Đế thiên ngồi trên 1 vương tọa đầy hoa lệ. Mắt nhắm hờ như chờ đợi cái gì đó.
Ở bên dưới, từng thân ảnh quỳ ở đó, sẵn sàng phục mệnh.
- Bích Cơ đâu rồi.
Vẫn nhắm mắt lại, Đế Thiên lạnh dọng nói.
Tiếng nói của hắn nghe rất nhẹ nhàng nhưng nó rất vang, gần như bao trùm cả khu rừng.
Không bao lâu, 1 thân ảnh thướt tha đi đến, cô khẽ nhìn xung quanh rồi tiến đến gần vương tọa,khẽ cúi đầu:
- Đế thiên.
- Tình hình thụy thú thế nào rồi.
- Vẫn ổn, không cần sự tác động của chúng ta thì khí tức trong người của cô ấn vẫn đang dần dần tốt lên. Có lẽ việc thụy thú khỏi hẳn chỉ là vấn đề thời gian.
- Nhưng đó cũng chỉ là vấn đề về cơ thể còn tinh thần của cô ấy không ổn lắm. Ta cũng không dám động chạm vào sợ sẽ xuất hiện những tình huống ngoài dự liệu. Nói chung có lẽ người có thể giải quyết vấn đề này chính là người đã gây nên tình trạng này.
Bích Cơ quả thật không muốn nói vậy nhưng vấn đề này liên quan đến lĩnh vực tinh thần, cô quả thật không có bất cứ cách nào khác. Bởi điều này liên quan đến vận mệnh của cả khu rừng, cô phải phụ trách điều đó.
Đế Thiên vẫn nhắm hờ mắt hỏi:
- Tiểu tử kia đã có tin tức gì chưa.
- Vẫn chưa.
Dù không muốn nhưng mà Bích Cơ vẫn trả lời. tuy nhiên cô vẫn cố cứu vãn:
- Nhưng mà thời hạn 2 ngày vẫn còn vài giờ nữa. có lẽ chúng ta vẫn nên chờ 1 chút.
- Cô nghĩ nếu tiểu tử kia có đến thì sẽ muộn mấy tiếng như thế này sao.
- Nhưng nếu đã hứa hẹn thì chúng ta vẫn sẽ tuân thủ. Vậy thì, chờ thêm mấy giờ nữa đi.
Thời gian lặng lẽ trôi qua trong không khí đầy ngưng đọng, không ai dám thở mạnh 1 tiếng, không ai dám nói 1 lời.
Cuối cùng, sau hơn 3 tiếng. Đế Thiên rốt cục phá vỡ không khí căng cứng nơi đây. Hắn đứng dậy, con mắt luôn nhắm nghiền đã mở ra. Nhìn về phương xa nói:
- Ta vốn không muốn cuộc chiến này tiếp tục nhưng xem ra không thể không làm như vậy rồi. Hãy để loài người chứng kiến lửa giận của hồn thú chúng ta chưa.
Thân hình của nó đột nhiên trở nên to lớn, trên bầu trời, mây đen kéo đến mù mịt đại biểu cho sự tức giận của vị vua cả khu rừng này.
- Gào.. gào..
Tiếng gào đầy tức giận vang vọng cả khu rừng, vang đến cả tòa thành xa xa nơi con người đang tất bật chuẩn bị.
Hướng ứng hắn là hàng loạt tiếng thú rống, vang vọng trời xanh. Bên cạnh hắn, từng thân ảnh đứng đằng sau lưng, khí thế hùng hậu, số lượng không hề ít chút nào. Không đạt đến trăm người cũng đến bẩy tám chục. 1 cỗ lực lượng cực kỳ cường đại.
Rõ ràng, lần này Tinh Đấu đại sâm lâm đã dốc toàn bộ thực lực rồi.
Đế thiên như 1 vị vương giả đứng giữa trời, nhìn từng đàn từng đàn hồn thú phía dưới. Tay hắn chỉ về phương xa nói
- Mục tiêu, Sử Lại Khắc. Tiến lên. Giết. Hãy cho nhân loại thấy được lửa giận của chúng ta, thấy được kết cục khi coi thường hồn thú.
- Gào… gào..gào.. gầm… gầm…
Từng tiếng gào thét mang theo nỗi niềm tức giận vô bờ. Từng đoàn hồn thú trùng trùng điệp điệp hướng về Sử Lai Khắc thành.
………
Sử Lai Khắc thành.
Không khí chiến tranh đã lên cao hơn bao giờ hết. Cả tòa thành ngoài binh lính chỉ còn binh lính. Không có bất cứ thân ảnh của thường dân nào.
Từng đoàn binh lính đi lại liên tục, sắc mặt tràn đầy nghiêm túc.
Trên tường thành, từng cỗ khí tức kinh khủng tỏa ra, so với phía hồn thú cũng không thua kém quá nhiều. rõ ràng, trong 2 ngày này thì viện quân đã đến mà không chỉ là 1 phe.
Cả tòa Sử Lai Khắc Thành đã biến thành 1 tòa chiến tranh chi thành. Là nơi mà con người tử chiến với hồn thú.
Có lẽ hôm nay sẽ thành 1 ngày đáng nhớ trong sử sách. Là nhân loại hay hồn thú sẽ chiến thắng? không ai biết, chỉ biết sau cuộc chiến này, cả 2 bên đều sẽ tổn thất cực kỳ to lớn.
……….
2 bên đối diện nhau khoảng tầm 10km. Khí thế phô thiên cái địa không bên nào nhường bên nào.
Phía bên hồn thú, đứng cao nhất không nghi ngờ là Đế thiên, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm 2 người bên phía Sử Lai Khắc. 1 người tất nhiên là Huyền Lão, người còn lại cũng chính là người khiến cuộc chiến lần trước dừng lại, Bản Thể Tông tông chủ Độc Bất tử.
- Đế Thiên, nhất định phải như thế sao. Ngươi cũng biết bây giờ cả 2 bên cơ hồ đã dốc toàn bộ nội tình cũng như thực lực, nếu so sánh thì có lẽ không ai hơn ai. Nếu chiến đấu nhất định sẽ 1 bên chết và 1 bên trọng thương. Đáng giá sao.
Đế Thiên hừ lạnh:
- Ta đã cho các ngươi quá nhiều cơ hội nhưng nhân loại các ngươi hết lần này đến lần khác không làm tròn lời hứa của bản thân mình. Nếu đã không làm được thì chỉ có thể sử dụng máu của chính các ngươi để đền bù cho việc đó thôi.
Huyền Lão nghe vậy thì thở dài. Lão biết bây giờ có nói gì cũng là vô nghĩ. Chỉ có thể chiến mà thôi.
Nhìn qua Độc Bất Tử, lão khẽ gật đầu. Thân thể đột nhiên trở nên to lớn, võ hồn Thao Thiết thần ngưu hiển lộ.
Dọng nói của lão tạo thành từng đợt sóng âm vang vọng;
- Đế Thiên, lên trên này quyết chiến đi.
Theo sau lão là thân ảnh của Độc Bất Tử. Đế thiên cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Chân chính quyết đấu đỉnh cao bắt đầu.
Ở bên dưới, hồn thú đại quân cũng bắt đầu tiến quân.
Cuộc chiến đầy máu và lửa đã được mở màn.
……….
Tinh đấu đại sâm lâm, khu vực hạch tâm.
Hôm nay khu vực này yên tĩnh đến lạ thường, dường như tất cả hồn thú đều đã đi mất
Từng bóng đen hiện ra, không nhiều chỉ tầm 10 người nhưng không có ai yếu cả. Yếu nhất cũng là đấu la, thậm chí có đến cả 3 vị phong hào đấu la.
- Thăm dò được chưa.
Người có khí thế mạnh nhất xem ra là người chỉ đạo hỏi 1 tên nhỏ thó, khí tức cũng mờ ảo nhất.
- Đã tìm được, nhưng mà quanh đó lại có sự tồn tại của 2 con 10 vạn năm hồn thú. Ta cũng không dám đến gần.
2 con ư, người này sắc mặt nghiêm nghị:
- Xem ra mọi việc đã có chút lệch tông đi. Hồn đạo khí chúng ta mang đến chỉ đủ phong ấn 1 con. Chỉ có thể triển khai kế hoạch 2.
- Ta sẽ kiềm chế 1 con trong khi các người dùng thứ này phong ấn 1 con khác. Lúc đó tiểu Mê sẽ điều khiển con rối của bản thân đi giết chết thụy thú. Nhớ, phải hoàn thành thật nhanh. Chúng ta không biết được mất bao lâu để Đế Thiên cảm nhận được cuộc chiến ở đây nhưng chắc chắn không nhiều hơn 5 phút. Kẻ nào không đi được lập tức cắn thuốc tự sát. Rõ chữa.
- Rõ.
Từng thân ảnh lại lần nữa thâm nhập sâu vào bên trong. Đầy trời mây mù chính là ngược lại giúp cho bọn họ càng dễ dàng ẩn thân tiếp cận kẻ địch.
Trời âm u là khoảng thời gian không thể thích hợp hơn để ám sát.
……..
Cuộc chiến trên bầu trời diễn ra kịch liệt.
Đế Thiên dù lấy 1 chống 2 cũng không có chút rơi vào hạ phong nhưng nhất thời cũng không thể kết thúc chiến đấu.
Đột nhiên, sắc mặt của hắn khẽ biến. Ánh mắt nhìn về phương xa, nơi đó là tinh đấu đại sâm lâm hạch tâm. Nhưng lúc này nơi đó lại có 2 cỗ khí thế to lớn va chạm với nhau.
- Đáng chết.
Biết đại sự không ổn, Đế Thiên ngạnh sinh sinh tiếp 1 đòn của Độc Bất Tử, thân ảnh dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía khu vực hạch tâm.Sát khí ngập trời