Món vũ khí đầu tiên mà anh chàng muốn chế tạo tất nhiên dành cho thủ đoạn công kích hữu hiệu nhất lúc này, Tuyết đế tam tuyệt. Nhưng do hạn chế nên Cầm chỉ định chế tạo 1 thanh tuyết đế kiếm."
Vốn dĩ để chế tạo 1 thanh Tuyết Đế kiếm như ý thì không phải đơn giản, vật liệu chắc chắn phải có thể chịu nổi cực hạn hàn khí, không chỉ thế còn có thể hỗ trợ tăng phúc nữa.
Đã chế tạo tất nhiên phải chế tạo ra vũ khí tốt nhất. Mà muốn có vũ khí tốt nhất tất nhiên cần tài
liệu tốt nhất.
Tất nhiên, Cầm có tài liệu tốt nhất nên mới dám chế tạo như vậy. Đó chính là tòa băng quan của Phương tuyết Mai. Còn tài liệu nào tốt hơn nữa. May sao trước khi trốn khỏi tòa thành đó, Cầm đã nhanh tay thu tòa băng quan vào trong trữ vật yêu đái. Dù cho rất nhiều tinh túy bị Tuyết Mai hấp thụ sau đó lại được Tuyết Đế hưởng sái nhưng mà dùng để luyện khí tuyệt không thể chê.
Không chỉ thế, trong thời gian này Cầm cũng phân phó người đi thu thập các loại tài liệu trân quý từ khắp mọi nơi. Đủ loại thuộc tính thiên kỳ bách quái, đảm bảo cho anh chế tạo ra vũ khí hoàn mĩ nhất
Tài liệu đã có giờ chỉ cần nơi luyện thôi. Do tài liệu anh chuẩn bị không cái nào không phải là cực phẩm nên hiển nhiên những lò rèn thông thường là không thể thỏa mãn được. Cần hỏa diễm càng thêm mãnh liệt mới có thể hòa tan tài liệu.
Và đó chính là mục tiêu tiếp theo của Cầm. Thiên hỏa đảo.
Tên như ý nghĩa, cả tòa đảo vẫn đang âm ỷ cháy không ngừng, nhiệt độ cực cao. Dù ở xa 1000m vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ của nó.
Càng vào sâu lại càng thấy nóng, đặt chân lên đảo dù chỉ là 1 lúc thì phong hào đấu la cũng có chút ăn không tiêu. Dù là cực hạn đấu la cũng không vào được trung tâm hòn đảo.
Nghe đồn trung tâm hòn đảo có 1 tồn tại khó lường đang ngủ sâu ở đó. Nhiệt lượng tỏa ra này cũng chỉ là hỏa diễm từ thân thể nó tỏa ra mà thôi.
Cầm ngược lại cũng không có hứng thú với tồn tại ở bên trong đó. Mà dù có hứng thú thì Cầm cũng biết bản thân chả làm gì cả.
Mục đích anh lên đảo chỉ là luyện khí mà thôi. Cũng không cần vào đến trung tâm.
Theo Cầm suy đoán, có lẽ anh chỉ cần vào sâu trong đảo thêm 50m là có thể luyện được cái băng quan này để chế tạo vũ khí rồi.
Cách hòn đảo 1000m, Cầm đã cảm thấy khí nóng bức người, đến tầm 100m thì tiểu Kim trên truyền đã có chút không chịu nổi chứ đừng nói những người chèo thuyền kia.
Cầm cũng biết đây là cực hạn của rất nhiều người nên anh hạ lệnh cho thuyền dừng lại còn bản thân thì đi thuyền nhỏ lên đảo.
Tiểu kim thấy vậy thì cắn răng đi theo.
Cầm liếc nhìn cô 1 cái không nói gì.
Sau khi tỉnh dậy, trong đầu Cầm hiện lên thêm vài đoạn ký ức. Anh lập tức biết đó là tiểu kim cứu anh mà ra. Nhưng nếu như vậy thì xem ra là bí mật của anh cũng bị lộ trước mặt cô nàng rồi.Cô không nói nên Cầm cũng không tiện hỏi. không khí của cả 2 người cứ quỷ dị như vây suốt cả 1 tháng này.
Lúc Cầm tu luyện, anh vẫn cảm nhận được 1 ánh mắt đằng xa nhìn mình khiến anh chàng thật không biết nói gì.
Hazzz… thật đúng là thất sách mà.
Trong khi suy nghĩ vẩn vơ thuyền đã cập bến. Không lên thì không biết, lên rồi mới thấy hòn đảo này nóng dường nào. Đến bờ thì chính Cầm cũng có chút ăn không tiêu.
- Xem ra phải dùng đến thứ đó rồi.
Sau lưng anh, 1 bông tuyết liên ẩn hiện. Không sai, nó vốn chính là bông trăm vạn năm tuyết liên mà Cầm thu được từ thế giới dxd. Đến thế giới này,nó vẫn an ổn chiếm cứ 1 góc trong cơ thể anh chàng. Chỉ cần 1 ý niệm của Cầm, nó có thể xuất hiện như 1 loại pháp bảo để chiến đấu.
Nhưng mà bình thường Cầm cũng không dùng đến, thứ nhất là không tìm được đối thủ cần thiết phải xuất ra được tuyết liên. Nên biết bông tuyết liên này đạt đến cả 100 vạn năm rồi nha. Dù không phải chuyên về chiến đấu nhưng thực lực chí ít cũng có thể so sánh với siêu cấp đấu la. Mang ra có mà nghiền ép toàn trường a.
Hơn nữa, bình thường ít khi Cầm đi 1 mình mà luôn có những người quen đi bên cạnh. Tự dưng lại lôi từ trong người ra 1 “ hồn thú” cực khủng thì có thể đưa đến những hiểu lầm không cần thiết.
Nhưng dù sao cũng lộ trước Tiểu Kim rồi, lôi ra cũng không có việc gì cả. hơn nữa trong trường hợp này thì cầm đích xác cần tuyết liên đi hỗ trợ.
Và kết quả hiển hiện ngay. Tuyết Liên tỏa ra 1 luồng hào quang bao bọc lấy Cầm cùng Tiểu Kim khiến cho vẻ mặt của cả 2 thoải mái hơn không ít.Không khí trở nên mát mẻ hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, Cầm chỉ hưởng thụ 1 lát rồi anh lập tức bước ra khỏi vòng bảo vệ. Mục đích của anh đến đây là luyện khí. Nếu mà cứ nằm trong sự bảo vệ của tuyết Liên thì dù có luyện thành cũng chỉ là phế phẩm mà thôi.
Người thợ rèn chân chính không bao giờ sợ lửa, sợ nóng.
Thay đổi nhiệt độ đột ngột khiến cho Cầm hơi chống chếnh 1 chút. Nhưng rất nhanh anh sử dụng chân khí bao bọc quanh thân thể, bảo vệ anh khỏi không khí nóng bỏng quanh đây.
Cầm tiến từng bước nặng nề đi sâu vào trong rừng rậm. tiểu Kim nhanh chóng theo sau, ánh mắt tràn ngập quan tâm. Cả người thủ thế, chỉ cần Cầm có chút dấu hiệu không ổn thì cô chắc chắn sẽ đi ra cứu ngay lập tức.
20m..
40…
60..
Đến đây Cầm đã cảm thấy bản thân đến cực hạn rồi. Cầm cảm giác như chỉ cần bản thân buông lỏng 1 chút thôi thì có thể bị hòa tan bất cứ lúc nào. Khí nóng thật đáng sợ. Anh có chút không dám tưởng tượng rốt cục là thứ gì mới tỏa ra nhiệt lượng kinh khủng như thế này.
Nên biết, hòn đảo này không nhỏ, chiều dài chí ít có vài chục km. tức là từ đây vào trung tâm còn 1 cây rưỡi nữa. Cách xa như vậy mà nhiệt độ đã lên cao không thua gì dung nham, thật không biết nếu đứng gần vật đó Cầm có thể sống quá 1s không nữa.
Anh khẽ thở dài 1 hơi, nhiệt độ bằng với dung nham có thể hòa tan đại đa số các loại vật liệu nhưng còn rất nhiều loại không thể hòa tan như thâm hải tinh thiết, băng phách. Mà đó lại là 2 loại vật liệu chính mà Cầm định sử dụng.
Xem ra vẫn cần vào sâu thêm tí nữa.
Cắn răng 1 phát, Cầm lại lên đường. Cất từng bước chân nặng nề. Vừa đi vừa điều chỉnh thân thể làm sao để thích nghi với không khí nơi đây.
Nhưng cơ thể con người dù sao cũng sẽ đạt đến cực hạn. Và Cầm cũng vậy, khi vào đến độ sâu 75m, Cầm biết nếu bản thân tự ý tiến thêm nữa chắc chắn sẽ nguy hiểm. Không phải là Cầm không vào được mà là anh còn cần dành sức lực để luyện khí. Nếu dùng tất cả sức mạnh để tiến sâu vào thì có lẽ chưa rèn xong 1 nguyên liệu đã phải chạy ra rồi.
Thế còn luyện cái rắm.
Dù cho độ sâu này chưa đạt đến ngưỡng mà anh cần nhưng như thế cũng coi như là đủ rồi.
Vậy thì luyện khí thôi.
Từ trong trữ vật yêu đái, Cầm lôi ra từng loại khoáng thạch thiên kỳ bách quái. dù số lượng không nhiều nhưng chất lượng khỏi phải bàn.
Tuy nhiên, anh lại vất chúng sang 1 bên rồi lấy ra 1 loại tinh thiết.
Lâu lắm không luyện khí cũng cần luyện tay a. Không đạt đến trạng thái tốt nhất sao có thể chế tạo được thần binh.
Tinh thiết này dù không phải là tuyệt đỉnh khoáng thạch nhưng mà độ tinh khiết cũng rất cao, để luyện tay cũng không tệ a.
Nguyên liệu có, hỏa diễm đã có. Giờ chỉ còn thiếu duy nhất 1 người thợ có tay nghề a