Cô run run hai chân, chạy tới phòng khách cầm gậy bóng chày lên, đi lại gần phòng bếp.
Đi đến nhà ăn, một đạo ánh sáng đập vào mắt.
Đèn được bật lên.
Đồng tử co rút mạnh một cái, chiếc gậy bóng chày "bang" một cái rơi trên mặt đất, An Tình sắc mặt tái nhợt, nỗi bàng hoàng từ tận đáy lòng dâng lên, bước chân không chịu khống chế lùi ra sau vài bước.
Thẩm Trì đang lười nhác bắc chéo chân ngồi trên ghế cạnh bàn ăn.
Trên khuôn mặt mang theo một nụ cười quỷ dị, chiếc áo sơ mi nhuốm máu, quanh thân như vờn quanh một luồng huyết tinh tanh nồng, trong tay hắn cầm một con dao sắc nhọn đang nhỏ máu.
Một đao chém vào cánh tay của hắn, quanh người hắn cơ hồ không chỗ nào không có vết thương, từ bả vai cho đến cổ chân, không một chỗ nào không nhuốm máu.
An Tình kiềm chế sự buồn nôn từ trong bụng trào lên, che miệng, nhắm chặt hai mắt mình lại.
Biến… Biến thái!
Hít sâu một hơi, cô xoay người chạy lại bên người hắn.
Một phen đoạt đao từ trong tay Thẩm Trì, ném qua một bên, cô xé rách khăn trải bàn bịt lại vết thương.
Ngẩng đầu lên nhìn hắn, giọng An Tình ám trầm, bắt lấy cổ tay Thẩm Trì, run rẩy " Ngài đang làm cái gì? "
Bốn mắt giao nhau, không khí thoáng chốc im lặng.
Đột nhiên, hắn câu môi, cười.
Sống lưng An Tình dâng lên một trận lạnh lẽo, buông cánh tay hắn ra, bàn tay dưới ống tay áo nắm chặt, run rẩy.
Thẩm Trì nâng khuôn mặt lên, chỉ chỉ ra phía sau cô.
An Tình nghi hoặc quay đầu lại.
Cô chợt ngây người...
Trên mặt đất là một mảnh hỗn độn, sớm đã không nhìn ra là thi thể hay nội tạng động vật, bị cắt thành từng khối từng khối một nằm vương vãi khắp nơi.