Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 687: Tấn công điên cuồng



Tiếp 1 đám cực mạnh của tên bạch hổ, Cầm không nhịn được phun 1 ngụm máu nhưng mà 1 trảo của Cầm cũng xuyên thủng thân thể của tên đó. Rất rõ ràng, dù mang thực lực phong hào đấu la nhưng so với phong hào đấu la vẫn kém không chỉ 1 cấp bậc. Dễ thấy nhất là hắn không thể sử dụng hồn lực để tạo lớp bảo vệ bản thân. Đó cũng chính là lý do mà anh có thể dễ dàng xuyên thủng thân thể của nó.

Nhưng cái giá phải trả để tung đòn đó cũng không nhẹ chút nào. Nội thương đã nặng nay lại càng nặng hơn.

Nhưng Cầm cũng không có dừng lại bao lâu. Cho mình 1 phát chữa trị chi quang. Cầm lại lần nữa

thuấn di đến trước mặt tiểu Kim.Cũng cùng lúc này, tên phụ trợ kia cũng đánh đến. dù hắn không có hồn kỹ tấn công nhưng dùng hồn lực tấn công cũng đã đủ làm hại tiểu Kim rồi.

Dùng thân tiếp 1 chiêu đó, Cầm lại lùi về mấy bước, phun thêm 1 ngụm máu nữa nhưng thân thể vẫn vững vàng trước người tiểu Kim.

Không chỉ thế, long trảo của anh thành công để lại trên người tên này 1 vết thương cực sâu.

Nhưng bọn chúng lại có đến 3 người. Chưa ổn định được thân thể, đột nhiên trên người Cầm bị cắt ra vô số vết thương. Dù chúng không sâu nhưng đừng nên quên thân thể của anh cũng mạnh vô cùng, có thể cắt được như vậy chứng tỏ cái vũ khí vô hình này không thể khinh thường. để nó cắt chỗ hiểm thì anh cũng có thể chết bất cứ lúc nào.

Nhìn về phía tên bí ẩn đứng đằng xa, Cầm lập tức triệu hồi ra võ hồn chân thân của mình, quanh người anh, 1 lớp giáp sâu thăm thẳm như đầm lầy hiện ra. Cầm vẫn cảm nhận được những đòn tấn công vô hình đó nhưng mà chúng khi chạm vào võ hồn chân thân của anh thì như viên đá ném vào đầm lầy, biến mất dạng.

Tên này cũng sững sờ về võ hồn kim thân của Cầm. Nhưng sau đó hắn cười lạnh:

- Cũng hay đó. Thật không ngờ võ hồn kim thân của ngươi có thể cản được đòn tấn công của ta. Nhưng với tình trạng này của ngươi thì ngươi có thể cản được bao lâu chứ

Đáp lại hắn là nụ cười giữ tợn của Cầm:

- Chí ít cũng đủ Đế Thiên trở lại.

Ngay sau đó, 1 khí thế phô thiên cái địa bao phủ khu rừng, kèm theo đó là tiếng long ngâm đầy giận giữ báo hiệu vương giả trở về.

Đế Thiên đã quay lại.

- Đáng chết. Về nhanh hơn dự tính ư.

Tên thần bí trầm mặc. đúng là nhanh hơn dự tính của bọn họ rất nhiều. từ khi hắn đột nhập vào đây đến bây giờ chưa đến 2 phút thế mà Đế Thiên đã cảm ứng được cuộc chiến ở đây mà trở về. giờ chỉ hi vọng lớp kết giới kia đủ sức ngăn chặn Đế thiên đủ đến mức hắn làm xong việc này.

Không chút do dự, hắn lạnh lùng hạ mệnh lệnh:

- Tấn công.

Tên bạch hổ sau khi chịu 1 đòn cực nặng của Cầm thì đứng im bất động từ nãy đến giờ đột nhiên cử động. Sau lưng hắn, hồn hoàn thứ 7 và thứ 9 đồng thời lóe sáng. Chỉ thấy thân thể của hắn biến thành 1 con bạch hổ khổng lồ, nó gào lên 1 tiếng đầy giận dữ rồi xông đến.

Tiếng gầm tưởng chừng như đế phát tiết đó lại khiến Cầm thấy choáng váng. Rõ ràng nó mang tính cưỡng chế. Dù choáng váng chỉ diễn ra trong chốc lát nhưng cũng đủ để cho tên này vượt qua anh tiếp cận thân thể tiểu Kim. Hồn hoàn thứ 2,4,6 lóe sáng, thân thể nó lóe lên từng lớp ánh sáng kim sắc, 1 trảo mang theo khí thế vô cùng đánh đến.

- Phập.

Tiếng trảo đâm vào thịt vàng lên chát chúa. Cầm không nhịn được nôn thêm 1 ngụm máu. Trong sát ná anh đã tốc biến trở lại để cản đòn đánh trí mạng này. Nhưng thời gian quá nhanh khiến Cầm không còn cách nào khách ngoài lấy thân thể của mình ra đỡ nó mà thôi. dù vẫn đang dùng võ hồn kim thân nhưng mà anh vẫn không thể cản 1 đòn toàn lực này

- Tránh ra.

Mắt anh hiện ra tơ máu, long trảo lại đấm ra đẩy lùi tên này.

Nhưng trước đó, nó đã kịp sử dụng đòn tấn công diện rộng. Bạch hổ Lưu tinh vũ.

Từng khỏa lưu tinh rơi xuống xung quanh. Đã thế đây còn là võ hồn thú 8 của nó, sức sát thương là không thể đo đếm.

Sắc mặt Cầm khó coi đến cực điểm. anh cắn răng 1 cái, giải trừ võ hồn kim thân. Cả người anh bay lên. Đột nhiên, đầy trời tuyết bay, trong chớp mắt, cả khu vực đã có tuyết đọc. Đột nhiên, gió bão nổi lên cuốn đám tuyết tạo thành 1 cơn lốc. LÀ Băng Tuyết Phong Bạo.

Vốn Dĩ cầm định làm là Thiên Kim phong bạo nhưng nói gì thì nói bạch hổ lưu tinh vũ cũng có thuôc tính hỏa. Dùng Thiên Kim phong bạo không ổn lắm.

Do đó anh quyết định sử dụng băng tuyết phong bạo.

Hiệu quả cũng không tệ lắm. từng viên lưu tinh bị quấn theo chiều gió mà tan biến. Trong khi đó, Cầm cùng với tiểu Kim ở tâm bão hoàn toàn không sao cả.

Nếu cứ duy trì cơn bão này thì có lẽ anh có thể chờ đến khi Đế Thiên đó. Nhưng đáng tiếc Cầm không chờ đến.

Khi viên lưu tinh cuối cùng bị đánh tan, Cầm cũng dầu hết đèn tắt mà hạ xuống. Cả người suy yếu đến cực điểm

Nhưng khi đó, chờ đón anh là từng ám khí vô hình để lại trên người anh từng nhát cắt sâu hoắm. Dù cho nó không thể nào khiến anh bị vết thương trí mạng nhưng lượng máu mất đi là vô cùng lớn.

Kẻ điều khiển thần bí đứng sau đã tấn công, tay hắn khẽ hua khiến người Cầm có thêm vài vết cắt nữa.

Cắn chặt răng để dấu đi những nỗi đau thể xác. Hồn hoàn thứ nhất của anh khẽ hiện. Cầm xông đến, trên tay hàn khí bức người, là Tuyết Đế chưởng.

Rõ ràng anh muốn ăn thua đủ với tên này.

Nhưng hắn hoàn toàn không muốn ăn thua đủ với mình. Hắn biết bản thân không thắng được anh. Mục đích chủ yếu chỉ có 1, khiến Cầm phân tâm. Trong khi đó, tên còn lại đã tiếp cận đến bên tiểu kim, đánh ra 1 trưởng tràn ngập hồn khí.

Cẩm rõ ràng đã nhận ra, anh lập tức thuấn di. Nhưng lần này anh đã thất bại. Chính xác hơn là do tinh thần lực tổn thương cực kỳ lớn khiến anh truyền thống sai vị trí. Không thể đưa mình ngăn cản 1 chưởng kia. Việc duy nhất anh có thể làm là đánh lệch hướng của 1 đòn này khiến nó lệch lên vị trí bả vai của Tiểu Kim.

Đột nhiên, Cầm phun 1 ngụm máu, 1 lỗ rất nhỏ hiện lên trên người anh. Dường như có gì đó xuyên qua cả người anh vậy.

Quay người lại, Cầm thấy được tên kia, đang cất tiếng cười đầy ghê rợn. Rõ ràng hắn là người khiến anh bị thương. Những đòn tấn công trước đó chỉ làm cho anh bớt đề phòng, nghĩ hắn không có khả năng khiến cho anh thương nặng. Để đến bây giờ, cho anh 1 đòn trí tử.

Đáng chết.

Trên người Cầm lại thêm vài lỗ máu nữa. đừng nhìn những lỗ vết thương rất nhỏ nhưng vị trí nó đâm trúng đều là yếu huyệt của con người,nếu không phải Cầm vẫn cố gắng tránh thoát thì bây giờ anh đã là 1 cái xác.

Trong khi đó, tên kia lại lần nữa tung 1 chưởng, phía bên kia, tên bạch hổ đã đứng dậy và đánh về phía này.

Tình huống trở nên cực kỳ hiểm nghèo.

Chẳng lẽ, mọi thứ cứ như vậy kết thúc. Ta không cam tâm, không cam tâm.

Ánh mắt cầm tràn đầy tơ máu. Cả người gần như bị máu tươi nhuộm đỏ. Khí thế đã yếu đến cực điểm. Chính anh còn chưa chắc đã thoát được nữa là cứu người..

Dường như, mọi thứ đã an bài.

Anh lại lần nữa không cứu được người mình yêu.

Đột nhiên, Cầm quay ngược đầu lại. Ánh mắt anh lóe lên ánh sáng kỳ lạ. hồn hoàn thứ 5 chợt sáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.