Cầm bắt đầu bình tĩnh xem hết Đường Môn bí lục trong tay, trí nhớ của hắn cũng tương đối kinh người, hơn nữa tinh thần lực cường đại, chẳng qua chỉ xem một lần, nội dung bên trong đã nhớ rõ ràng, vì bảo đảm không có bỏ sót, hắn lại cẩn thận xem thêm một lần nữa. Lúc này mới đứng dậy, đem sách trả lại cho U Hương Khỉ La Tiên Phẩm.
Đến lúc tìm dược thảo rồi.
-U U, có thể chỉ điểm cho ta biết các loại thực vật được nhắc tới bên trong sách không?
Cầm hỏi.
- Được.
Không biết có phải sợ Cầm không trả lại sách hay không, U Hương Khỉ La Tiên Phẩm đáp ứng đặc biệt thống khoái. Được nó chỉ dẫn, Cầm bắt đầu ở ven hồ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn nhận thức các loại thực vật thần kỳ này.
Không có ai có thể hiểu rõ nơi này hơn U Hương Khỉ La Tiên Phẩm, cho dù có một số thực vật không có lưu lại ở trong bí lục mà Đường Tam lưu lại, nó cũng nhất nhất giảng thuật rõ ràng cho Cầm.
Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, bọn anh mới ngừng lại được.
- Ừ.
Cầm đối với thái độ lãnh đạm của nàng đã sớm quen, sau khi lơ đễnh đáp ứng một tiếng, nhanh chóng cơm nước xong, lập tức vùi đầu vào tu luyện.
Nửa ngày! Cầm cả thảy dùng thời gian nửa ngày, mới nhận biết rõ ràng đông đảo thực vật bên trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn. Tiên Thảo, độc thảo được ghi lại ở trong Đường Môn ám khí bách giải, dược điển cùng độc điển, có mặt ở nơi này thậm chí vượt qua hai phần ba, có thể thấy được Tụ Bảo Bồn quyết không phải là hư danh. Còn có một bộ phận thực vật không có ghi lại trong dược điển và độc điển, U Hương Khỉ La Tiên Phẩm cũng đem dược tính giải thích cặn kẽ cho Cầm.
Sau khi đã ghi nhớ hầu như hết độc kinh và dược kinh, ánh mắt không khỏi hướng về một cái phương hướng, ở nơi đó chính là địa phương Tương Tư Đoạn Trường Thảo sinh trưởng. Hắn đã mấy lần xem gốc Tiên Thảo trung thần phẩm này.
Nhưng hắn vẫn không nóng lòng động thủ, mà là đem tất cả đặc tính của dược thảo đều hiểu rõ ràng.
- Bây giờ ta đã có thể mang đi dược thảo chưa
U Hương Khỉ La Tiên Phẩm nói:
- Bất cứ lúc nào cũng có thể. Chỉ cần ngươi cho rằng ngươi có thể, thì có thể qua đó. Sau đó, ngươi còn có thể ở nơi này mang đi bảy gốc thảo dược ngươi muốn. Nếu như chúng nó đã trở thành Thực Vật Hệ hồn thú, ngươi cũng có thể ở trên người của bọn chúng phân liệt ra bất đồng vật phẩm để đạt được dược vật tương ứng công hiệu. Thí dụ như tiên đan của ta, giao hạch của A Kiều, vân vân…. cũng đều có thể. Đây là quy củ năm đó Đường Tam lưu lại.
Cầm suy nghĩ một chút, nói:
- Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ mà ta đã ăn có tính vào trong đó không?
Đại hoa màu hồng phấn của U Hương Khỉ La Tiên Phẩm nhẹ nhàng quơ quơ, nói:
- Cái đó không tính, đó là khảo nghiệm của ngươi. Nếu như ngươi không qua được, cũng không có khảo nghiệm sau.
Nghe vậy thì Cầm không có thắc mắc gì nữa, đã đến lúc thu lưới rồi.
cầm bắt đầu đi 1 vòng, dựa theo trí nhớ của mình Cầm lấy 5 loại tiên thảo.
- Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc, trung tính tiên phẩm dược thảo, giúp khí vận hành tứ chi, huyết thông bát mạch, có khả năng luyện được Kim Cương Bất Hoại Thân. Có thể đưa cho tiểu Kim a.
- phượng hoàng kê quan ( mào phượng hoàng), có thể loại bỏ tạp chất của phượng hoàng hoả diễm. Sẽ giúp Mã tiểu Đào rất nhiều đây.
- Quang chi thảo, tăng phẩm chất võ hồn thuộc tính quang. Dành cho Liên Tâm đi.
- Băng Liên, giúp đề thuần băng nguyên tố, có thể giúp võ hồn của Lăng Lạc Thần lột xác. Thật không biết nàng ấy có thể đột phá cực hạn không nhỉ.
- Thật không biết thuộc tính võ hồn của Tuyết Mai là gì nhỉ, thôi lấy cho nàng ta cửu phẩm tử đi. Thuộc tính của nó ôn hòa, dù là mang thuộc tính gì cũng có thể hấp thu dễ dàng.
Rất nhanh chóng, Cầm đã lấy đi 5 loại dược thảo phù hợp với những người xung quanh an. Giờ đã đến lúc lấy thứ quan trọng nhất.
Hắn đã tới trước mặt môt tảng đá lớn màu đen, hiện lên trước mặt hắn là 1 đóa hoa màu trắng.
Đóa hoa màu trắng hình dạng như Mẫu Đơn, nhưng mỏng manh hơn. Nó không có mùi thơm, không có bất kỳ trang sức nào khác, thậm chí ngay cả lá cũng không có. Chẳng qua chỉ có một chút Huyết Hồng sắc tràn đầy bi thương.
Tương Tư Đoạn Trường Thảo, Tương Tư Đoạn Trường Hồng. Chỉ vì yêu mà sinh, vì yêu mà đến.
Là thần phẩm trong số các Tiên Thảo, nó cũng có cảnh giới là mười vạn năm, nhưng lại không có trí tuệ riêng cho mình cùng lực lượng như hồn thú. Không phải nó không thể tiến hóa, nếu như nó lựa cọn tiến hóa, như vậy, nó chắc chắn sẽ trở thành một trong những Tiên Thảo cường đại nhất. Nhưng mà nó không có như vậy, bởi vì nó không muốn tiến hóa. Nó chỉ muốn yên lặng bảo vệ một chút chấp nhất đối với tình yêu. Cũng như tên thư sinh năm đó, hay Tiểu Vũ cũng vậy, lẳng lặng đợi người hữu duyên xuất hiện, một khi đã quyết định, nó sẽ nguyện ý hy sinh tất cả. Đây chính là chấp nhất về tinh yêu của Tương Tư Đoạn Trường Hồng.
Dừng bước lại, Cầm cúi đầu, yên lặng nhìn phần đỏ sẫm trên đóa hoa nhỏ màu trắng kia, quang mang nhàn nhạt lóe lên, ở trên màu đỏ sẫm này, tựa hồ thật sự có máu tươi đang chảy ra.
- Tiểu kim, tiểu Kim chờ ta. Ta sẽ về cứu nàng ngay đây
Cầm nhìn về phía U Hương Khỉ La Tiên Phẩm nói:
- Có thể cho ta thêm 1 cây Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ không. Yên tâm đi, sẽ tính 1 món đồ ta lấy đi.
U Hương Khỉ La Tiên Phẩm lúc đầu có chút do dự nhưng khi nghe Cầm sẽ dùng 1 lượt để đổi thì nàng ta sản khoái đưa thêm 1 cây.
Nhìn cây tiên thảo mỏng manh trọng tay. Cầm hít 1 hơi, tình cảm của Cầm đối với tiểu Kim đến đâu chính anh biết. Chắc chắn không nồng đậm như tiểu Vũ với Đường Tam,như Hoắc Vũ Hạo với Đường Vũ Lân, bằng đó đủ để khiến cho Tương Tư Đoạn Trường Thảo nở hoa hay không.
Nhưng với Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ thì có lẽ có thể.
Ánh mắt Cầm hiện lên kiên quyết. Anh nhắm mắt vào mà uống, vẻ mặt anh thay đổi liên tục, lúc ngọt ngào, lúc thoải mái nhưng càng nhiều hơn là thống khổ.
Đột nhiên Cầm mở mắt, Đấm vào ngực mình 1 phát. 1 ngụm tiên huyết đỏ tươi mĩ lệ nhuốm đỏ bông hoa trắng tinh khôi.