- Ngươi nói vậy là sao ta không hiểu. Đích xác món này do ta không đủ thời gian nên thất bại, không nói chính xác là không thể hoàn thành 1 cách hoàn hảo.Đây là 1 lỗi thường thấy trong cuộc thi này không phải sao. Ta cũng là con người, hồi hộp nên căn không chuẩn thời gian cũng là bình thường.
Nhưng đáp lại anh chỉ là cái hừ lạnh:
- Đừng coi ai cũng là đồ ngốc và đừng nghĩ ại cũng bị chiến thắng che mờ. so với chiến thắng ta càng muốn đánh bại ngươi. Món khai vị ngươi chỉ làm trong 30 phút cuối. còn lại trước đó ngươi xử lý cái gì đó để đun 2 nồi trên bếp. 1 nồi chính là món cá kho tộ đầy kinh diễm kia còn 1 nồi vẫn để nguyên trên bếp từ đầu đến giờ. Nó chắc chắn không phải nồi không mà có lẽ đó chính là át chủ bài cho món cuối này của ngươi để món đó thành hoàn hảo. Nhưng ngươi rõ ràng không cho vào. Ngươi không muốn chiến thắng. tại sao? Ngươi coi thường ta hay ngươi thương hại ta.
Lập luận quá sắc xảo khiến Cầm á khẩu. Không ngờ trong khi nấu ăn cô nàng này vẫn có thời gian quan sát ký bếp của anh. Hay có thể nói cô vẫn quan sát suốt như vậy. Thật là không còn đường mà chối a:
- Coi như vậy cũng được. So với tôi cô càng cần giải thưởng này hơn không phải sao. Tôi thì chỉ cần 100.000 đô cho người đứng thứ 2 là đủ tiêu xài trong thời gian dài hay mở 1 nhà hàng nhỏ rồi. Cô cứ coi như đây là tôi đầu tư vào trong nhà hàng của cô đi.
Nhưng xem ra lần này anh hơi sai rồi, đáp lại anh chỉ là 1 gương mặt đầu nước mắt. Cả người cô run run rồi chạy đi để lại 1 câu hét:
- Ta không cần ngươi nương tay thương hại. Ta cũng không cần cầm đồng tiền trợ giúp của cô.
Cầm hơi sững sờ 1 chút rồi vỗ đầu mình. Quá ngu rồi.Từ những tư liệu như thế này rõ ràng cô nàng này rất cứng đầu, không chấp nhận bất cứ sự bố thí hay thương hại nào. Bây giờ Cầm đột nhiên lại động chạm vào nỗi đau đấy không phải là đang đánh vào lòng tự tôn sao. Lại còn ngu hết mức nói thẳng ra nữa. Thật là…. Không chạy đi mới là lạ.
Có lẽ anh vẫn nên ra tay toàn lực để đánh bại cô có lẽ vẫn là 1 lựa chọn tốt hơn a.
Nhưng việc cũng rồi, bây giờ anh có cảm thấy hơi hối hận cũng không thể làm gì.
Nhưng về nhà sản xuất thì thảm rồi. Đột nhiên 1 tuyển thủ bỏ đi không tham gia nữa.Mà còn là trong 1 trận chung kết thù phải làm sao. 3 vị giám khảo đi ra cũng hơi bất ngờ vì điều này cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ tuyên bố Cầm chiến thắng. cứ thế, mùa thứ 13 kết thúc đầy đầu voi đuôi chuột như vậy.
Cầm chờ thêm 1 thời gian nữa để nhận thưởng. 1 triệu đô thêm 1 cái cúp, đủ để anh ăn chơi nhảy múa 1 thời gian rất dài a.
Còn nhà hàng ư, bỏ đi. Anh cũng không có ý định ở lai đây a.
…..
2 tháng trôi qua nhanh chóng, trong 2 tháng, anh cơ hồ đã đi thăm thú hầu như hết nước mỹ từ các thành phố lớn đến nông thôn, đã thưởng thức hầu như tất cả đặc sản bản địa. 1 triệu đô giờ chỉ còn vỏn vẹn hơn 300.000 đô.
Hôm nay anh đang đứng ở sân bay tiến về mục tiêu chân chính của bản thân. Nhật Bản.
( về tràng cảnh chính nào).
…..
Cầm không biết, hình ảnh của anh đang hiện ra trên màn hình của 1 chiếc tàu đầy sang trọng. 1 cô gái lười biếng nằm trên 1 chiếc giường sang trọng mà xem hình ảnh anh chàng lên máy bay.
Đột nhiên cô người này cất dọng đầy lười biếng
- Đã tìm được thông tin chi tiết của hắn chưa.
Từ trong bóng tối, 1 bóng người đi ra:
- Xin lỗi, thuộc hạ vô năng. Dù dùng toàn lực của chúng ta cũng chỉ tra được thông tin của hắn từ 5 năm về trước. Trước đó hoàn toàn không có bất cứ thông tin gì. Cứ như hắn là từ trong hư không hiện ra vậy.
- Hừ.
Cô gái hừ lạnh 1 tiếng. Khoảng thời gian 2 tháng này cô dồn toàn lực tìm thông tin của Cầm. Nhưng cũng chỉ có thông tin từ 5 năm về trước. còn trước đó hoàn toàn không có bất cứ thông tin gì. Với điều này cô hoàn toàn nghĩ không thông tại sao lại vậy. Tại sao lại có người có thể thoát khỏi sự truy tìm của gia tộc cô ư.
Đã vậy chính ta sẽ ra tay.
Cô gái đứng dậy nói:
- Chuẩn bị vé máy bay cho ta. Ta muốn đến Nhật Bản. Hừ, mối thù bị thương hại không trả không được.
Không sai cô gái này chính là Chistina. Rõ ràng thân phận của cô không có đơn giản như những gì mà mọi người đã biết.
5 năm trước là khoảng thời gian Cầm vừa mới đến phiến vũ trụ này. Tra được tất cả rõ ràng cô không phải người trái đất. Thậm chí thân phận cũng không phải là đơn giản mới có thể tra được rõ ràng. Cầm không phải là người quan trọng gì nhưng có thể tra chi tiết hoạt động của anh trong 5 năm cũng không phải vấn đề dễ dàng a.
Xem ra lần này Cầm gặp rắc rối lớn rồi a.
Là phúc hay là họa, liệu anh chàng có vượt qua được kiếp đào hoa lần này hay không đây.
……
Nhật Bản, 1 thanh niên từ máy bay đi xuống với 2 bàn tay trắng. Nhìn về phía xa xa mà ánh mắt có chút hoài niệm cũng như có chút phức tạp.
Rồi anh thở dài 1 tiếng nói:
- Dù sao cũng đến thế giới này rồi, cũng đã đến trái đất này rồi cần gì phải xúc động tiếp tục đi tiếp nữa chứ. Cứ coi như nghỉ ngơi 1 chút vậy.
Người này không ai khác chính là Cầm. Sau vài tiếng đi máy bay, anh đã đến Nhật Bản.
Tại sao anh lại đến đây ư. Bởi vì đây chính là nơi mà nhân vật chính của bộ này xuất hiện. Ri to. Không sai, thế giới anh đến là thế giới to love ru. 5 năm anh du hành ngoài vũ trụ chính là nơi vua Deviluke đang thống trị. Trong đó có rất nhiều giai thoại nói không nên lời.
Có thể nói vì sự xuất hiện của anh mà thế giới này chắc chắn không đi theo đúng quỹ đạo của nó.. Cầm cũng không cần chọn đến trái đất nữa.
Nhưng anh vẫn đến, dù sao anh vẫn là người trái đất, đến đây anh có cảm giác như bản thân được về nhà. Chọn Nhật Bản chứ không phải Việt Nam- quê hương thật sự của anh vì Nhật dù sao cũng là tràng cảnh chính của bộ truyện này, còn có anh không dám về Việt Nam, anh sợ tâm cảnh của bản thân sẽ có nho nhỏ dao động. dù cho anh không nói nhưng có lẽ cái đó đã là 1 tâm ma ẩn sâu trong anh rồi.
Còn vì sao anh không tiếp tục đi tiếp ư. Bởi vì Cầm đang chờ đợi. Chờ đợi thứ hắn đã nhờ vua Deviluke tìm kiếm hay đúng hơi là nghiên cứu.
Biện pháp đi xuyên qua các vị diện, đi xuyên qua các vũ trụ. Nhờ cả vũ trụ chế tạo cho anh 1 con tàu có khả năng đó.
Có lẽ nếu nó có thể hoàn thiện thì không cần đạt đến chân tiên Cầm cũng có thể về nhà.
Dù biết điều đó rất là khó khăn nhưng cầm cũng nguyện thử 1 lần. Ở thế giới này đã 5 năm, anh không ngại chờ đợi thêm 1 chút nữa.
Đó chính là lý do anh muốn chọn 1 nơi làm chỗ nghỉ ngơi cho bản thân mình trong khoảng thời gian này.
Cầm cũng không biết rằng, sau khi anh đến đây, đã có 1 vòng quay vận mệnh âm thầm bám vào anh.