Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 691: Vượt quan



Sau hàng loạt dữ liệu, Cầm coi như đã xâu chuỗi được rồi. 

Để thoát khỏi đây, anh cần mở những cánh cửa này. Mở hết chúng.

Nhưng mỗi cánh cửa là 1 thế giới khác hay có thế nói là 1 thử thách cho anh do đó Cầm mới có cảm giác đó. Cảm giác bản thân không thể mở cánh cửa này. 

Đó chính là về vấn đề tâm lý.Anh lo sợ sau cánh cửa sẽ là những điều bản thân không mong muốn, 

từ đó tạo nên ảo giác bản thân không nên mở những cánh cửa này.

Nhưng khi đến cánh cửa cuối cùng, tâm lý anh chàng sẽ nghĩ được đây chính là thử thách cuối cùng của bản thân nên cái cảm giác đó sẽ không còn nữa. Sau đó, qua từng thử thách, cái cảm giác đó dần dần mất đi bởi tâm lý của anh đã vững chắc hơn nhiều hay nói chính xác là Cầm đã biết sau những cánh cửa kia là gì nên cái cảm giác kia mới biến mất.

Nhưng tại sao anh lại có cảm giác đó. Lo sợ cố nhiên là 1 phần nhưng càng cao hơn đó là cảm nhận của anh, cảm nhận vận mệnh của bản thân sau khi đi qua cánh cửa đó.

Nếu đó là cơ hội của anh nhất định sẽ không có chuyện cái cảm giác bất an đó.

Dù cho chỉ là nghi ngờ nhưng Cầm chắc chắn có gì đó không ổn sau vụ việc này.

Tất nhiên, nghi ngờ chỉ là nghi ngờ thôi. Bởi vì những thế giới sau cánh cửa kia dù khác nhau nhưng lại giống nhau đến lạ, khiến người ta có cảm giác như sức mạnh của kẻ sau màn chỉ có thể làm như thế. Như vậy không chừa khả năng đây quả thật là anh đã chết và 1 kẻ nào đó đang cố để anh xuyên việt hồi sinh để cọ công đức mà thôi.

Nhưng khi đến cánh cửa cuối. cầm liền cảm thấy không ổn. Dù cho rất mù mờ trong việc tu luyện nhưng anh cũng biết rõ ngược dòng thời gian rõ ràng là khó khăn hơn rất nhiều việc xuyên việt. Nếu tên này tạo nên 1 thế giới mà thời gian tuyến phù hợp thì có lẽ anh sẽ càng tin tưởng hơn đi.

Tên này rõ ràng có khả năng mà không thực hiện, để đến tận cánh cửa cuối cùng mới đưa ra ngoài tạo càng nhiều nghi ngờ cho người ta làm gì cơ chứ. Còn vì bỏ giá càng lớn hơn ư. Nực cười, tên đó đến cọ công đức tức là dù cho bỏ ra giá lớn để đưa anh trở về ban đầu thì cũng ít hơn những gì mà 

bọn họ có thể lấy được.

Do đó lời giải thích của tên này rất thích đáng nhưng mà vẫn còn tồn tại cái vô lý ở bên trong.

Tuy nhiên, như Cầm đã nói, loài người là loài không bao giờ chịu từ bỏ. Dù chỉ có 1 chút hi vọng bọn họ sẽ đi theo cuối cùng. Cầm cũng vậy, dù biết đây là bẫy nhưng nếu đó là cơ hội cuối cùng thì anh cũng sẽ không từ bỏ.

Vậy vì sao anh từ bỏ? Tất nhiên là do anh nghĩ đến 1 trường hợp khác.

Thật ra anh luôn tự hỏi mình thật sự chết rồi sao. Anh biết tình trạng bản thân lúc đó, dù đã cố tránh nhưng 2 tử huyệt của anh bị đâm trúng, ngũ tạng cũng bị bạch hổ trảo cuốn gần như nát như tương bần. Linh hồn cũng bị tổn thương cực nặng do 2 lần sử dụng vận mênh giáng lâm trong thời gian ngắn.

Chút sức lực, hồn lực cuối cùng cũng truyền sang người tiểu Kim giúp điều hòa khí tức trong người cô. 

Có thể nói cơ thể của anh hỏng đến toàn diện. dù lúc đó Đế Thiên có trở về thì sợ rằng cũng chẳng làm được gì trong tình huống đó. 

Nhưng ngay khi lâm vào hôn mê. Cầm lờ mờ thấy thân ảnh của 1 người.

Dù cho không biết người đó là ai nhưng có thể xuất hiện ở đó dù Đế Thiên đang giận giữ gầm thét đầy trời chắc chắn không đơn giản. hơn nữa không nhân lúc anh bệnh mà giết chết 2 người thì 8,9 phần là phe ta.

Mặc dù không biết người đó có khả năng cứu anh không nhưng theo Cầm đoán thì duy trì sinh 

mệnh của anh vẫn có thể đi. 

Như vậy nếu thân thể vẫn còn thì Cầm vẫn chưa chết được. Do đó việc chuyển sinh là hoàn toàn không tồn tại.

Tất nhiên nó cũng là suy đoán của anh, nếu như quả thật không có biện pháp nào Cầm cũng vẫn sẽ bấu víu vào cơ hội cuối cùng. Nhưng khi biết thân thể bản thân chưa chắc chết thì Cầm đã có 1 suy nghĩ to gan.

Anh không chết nhưng tinh thần của anh đã bị kéo vào trong nơi này.nhưng Cầm không nghĩ thế giới này có người có thể lôi kéo hồn phách của anh đi. Cũng có thể là đại năng nào đó làm như vậy nhưng Cầm nghĩ khả năng đó rất thấp.

Khả năng cao hơn đó chính là…đây chính là trong cơ thể anh. Anh bị kéo và trong thế giới tinh thần của mình.

Ở trong đó thì có cái gì có thể. Còn cái gì ngoài tòa kim sơn tràn đầy thử thách kia.

Nếu như vậy… đây chính là thử thách đi.

Có thể là thử thách về tâm tính hay cái gì đó tương tự. Và khi anh đồng ý thì thử thách sẽ thất bại. Kết quả thất bại là gì thì Cầm cũng không biết nhưng chắc chăn nếu nó muốn lừa anh như vậy thì kết quả của việc thất bại chắc chắn không đơn giản đâu.

Tất nhiên,đây chỉ là suy đoán của Cầm nhưng nó cũng tạo cho anh 1 hi vọng khác. So với cái hi vọng hư vô phiêu miểu kia thì hi vọng này rõ ràng đáng tin hơn không chỉ 1 chút.

Dù tồn tại phong hiểm nhưng Cầm vẫn tự tin vào suy đoán của mình.

Anh ngẩng đầu lên, lạnh nhạt nói:

- Đích xác rất mê người khiến người ta không thể nào từ chối. Nhưng đáng tiếc ta vẫn phải nói là ta từ chối thôi.

Trầm mặc, lại là trầm mặc:

- Có thể cho ta biết lý do không.

- Nếu ta nói đơn giản vì ta thích chết thì ngươi có tin không

Lại thầm mặc

- Vậy thì không nên hỏi vì ta cũng không biết nên trả lời thế nào. Ngươi chỉ cần biết linh cảm của ta bảo thế là được.

Ngay sau đó, mọi thứ trước mắt anh trở nên vặn vẹo, tất cả lóe lên ánh sáng chói mắt.

Và khi nó biến mất, Cầm thấy bản thân đang ở trong 1 căn phòng sang trọng.

1 dọng nói vang lên:

- Chúc mừng ngươi đã vượt qua tầng thứ 4. Tầng thứ 5 đằng sau cánh cửa kia, ngươi có thể đi qua bất cứ khi nào. Nhưng ta vẫn khuyên ngươi nhanh lên. 

Nghe vậy khiến anh thở phào 1 hơi. May sao anh đánh cược đúng, nếu không thì hậu quả không thể đo lường.

Lấy lại chút bình tĩnh, Cầm ngẩng đầu lên nói:

- Có thể cho ta biết tình trạng bây giờ của ta được không.

Trầm mặc, đột nhiên, 1 màn ánh sáng hiện lên trước mặt Cầm. Trong đó là thân ảnh của anh, anh đang nằm yên tĩnh trên 1 đống đá chồng chất tỏa ra sinh mệnh nồng nặc, nếu không nhầm thì đó chính là sinh linh chi kim đi.

Bên cạnh anh là 1 cây trượng và 1 trường thương tràn ngập cổ kính ở phía trên.

Trông anh như thể không có việc gì vậy.

- Bây giờ tình hình của ngươi rất bết bát, cơ thể đó về cơ bản đã chết rồi nhưng nhờ sự thần kỳ của sinh linh chi kim nên giữ được 1 hơi. Nhưng nếu ngươi không hoàn hồn nhanh và tìm được thứ có thể giúp ngươi thì ngươi chết chắc.

Trầm mặc, mọi thứ như anh đoán nhưng tình hình tệ hơn anh tưởng rất nhiều. Xem ra không thể nào chần chừ được a.

Đột nhiên anh hỏi:

- Thế ngươi kéo ta vào đây tức là có cách để ta hồi sinh lại đúng không.

- Không phải là hồi sinh. Ngươi có lẽ cũng nghĩ đến rồi đi, linh hồn của ngươi chưa thoát xác mà chìm sâu trong cơ thể mình. Vấn đề quan trọng nhất là cơ thể của ngươi không ổn. Về mặt cơ bản thì cơ thể của ngươi đã chết, mọi chức năng đã bị hủy hoại. Chỉ là do sinh linh chi kim nên chưa chết hoàn toàn, ngươi có thể hiểu là chết lâm sàng cũng được. Nếu cậu có thể vượt qua tầng sáu thì cậu không chỉ có khả năng kiểm soát tòa tháp mà còn có thể vận dụng 1 số tài nguyên có trong tháp. Trong đó có thể có thể giúp ngươi vượt qua tình trạng hiểm nghèo này.

- Nên thiếu niên. Cố gắng lên.

Lại hi vọng, lại là hi vọng a. Cầm cười khổ 1 tiếng. Xem ra rõ ràng là không dễ dàng mà Đừng nhìn 

linh hồn của anh có thể hiển hóa như thế này nhưng mà thực ra nó suy yếu rất nhiều, nếu phải làm cái gì đó liên quan đến tiêu hao thì đảm bảo Cầm khó lòng có thể vượt qua được. 

Dù không biết vì sao tầng 4 lại củ chuối và tồn tại nhiều lỗ hổng như vậy nhưng Cầm không nghĩ 2 tầng còn lại sẽ dễ dàng vượt qua như vậy nếu không muốn nói rất khó. 

Nhưng nếu đó là cơ hội thì Cầm nhất định không thể bỏ qua. Vì chính anh cũng là vì những người thân yêu của anh.

Thở dài 1 hơi,Cầm lấy lại bình tĩnh, bỏ đi xúc động muốn xông lên tầng năm ngay bây giờ.

Trước hết anh cần hiểu vì sao tầng 4 nó lại có sự bất thường như vậy cũng như dùng nhiều khả năng nhất thăm dò các tầng trên như thế nào để làm chuẩn bị.

Đây là cơ hội duy nhất và có thể nói là cuối cùng của anh, nhất định không để bất cứ sơ xuất nào cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.