Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục

Chương 914: Cạm bẫy



Trên chiếc thuyền xa hoa, ngũ lão tinh ngồi dưới đài, phía trên 1 người ngồi tren vương tọa, mắt nhắm hờ. 

Hắn rất trẻ rất trẻ nhưng vẻ mặt tràn ngập vẻ cương nghị, trên đầu anh là 1 chiếc mũ rơm rộng vành:

fa

- Vậy bây giờ chiến lực của chúng ta ra sao. 

1 trong số ngũ lão tinh cung kính lên tiếng:

- Chúng ta vốn có 2000 chiếc thuyền với khoảng 200.000 binh lính, thực lực sánh với phó đô đốc có 752 người. Sánh với đô đốc có 45 người và sánh với tứ hoàng ngoài 5 chúng ta còn có 3 người nữa. Sau khi cử đi chúng ta còn 862 chiến thuyền, khoảng 80000 quân, 324 phó đô đốc, 21 đô đốc và 5 chúng ta.

Tên này nghe xong thì gật đầu nói:

- 23 vị vua và truyền nhân của bọn họ vẫn còn ở đây.

- Tất nhiên rồi.

- Được rồi, chỉ cần bọn họ không rời đi là có thể. Binh lực thấp nữa cũng không quan trọng. Mọi thứ cứ theo kế hoạch tiến hành.

Rồi hắn đứng dậy:

- Đi thôi.

Đoàn thuyền vẫn tiếp tục tiến lên mang theo khí thế lớn vô cùng. Trên đường cũng gặp sự cản trở của hải tặc, của những người Amazon và cả Cầm.

Nhưng mà mọi thứ cũng chỉ có tác dụng ban đầu mà thôi, về sau, khi mà chính quyền thế giới đã đề phòng thì mọi thứ chỉ là hi sinh vô ích mà thôi.

Khi không còn sự cản trở nữa thì đội thuyền tiến lên cực kỳ nhanh, chẳng mấy chốc đã đến biển bão.

Cũng là lúc mọi thứ sắp bắt đầu.

……

Cầm đứng trên cao nhìn về phía đoàn thuyền. Đến đây đi. Thử xem món quà ta dành tặng cho các ngươi.

Nhóm hoa tiêu vẻ mặt ngưng đọng lấy bản đồ bắt đầu chỉ đường. bọn họ đều là lão làng tất nhiên biết sự đáng sợ của vùng biển này, các cơn bão bất chợt. 1 đội vài con thuyền thì bọn họ không có lo lắng nhưng đây là 1 đội cả ngàn chiếc thuyền, áp lực quả thật không hề nhỏ.

Tuy nhiên, bọn họ không biết rằng thử thách thật sự mới đến.

Đầu tiển là bão. Những cơn bão không chỉ bão thường mà còn có thêm cả băng tuyết. Mọi thứ đến quá bất ngờ khiến cho tất cả mọi người bất ngờ.Rất nhiều binh lính vốn ăn mặc mỏng manh giờ run lên cầm cập. Cao thủ có lẽ còn đỡ 1 chút nhưng nó cũng mang đến dao động cực lớn.

Tuy nhiên mọi thứ không đơn giản như vậy. Từ 3 chiếc thuyền to lớn, từng khẩu súng phun lửa khổng lồ được sử dụng khiến cho nhiệt độ không khí cao lên rất nhiều, dù vẫn lạnh nhưng mà so với hồn nãy đã ít đi rất nhiều. Chí ít vẫn trong sự chịu đựng của bi

nh lính.

Nhưng cũng vì thế mà tốc độ di chuyển trở nên chậm chạp hơn rất nhiều.

Nhưng tiến bước vẫn rất vững chắc. nhưng rồi đột nhiên 1 vài con thuyền va chạm dẫn đến sự va chạm hàng loạt. 

Đến đây sự rối loạn mới diễn ra nhiều. Từng xác thuyền rơi xuống, vài kẻ xấu số chìm xuống vùng biển lạnh lẽo.

Không sai, đây chính là sát chiêu chân chính của Cầm. Con rùa ảo ảnh kia. Băng của con băng phượng cố nhiên là có tác dụng phối hợp với tính chất vùng biển này nhưng mà tác dụng không quả thật vô cùng lớn. Những người ở đây đều là tinh anh trong tinh anh dù cho có là binh lính thường đi nữa. Lạnh đột ngột có thể khiến bọn họ khó chịu nhưng chưa thể khiến bọn họ chết ngay tại chỗ. Chỉ cần kẻ địch có biên pháp xua tan đi hơi lạnh là hoàn toàn có thể tiếp tục tiến lên. Nhưng nó còn có 1 tác dụng khác. Tránh phân tán. Cầm không nghĩ biện pháp xua tan cái lạnh này có thể dùng trong phạm vi cực rộng. Vài nghìn chiếc thuyền đi gần nhau đã chiếm diện tích vô cùng lớn rồi. Phân tán ra thì làm sao có thể chiếu cố hết được.

Do đó, để có thể bảo toàn chiến lực, bọn họ sẽ đi sát nhau mà không cử rất nhiều đội thuyền đi dò đường như vừa nãy. Và đây chính là mục đích của Cầm. 

Khi mà đội hình phân tán đi dò đường thì hiển nhiên sẽ phát hiện vùng biển này không như bọn họ thấy mà tràn đầy ảo giác. Có lẽ sẽ khiến cho những người này chìm thuyền nhưng chỉ có thể loại bỏ được số nhỏ mà thôi.

Nhưng mà khi bọn họ đi gần nhau thì khác, chỉ cần 1 vài chiếc thuyền bị đụng ngã sẽ kéo theo hàng loạt vấn đề.

Và hiệu quả chính là như trước mắt, có đến gần trăm chiếc thuyền bị đụng ngã tạo nên 1 mảng hỗn loạn vô cùng.

Cũng đúng thôi, bởi trước mặt bọn họ là 1 bức tường băng đầy nham nhở cứng như sắt thép, cứ tông đến như vậy không bị đụng nát mới là lạ a. Phải biết đi hàng đầu cũng chỉ là vài chiếc thuyền bình thường thôi a.

Mục đích có thể coi như đạt được. Diệt thuyền chỉ là thứ yếu. Thứ Cầm muốn mang lại là cảm giác khủng hoảng cho toàn thể mọi người, giảm bớt sĩ khí của kẻ địch. Sĩ khí dù vô hình nhưng mà nó lại có tác dụng vô cùng lớn trong 1 cuộc chiến. 

Tiếp theo đây, để xem xem những kẻ này làm như thế nào.

Bây giờ bọn họ chỉ có thể tách ra mà thôi. Và đó là đến bước thứ 3, tiêu diệt sinh lực địch.

Áp dụng lại bước 2, đánh du kích tiêu diệt kẻ địch. 

Không sai, Cầm không ngu mà đi tập kích những tàu chính đi san sát nhau. Làm vậy chẳng khác gì tự sát. Thứ mà anh tập kích trên biển chính là những đội thuyền tuần tra, những con thuyền đi trước mở đường và cũng là những con thuyền khá yếu đuối.

Về sau khi mà rút ngắn lại phạm vi tuần tra cũng như việc cử toàn Buster Call đi khiến cho Cầm khó lòng có cơ hội tiếp tục.

Và đây chính là cơ hội tiếp theo.

Trong hoàn cảnh khắc nghiệt khi khắp nơi là bão là tuyết và là ảo ảnh này thì khả năng chinh chiến của đám binh sĩ cũng như đô đốc xuống rất thấp, khả năng cứu viện cũng chậm đi rất nhiều. cơ hội đột kích và rút đi trong toàn thây của Cầm cũng tăng cao rất nhiều. dù cho giết địch không phải quá nhiều nhưng quả thật nó ảnh hưởng vô cùng lớn đến tinh thần địch, khiến bọn họ lúc nào cũng phải đề cao tinh thần cảnh giác. Quả thật là 1 loại tra tấn trong vô hình mà không ai muốn trải qua.

Nhưng nó vẫn không đạt đến điều Cầm mong muốn.Quân đội phe chính quyền thế giới dù lo lắng nhưng mà vẫn rất chỉnh tề, loạn lên chỉ có quân đội của các quốc gia khác. Nhưng dù như vậy thì các vị vua cũng chưa từng có dấu hiệu muốn rút lui, không có đạt đến cảnh giới “ loạn” như anh mong muốn. Anh thật không biết kẻ thần bí kia đã làm “ công tác tinh thần” lên các vị vua này triệt để đến mức nào thì mới tạo ra được tình trạng như thế này a.

Các vị vua không ai rời đi thì có thể coi như anh đã gián tiếp thất bại.

Anh suy nghĩ cùng với kẻ thần bí không khác nhau nhiều. binh nhiều nữa cũng không thể nào quyết định cả chân chiến, thứ quyết định cuối cùng vẫn là trên tay những cao thủ. 

Nói thẳng ra thì đám binh lính này chỉ là pháo hôi không hơn không kém, chết thì chết nữa cũng không ai quan tâm. Chân chính đáng quan tâm chính là những kẻ từ đô đốc trở lên kìa.

Nhưng Cầm loại được bao nhiêu trong số đó. Chỉ có 1 mà thôi. Không sai, dùng nhiều lần tập kích như vậy anh mới chỉ có hạ được 1 kẻ có thực lực đô đốc còn lại hầu như chỉ là binh lính bình 

thường. Ý nghĩa nó mang lại cũng không phải quá lớn cho lắm.

Mà điều quan trọng nhất, các vị vua vẫn còn chứng tỏ cái vũ khí mà anh không biết vẫn còn, thứ vũ khí có thể diệt sát Shion.

Cuộc chiến phía trước vẫn còn đầy mù mịt không còn 1 tia sáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.