏi người bạn của ta thì nàng lại trả lời rằng: các nàng không sợ những hải thú khác ở bên ngoài kia mà là sợ thứ khác. 1 tồn tại đáng sợ hơn rất nhiều.
Càng nghe thì Cầm càng cảm thấy mông lung. Vậy là sao, chẳng lẽ còn bí ẩn nào ẩn dấu đằng sau việc này ư.
Có lẽ mọi thứ sẽ được giải đáp sau chuyến đi lần này.
- Được rồi, đó là vấn đề của tộc nhân ngư. Chúng ta tọc mạch vào chỉ làm cho mọi việc càng thêm rối bời mà thôi. Cứ giải quyết việc này tốt đi đã.
Thực bà lên tiếng chấm dứt chủ đề này. Cầm cũng không muốn kéo dài nó lâu:
- Vậy bây giờ làm sao để đi xuống đây, chẳng lẽ là bơi xuống.
- Không, làm như vậy quá lâu mà không an toàn bởi chúng ta đều không chuyên việc chiến đấu dướ nước. Chúng ta sẽ đi thuyền xuống.
- Đi thuyền xuống? chẳng lẽ..
- Không sai. Người ta có thể sử dụng lớp màng để tạo ra bọt bong bóng giúp cho con người có thể lặn xuống được thì sao không thể sử dụng chúng để giúp thuyền lặn xuống được. nhân tiện nói cho ngươi, thứ bọt này chính là do tộc nhân ngư đặc chế đó nha.
Chỉ thấy bà khẽ phất tay ra lệnh. Lập tức từ trong thuyền, 1 lớp màng dần dần phồng to lên bao phủ cả con thuyền. Tiếp theo đó, động cơ sau thuyền khởi động đưa con thuyền dần dần chìm xuống nước. Quả thật là tàu ngầm phiên bản dị giới mà. Sao giống trong truyện One Piece thế không biết. Chỉ là hi vọng vấn đề của tộc nhân ngư không giống trong đó nếu không thì.. Cầm cũng không biết nói thế nào nữa a.
Nhưng mà lối vào không phải là đi thẳng xuống dưới mà tiến vào 1 động thiên nằm kín đáo tại 1 góc tối.
Đoàn thuyền đi vào. Lập tức Cầm có thể cảm thấy được không gian có chút chấn động nho nhỏ của không gian.
Với kinh nghiệm truyền thống khá nhiều. Cầm đoán phạm vi truyền thống từ điểm này không vượt quá phạm vi 1000km. Nếu để anh biết tất cả cửa thì có lẽ Cầm có thể tìm ra được gần như chính xác vị trí của tộc nhân ngư đi.
Nhưng mà nghĩ chỉ là nghĩ mà thôi. Cầm cũng không hứng thú tìm ra nơi đó. Theo bản năng Cầm có thể nhìn ra nơi đó chắc chắn cất dấu 1 bí mật cực kỳ kinh người. Nếu dính vào chắc chắn sẽ gặp rắc rối vô tận mất.
Tốt nhất là cứ đàm phán tốt là được.Chí ít để dẹp giặc ngoài hộ bọn họ, còn nội trong thì có lẽ chỉ có thể nhờ bọn họ mà thôi.
Trong khi Cầm vẫn còn miên man suy nghĩ thì cả nhóm người đã thấy lại ánh sáng.
Rồi hiện ra trước mặt bọn họ là 1 thành phố rộng lớn mang theo vẻ cổ kính. Xem ra đây chính là nơi trú ngụ của tộc nhân ngư đi.
Cầm nhìn lên bầu trời. thật không biết nơi đây có 1 lớp màng lớn bao bọc không nhỉ. Như trong One Piece ấy.
Nhưng xem ra là anh suy nghĩ nhiều rồi. Không thấy bất cứ cái gì như lớp màng bọc cả. Nhân ngư đi lại trên đường cũng hoàn toàn là bơi. Xem ra môi trường vẫn là dưới nước.
Xung quanh tràn ngập các loại đá kỳ lạ mang theo ánh sáng lành lạnh, khiến cả thành phố mang theo 1 màu sắc mờ ảo
Nhưng làm sao để ra ngoài đây? Ở nơi này phải dùng loại đá kia để chiếu sáng chứng tỏ ánh sáng còn không truyền được xuống đây. Sâu bao nhiêu không ai biết.Nhưng áp lực nó mang lại hiển nhiên không phải dạng vừa đâu. Thậm chí là phong hào đấu la cũng chưa chắc có thể chịu được a.
Chẳng lẽ lúc nào cũng cần mang trong người cái lớp bong bóng cồng kềnh này sao. Như vậy có phải rất là bất lịch sự không nhỉ.
Mà dù làm như vậy không bất lịch sự thì cũng cực kỳ khó trong di chuyển a. Nếu có việc gì xảy ra thì. Sợ rằng bọn họ sẽ gặp rắc rối to nha.
Thực bà xem ra biết được ý nghĩ của Cầm. Bà cười nói:
- Ngươi yên tâm, vùng đất này đã được chúc phúc của hải thần. Dù ở độ sâu khủng bố nhưng áp lực nó mang lại cũng không nhiều như vậy, có lẽ đạt đến mức 100m đi. Không ảnh hưởng nhiều đến chúng ta phát huy thực lực. Chỉ là con người vẫn cần hít thở nên chúng ta vẫn cần có vật hỗ trợ. Nên tất nhiên chúng ta vẫn bị hạn chế. Nhưng không đến nỗi không có sức để chống trả.
- Nhưng bọn họ có thể khiến cho chúng ta nhận ít áp lực đi thì hiển nhiên cũng có thể tăng áp lực lên a. Như vậy chúng ta vẫn gặp nguy hiểm à nha.
- Đích xác là như vậy, có thể nói là chỉ có thành phố này là được chúc phúc mà thôi. Ra khỏi phạm vi thành phố thì áp lực có thể lập tức đè bẹp cả ta chứ không nói đến các ngươi. Thân là người trưởng khống vùng đát này, hiển nhiên nhân ngư vương có thể thay đổi. Nhưng mà ngươi đừng quên ở nơi này còn có cả nhân ngư khác nữa. Khi tộc nhân ngư đạt đến 1 mức độ nhất định bọn họ sẽ được trưởng lão trong tộc dẫn ra ngoài làm quen với môi trường, để cơ thể có thể làm quen được với áp lực. Nếu đột nhiên tăng áp lực thì không chỉ chúng ta mà cả những nhân ngư nhỏ bé cũng sẽ không chịu được áp lực mà chết. Bọn họ sẽ không làm cái hành động cá chết lưới rách như vậy đâu.