- Cảm ơn anh, Cầm. cảm ơn anh đã an ủi ta. Cố gắng để cho ta thăng bằng tâm lý. Để cho ta không bị khủng hoảng khi mà thế giới quan biến mất.
- Nhưng có lẽ nếu sớm hơn thì mọi thứ đã thay đổi.
- Nhưng giờ thì mọi thứ đã muộn rồi.
- Không biết từ lúc nào, các nguồn năng lượng đã tập trung ở đây khiến cho mọi thứ như bị đè nén đến cực hạn, cả vũ trụ như đang rung lên bần bật.
Vivi bình tĩnh nhìn về phía Cầm:
- Có lẽ anh đã cảm nhận được đi. Khi hấp thu bản nguyên, ta cũng thu được 1 số ký ức. Và cũng đủ biết anh được thiên đạo cứu đi sẽ cho anh cái gì. Ta tự biết thực lực bản thân, trước đó ta chỉ mạnh hơn người bình thường 1 chút trong khi chỉ bằng sức mạnh bản thân chàng đã chặn được ta. Khi chàng có bản nguyên thì ta không phải là đối thủ.
- Lúc này, trong bản nguyên, 1 tồn tại thần bí đi ra. Ta đoán đó chính là tàn hồn của kẻ trước đó. Hắn đồng ý dạy ta cách chưởng khống sức mạnh nhưng ta cần chinh phục cả thế giới, giúp hắn thỏa ước nguyện.
- Và ta đồng ý, giữa chúng ta lập 1 giao kèo. Hắn sẽ cho ta mượn sức mạnh nhưng nếu ta mềm lòng không làm được, hắn sẽ có quyền thay ta thao túng sức mạnh khổng lồ này.
- Bây giờ, khi trái tim ta giao động, khi ta biết sự thật cũng là lúc ta không còn ý nghĩ chinh phục thế giới nữa. Ta đã làm trái giao kèo. Và hắn đã có quyền điều khiển bản nguyên. Giờ đây hắn đang muốn hủy diệt tất cả, hắn đang điên cuồng tụ tập năng lượng, tụ tập tất cả vào trong bản nguyên và kích bạo nó. Vụ nổ đó còn kinh khủng hơn vụ nổ vũ trụ. Có lẽ mọi thứ sẽ bị xoa sổ sách, cả chúng ta và cả vụ trụ này
- Ta giờ chỉ có thể kiềm chế hắn mà thôi nhưng sức mạnh khế ước quá lớn,năng lượng tràn vào trong bản nguyên lớn vô cùng vượt khả năng chưởng khống của ta. ta không chịu được lâu nữa
Ánh mắt cô có chút cô đơn:
- Giờ dù có giết ta mọi thứ cũng đã muộn, xu thế bùng nổ đã tạo nên. Nếu như anh còn có sức thì có lẽ có thể thử ngăn 1 lần nhưng mà.
Cô thở dài 1 hơi. Đột nhiên phất tay,từng nguồn năng lượng đen bao phủ lấy người tất cả:
- Bây giờ có lẽ là lúc ta cần chuộc tội. Ta bây giờ chỉ có thể tận chút lực còn lại bảo vệ mọi người. còn ta sẽ bay, bay xa hết mức, dù biết là vô dụng nhưng có lẽ sẽ có 1 nơi giúp ta áp chế vụ nổ, có lẽ có thể giữ lại 1 chút gì đó chăng.
Nước mắt đã tràn ngập mặt cô, cô khóc, 1 con người kiên cường đã khóc. Cô không kìm được nước mắt. Vừa gặp mặt lại bố mẹ đã lại lần nữa phải ra đi.
Hối hận sao, có lẽ nhưng mà mọi thứ đã quá muộn. Xu thế hủy diệt đã không thể tránh.
Cô không muốn nhưng cũng không thể nào nghịch lại thứ này.
Đột nhiên, 1 bàn tay giữ lấy cô, Cầm suy yếu lê bước đi đến. nhìn cô mỉm cười:
- Ta là người đàn ông của em. Lỗi lầm của em để ta gánh đi. Việc của em là hãy giải quyết vấn đề sau chiến tranh đi.
Đột nhiên, anh dùng tay đâm vào ngực cô trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người, lạnh lùng móc ra 1 trái tim còn nhỏ máu. Nhưng mà trái tim này tràn ngập màu đen.
Không nhìn mấy người, cầm phất tay. 1 cây quyền trượng tiến đến.
Cầm cởi bộ giáp đã có chút nát của mình ra, đưa cả 2 thứ đó cho Vivi vẫn sững người tại chỗ. Anh mỉm cười nói:
- Ta tất nhiên biết bản nguyên liên kết với trái tim của em. Bây giờ không có nó thì em sẽ không còn là kẻ sau màn nữa. Em là 1 người bình thường, chỉ là thiếu khuyết trái tim mà thôi. Có 2 thứ này, tiếp theo em sẽ chỉ ngất đi mà không chết. với công nghệ của vũ trụ, cho em 1 viên tim nhân tạo có lẽ không quá khó.
- Kẻ sau màn đã chết rồi, giờ còn sống chỉ là Vivi F Fransis mà thôi. Hãy chân trọng cuộc sống này, không phải vì nàng mà còn vì cả ta nữa.
Vivi bắt đầu cảm thấy có chút choáng váng bởi máu đã không lên được não. Nhưng cô vẫn cố nói:
- Nhưng mà.. dù lấy trái tim ra cũng không ngăn được vụ nổ thậm chí còn…
- Ta biết. Yên tâm và ngủ đi.
Anh nhẹ nhàng đỡ lấy cô, đưa cô vào vòng tay của người mẹ. Anh nói ;
- Mau đưa cô ấy đi thay tim nhân tạo đi. Nếu muộn quá thì dù có quyền trượng sinh mệnh giúp cô không chết nhưng mà có lẽ khó tỉnh lại đó.
Không kịp dặn dò thêm. Cầm lập tức bay đi để lại những người vẫn tràn đầy không hiểu đứng đó.
Bay mãi đến 1 vùng xa xôi, nhìn từng đoàn năng lượng từ 4 phương 8 hướng truyền đến khiến Cầm thở dài.
Đột nhiên ánh mắt anh hiện lên vẻ quyết tâm. Anh nuốt trọn trái tim này.
Ngay sau đó, từng luồng năng lượng đen tràn vào người anh khiến Cầm có cảm giác cả người như nứt ra vậy. 2 luồng năng lượng bóng tối và ánh sáng trong người Cầm điên cuồng va chạm, lấy thân thể anh làm chiến trường mà quyết sống mái với nhau.
Cả người anh đứng trên biên giới sụp đổ. Nhưng cầm không hề nao núng. Anh bình tĩnh vận chuyển ngự nữ tâm kinh, từng chút từng chút 1 điều hòa 2 nguồn năng lượng này. Cầm khác với những người khác, anh có kim đan và ngự nữ tâm kinh, thứ có thể điều hòa 2 nguồn năng lượng trái ngược nhau. Lấy kim đan làm gốc, dùng ngự nữ tâm kinh đến đề điều hòa chính là cách mà
Cầm hấp thu lấy bản nguyên ánh sáng.
Tuy nhiên, lần này còn hung hiểm hơn vạn phần. Bởi lần này là 2 cỗ khí thế không thua kém gì nhau, chúng có thể nói là tử địch của nhau. Nói không ngoa thì nếu không phải thân thể anh đủ mạnh thì chưa kịp vận chuyển đã bạo thể mà chết rồi.
Nhưng có thể vận chuyển chưa chắc đã thành công. Đầu tiên thân thể anh cần có thê chịu đựng đến lúc 2 cỗ thế lực này dung nhập được 1 chút, chúng không còn đánh nhau nữa. Thứ 2 cũng là điều khó hơn cả. Giữ cho 2 nguồn năng lượng này ở trạng thái cân bằng để tránh cho 1 nguồn bị thôn phệ khiến cho thất bại trong gang tấc. Mà bây giờ rõ ràng bản nguyên bóng tối đang lấn áp khiến cho tình trạng của anh càng lúc càn xấu hơn. Nếu không nhanh chóng bình hòa được nó thì Cầm cũng sẽ thua mà thôi.
Tất nhiên phong hiểm lớn như vậy cũng đồng nghĩa với hồi báo rất lớn. Thứ hất không thể không nói là cảm ngộ về sự điều hòa, dung hợp giữa 2 mặt trái. Nó có thể giúp ích rất nhiều trong việc anh cảm ngộ âm dương. Thứ 2 là khi 2 nguồn năng lượng này dung hợp lại, dung hợp vào kim đan của anh thì kim đan của anh sẽ biến dị, còn biến dị thành gì thì Cầm chưa biết nhưng cũng đáng chờ mong.
Mà quan trong hơn là Cầm giờ đã là hóa thần đỉnh phong, anh không chút nghi ngờ nếu như bây giờ anh có thể thành công thì anh…. Sẽ đột phá đến luyện hư a.
Đó là còn chưa kể đến thân thể. Phá rồi lại lập liên tục này thì Cầm khó lòng tin tưởng thân thể mình có thể mạnh đến mức nào a.
Vì tương lai, liều thôi.
……….
Thời gian cứ thế trôi qua, cầm cũng không biết mình đã ở đây bao lâu rồi. Anh vẫn ngồi đó, lâm vào vong ngã trong khi vẫn cố điều hòa năng lượng giữa 2 bên.
Bản nguyên ánh sáng và bóng tối trong người anh lúc này đã đạt đến 1 sự cân bằng vị diệu. lấy kim đan làm trung tâm, chúng nó tạo thành thái cực đồ án chầm chậm xoay tròn, chầm chậm dung hợp.
Chỉ cần không có gì sơ sót, có lẽ trong tương lai không xa, Cầm đã có thể dung hợp 2 thứ này tạo thành 1 thứ cho anh sử dụng
Nhưng đúng lúc này, bản nguyên bóng tối lại có động tĩnh.