Mỗi một lần sau khi Lạc Lạc hưng phấn kể về cảnh vật mà cô ấy đã gặp được thì, cô ấy đều sẽ ngạo kiều hừ một tiếng, sau đó nói: "Nhìn đi này ~ mỗi ngày tôi có thể nhìn nhiều phong cảnh vô cùng đặc sắc, cậu có hối hận vì không đi cùng tôi hay không?"
Đương nhiên là, mỗi một lần Lăng Vu Đề đều sẽ vô cùng phối hợp mà gật đầu: "Ừ, tôi thật hối hận mà!"
Tối hôm đó, Lăng Vu Đề chat video với Lạc Lạc lần thứ hai.
Lăng Vu Đề hơi kinh ngạc nhìn lạc Lạc: "Có thật không?"
Trong ký ức, hình như khi Lạc Lạc chưa được mười tám tuổi thì đâu có nói về chuyện yêu đương đâu?!
"Ừ ~ anh ấy... Là nhân loại..."
Lăng Vu Đề:??!!
Đây không đúng rồi!
Trong ký ức, Lạc Lạc lấy phương thức liên hôn mà gả cho một trực hệ của Nhạc gia.
Nhưng, sao hiện tại cô ấy lại đi nói chuyện yêu đương với một nhân loại thế?!
Đến tột cùng là cô nhớ lầm, hay là căn bản nguyên thân không biết chuyện này đây?
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc cùng không dám tin tưởng của Lăng Vu Đề, Lạc Lạc hỏi dò: "Tiểu Vu, cậu sẽ, ủng hộ tôi sao?"
Ách... Đối với vấn đề này, Lăng Vu Đề có chút khó khăn.
Thế giới này, nhân loại cùng vampire, không thể cùng nhau!
Trừ phi, nhân loại kia có thể chuyển hóa thành vampire!
Nhưng, cũng không phải mỗi nhân loại đều có thể chuyển đổi thành vampire được.
Nhân loại bình thường sau khi bị vampire cắn, coi như không có bị hút khô máu, cuối cùng cũng sẽ cảm hoá mà chết.
Ở trong một triệu người, chắc cũng chỉ có một người có thể chuyển đổi thành vampire!
Vì thế nên...
"Lạc Lạc..." Lăng Vu Đề không có nói không ủng hộ, cô không biết phải nói lời cổ vũ hay là không ủng hộ.
Lạc Lạc mất mát nhìn Lăng Vu Đề một chút, cô ấy nói: "Tiểu Vu, tôi biết, tôi biết mình là vampire, mà anh ấy là nhân loại, hai chúng tôi căn bản không nên yêu nhau! Nhưng, nhưng Tiểu Vu à, tôi thật sự thật thích rất thích anh ấy! Tôi chưa từng nghĩ tới, có một ngày, dĩ nhiên mình lại thích một con người!"
Lạc Lạc, làm Lăng Vu Đề không biết nên đáp lại làm sao, cô phải nói: Lạc Lạc, yên tâm lớn mật mà yêu đi! Vampire một đời dài lâu như vậy, cũng muốn oanh oanh liệt liệt yêu một hồi, mới không có hoang phế một thời gian đằng đẵng!
Hay phải nói: Lạc Lạc, thừa dịp chính mình vẫn không có trầm luân quá sâu, nhanh bứt ra đi! Hai người không thể đâu! Mặc kệ là người nhà anh ta, hay là người nhà cậu, bọn họ đều sẽ không đồng ý!
Nhưng là nghĩ tới nghĩ lui, Lăng Vu Đề cũng không nói gì.
Bởi vì cô còn chưa kịp nói, Lạc Lạc lại nói tiếp một câu: "Mặc kệ như thế nào! Tôi cũng muốn yêu anh ấy." Sau đó, liền ngắt kết nối video.
Nhìn màn hình đen thui, Lăng Vu Đề thở dài một hơi.
Quên đi, đó là cuộc sống của người khác, tùy theo cô ấy đi!
Chỉ cần, không hối hận là được!
Lăng Vu Đề nằm lại trong quan tài, sau đó đóng nắp quan tài, chuẩn bị ngủ.
Nửa tháng trôi qua, Lăng Vu Đề tăng độ hảo cảm của Lăng Kiêu Hàn với cô lên tám mươi điểm.
Có vẻ như thêm hảo cảm rất thuận lợi, cũng không biết, sắp tới có phải còn thuận lợi như vậy hay không!
Nửa tháng này, dựa theo nội dung vở kịch, Nhạc Ninh cùng Dã Cuồng yêu đương!
Như vậy lại không lâu nữa, tin tức Nhạc Ninh yêu người sói, sẽ được tuôn từ bên trong Nhạc gia ra ngoài!
Sau đó, vị trí gia chủ của Nhạc Ninh, xuất hiện uy hiếp.
Mà Nhạc Ninh sẽ vì vị trí gia chủ, biệt ly cùng Dã Cuồng, ngược lại sẽ đính hôn cùng Lăng Kiêu Hàn!
Như vậy tính ra, cách một ngày kia, không còn lâu nữa!
Nhưng không biết lần này, Lăng Kiêu Hàn đã tạm mất đi tình yêu với Nhạc Ninh, có thể đính hôn cùng Nhạc Ninh nữa hay không!
Lăng Vu Đề thấy, mơ thì lúc nào cũng đẹp cả, cô nhắm mắt lại, dần dần ngủ!
Tin tức Nhạc Ninh yêu đương cùng người sói Dã Cuồng bị lộ khỏi ánh sáng cũng không có để Lăng Vu Đề chờ bao lâu, ngay khi kỳ nghỉ đại học còn khoảng một tuần, kênh truyền thông tin tức tuôn ra vampire tộc chủ nhà họ Nhạc cùng Dã Cuồng - người thừa kế dã gia, yêu đương!
Đương nhiên, sau một tiếng, Nhạc Ninh tự mình tổ chức họp báo, nói rõ mình cũng không có yêu đương với Dã Cuồng!
Khi nhìn thấy tin tức, Lăng Vu Đề đang ăn điểm tâm cùng Lăng Kiêu Hàn đây này!
Bữa sáng hôm nay do cô làm, vì thế Lăng Kiêu Hàn ăn rất nhiều.
Nhìn thấy tin tức thì Lăng Vu Đề kinh ngạc thốt lên một tiếng: "Tin tức nói, chị Nhạc Ninh cùng người thừa kế Dã gia - Dã Cuồng mến nhau ư!"
Lăng Kiêu Hàn nghiêng đầu nhìn notebook trong tay Lăng Vu Đề một cái, bởi vì quan hệ của hai người càng ngày càng thân cận, nên Lăng Vu Đề yêu cầu đặt một cái bàn ăn nhỏ ở trong phòng ăn, Lăng Kiêu Hàn không có suy nghĩ nhiều mà đồng ý.
Bàn nhỏ có hình vuông, vừa với hai người Lăng Kiêu Hàn cùng Lăng Vu Đề.
Khoảng cách sau những bữa cơm thế này đã gần thêm không ít.
Lăng Kiêu Hàn chỉ cần nghiêng đầu, đã có thể đầu sát bên đầu cùng Lăng Vu Đề.
Lăng Kiêu Hàn nhìn tin tức trong notebook, chân mày hơi nhíu lại, sau đó hắn đưa tay lên gõ nhẹ một cái ở trên đầu Lăng Vu Đề: "Nha đầu ngốc không nhìn thấy phía dưới đã nói rồi à! Ninh Ninh mở buổi họp báo để giải thích!"
Lăng Vu Đề bĩu môi, xoa xoa chỗ bị gõ một chút: "Tiểu Vu không lưu ý mà ~~ "
"Lại nói, nếu như chị Nhạc Ninh thật sự mến Dã Cuồng kia. Ba sẽ đau lòng sao?" Lăng Vu Đề giả vờ tò mò hỏi.
Lăng Kiêu Hàn ngẩn người, lập tức hắn lắc đầu: "Mặc kệ Nhạc Ninh mến ai, ta cũng sẽ không đau lòng."
Hình như, đúng là vậy.
Không biết tại sao, từ khi lần trước tham gia tiệc sinh nhật của Nhạc Ninh, đột nhiên tình cảm của hắn dành cho Nhạc Ninh dần phai nhạt.
Lăng Kiêu Hàn thấy lời giải thích của mình chính là, có thể rốt cục hắn đã nhận rõ mặc kệ hắn yêu cô mấy trăm năm, hoặc là mấy ngàn, mấy vạn năm!
Nhạc Ninh đã không yêu hắn, thì vẫn sẽ không yêu hắn!
Như vậy, hắn cũng không cần phải khiến mình mệt mỏi như vậy!
Lăng Vu Đề hấp háy mắt, đương nhiên cô biết Lăng Kiêu đã không còn chút cảm giác nào với Nhạc Ninh.
Hiện tại Lăng Kiêu đã coi cô ấy thành một người bạn tốt lớn lên cùng nhau mà thôi.
"Tại sao lại không đau lòng? Người bên ngoài không phải đều nói ba yêu chị Nhạc Ninh sao?" Lăng Vu Đề nghi ngờ hỏi.
"Người bên ngoài đều nói lung tung! Sau này không nên tùy tiện tin tưởng lời của người khác, biết không?!"
Không biết tại sao, Lăng Kiêu Hàn phủ nhận sự thực rằng hắn đã từng yêu Nhạc Ninh.
Lăng Vu Đề gật gù: "Được rồi, vậy sau này Tiểu Vu chỉ tin tưởng lời của ba!"
Lăng Kiêu Hàn rất thoải mái với Lăng Vu Đề!
Mới vừa chuẩn bị nói điều gì, điện thoại của Lăng Kiêu Hàn lại vang lên.
Người gọi, là Nhạc Ninh.
Lăng Vu Đề cúi đầu "nghiêm túc" ăn điểm tâm, cô biết mục đích của cú điện thoại này.
Lăng Kiêu Hàn tiếp điện thoại: "Alo?"
"Kiêu Hàn, có thể giúp tôi một chuyện không?" Nhạc Ninh nói ở đầu bên kia.
Aya: Có đôi lời... Thực sự khi edit bộ này, mình đã quên sạch sẽ tất cả các tình tiết của thế giới này. Lúc đầu khi mới edit thì không biết tại sao. Nhưng bây giờ thì mình đã biết rồi a...Mà thôi, không nói nhiều nữa đâu.