Mãi đến tận khi Lăng Kiêu Hàn cảm thấy Lăng Vu Đề ở trong ngực của hắn tựa hồ đã có chút lâu, muốn để cho cô về quan tài ngủ thì mới phát giác, Lăng Vu Đề đã thiếp đi tự lúc nào rồi!
Buồn cười lắc lắc đầu, Lăng Kiêu Hàn bế ngang Lăng Vu Đề lên, sau đó bỏ cô vào trong quan tài.
Nhìn Lăng Vu Đề ngủ thật ngọt ngào, Lăng Kiêu Hàn khẽ khàng đặt một nụ hôn trên trán cô, nhẹ nhàng nói một tiếng ngủ ngon, đóng lại nắp quan tài.
Thời gian đều sẽ ở trong lúc lơ đãng mà trôi đi, bởi vì Lạc Lạc có Lăng Vu Đề làm bạn, tâm tình đã khôi phục không ít!
Có lúc, Lăng Vu Đề sẽ âm thầm vui mừng, may là Lạc Lạc không có quen biết với người bạn trai kia được bao lâu, càng không có giao du bao lâu!
Nếu như không phải việc nhân loại kia chết đã tác động mạnh mẽ đến Lạc Lạc, Lăng Vu Đề nghĩ, có thể Lạc Lạc càng dễ dàng buông bỏ được nhân loại kia!
Ngày hôm nay là ngày đính hôn của Nhạc Ninh cùng Mộ Phong, địa phương đính hôn được sắp xếp ở Mộ gia.
Lăng Vu Đề mặc một bộ lễ phục đuôi cá lộ lưng màu xám bạc được nạm kim cương, tóc được búi lên, phía trước để lại hai lọn tóc ở hai bên gò má.
Lần này cô trang điểm màu khói, đeo một bộ khuyên tai bằng kim cương đen bằng móng tay.
Son một màu đỏ nóng bỏng lên cánh môi mình, Lăng Vu Đề cong môi nở nụ cười về phía trước gương soi.
Ánh mắt Lăng Vu Đề lóe lóe, sao cô lại cảm thấy bộ dáng này có loại cảm giác mê hoặc chúng sinh?!
Khụ khụ ~ cô có nên đổi lại phong cách trang điểm hay không?
Ngay khi Lăng Vu Đề chuẩn bị nhờ chuyên gia trang điểm tháo trang sức cho cô, có người hầu tới nói: "Gia chủ hỏi đại tiểu thư xong chưa? Bị muộn rồi!"
Lăng Vu Đề nhìn đồng hồ, bởi vì cô hoá trang tốn không ít thời gian, nên Lăng Kiêu Hàn đã đợi cô ở dưới lầu rất lâu rồi!
Lại nhìn mình trong gương một chút, Lăng Vu Đề chu chu miệng: "Được rồi, vậy thì xuống thôi!"
Tiếp nhận ví người hầu đưa tới, Lăng Vu Đề mang đôi cao gót mười centimet đi ra ngoài.
Nghe thấy tiếng bước chân từ phía cầu thang, Lăng Kiêu Hàn rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Hắn đứng lên từ trên ghế sa lông, tầm mắt đặt tới góc cầu thang, liền đúng dịp thấy Lăng Vu Đề đã đi xuống.
Cô đứng ở nơi đó, đôi mắt màu khói đang nhìn hắn.
Trong nháy mắt đó, dường như Lăng Kiêu Hàn bị hạ thuật định thân, sững sờ nhìn Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề đi tới bậc cuối cùng của cầu thang, sau đó đi đến bên Lăng Kiêu Hàn.
"Kiêu Hàn, Tiểu Vu đẹp không?" Lăng Kiêu Hàn rất cao, cho dù Lăng Vu Đề đi một đôi cao gót mười centimet, cũng mới đến cằm của hắn!
Lăng Kiêu Hàn gật đầu: "Ừm, Tiểu Vu rất đẹp! Chỉ là, lối ăn mặc này, có thể hay không quá..." Gợi cảm?
Trước đây Lăng Vu Đề mặc thử bộ lễ phục này thì Lăng Kiêu Hàn đúng là không có cảm thấy quá gợi cảm, chỉ là hiện tại Lăng Vu Đề trang điểm như vậy, đôi mắt khói mê người, thêm vào thiết kế cup ngực như thế.
Lăng Kiêu Hàn thật sự cảm thấy, quá, gợi cảm!
Lăng Vu Đề bĩu môi: "Quá cái gì?! Quá khó coi sao?!"
"Không, không phải, rất dễ nhìn! Nhưng cảm thấy, quá thành thục, không thích hợp với tuổi của Tiểu Vu!" Thấy Lăng Vu Đề có dấu hiệu tức giận, Lăng Kiêu Hàn vội vã giải thích.
Lăng Vu Đề tán đồng gật gù: "Tiểu Vu cũng cảm thấy quá thành thục một chút, nhưng đã bị muộn rồi, thì thôi! Chúng ta đi thôi!"
Nói xong, Lăng Vu Đề liền kéo tay Lăng Kiêu Hàn đi ra ngoài.
Ngày hôm nay Lăng Kiêu Hàn mặc vào một bộ âu phục cùng màu xám bạc với Lăng Vu Đề, có cắm một đóa hoa hồng màu tím ở trên túi ngực.
Khi đến trang viên Mộ gia, điển lễ đính hôn còn chưa có bắt đầu.
Lăng Kiêu Hàn dẫn theo Lăng Vu Đề nói một tiếng chúc mừng với Nhạc Ninh cùng Mộ Phong, bởi vì Mộ Phong phải vội vàng tiếp đón khách mời khác, cho nên đối với Lăng Kiêu Hàn đã thành huynh đệ tốt, y trực tiếp để Lăng Kiêu Hàn tùy ý.
Nhìn sự rạng rỡ của Mộ Phong, Lăng Vu Đề không biết lát nữa khi Dã Cuồng dẫn Nhạc Ninh đi, y sẽ có biểu hiện ra sao.
Bởi vì rất nhiều người đến chào hỏi Lăng Kiêu Hàn, Lăng Vu Đề chẳng muốn xã giao nên nói với Lăng Kiêu Hàn một tiếng, chuẩn bị tự mình tìm cái góc tối đợi.
Nghe nói trong hoa viên Mộ gia, trồng rất nhiều loài hoa hiếm có!
Suy nghĩ một chút, Lăng Vu Đề chuẩn bị đi vào hậu hoa viên một chút.
Khi Lăng Vu Đề chuẩn bị tìm một người hỏi hậu hoa viên đi đường nào, một "người" ít nhất cao hai mét đi vào từ cửa lớn với khí thế hùng hổ.
Trên người y mang theo mùi vị độc nhất của người sói, nên y vừa tiến đến, những vampire kia liền kinh ngạc nhìn y.
Kinh ngạc vì y là một người sói, làm sao lại ở đây!
Người sói kia có dung mạo rất soái, không giống với Lăng Kiêu Hàn mê hoặc, Mộ Phong phấn chấn, ngũ quan y cương nghị, da dẻ màu đồng cổ.
Quần áo bị bắp thịt trên người làm căng lên, khiến người ta vừa nhìn liền biết, y chính là loại hình lực lượng!!
Lăng Vu Đề đang suy đoán, người sói này, có phải là chính là Dã Cuồng kia hay không?
Bởi vì hiếu kỳ, nên Lăng Vu Đề cứ như vậy mà nhìn thẳng Dã Cuồng.
Dã Cuồng đang tìm tòi chung quanh thì theo tầm mắt Lăng Vu Đề, lập tức liền nhìn thấy cô.
Cơ thể Dã Cuồng dừng một chút rồi trực tiếp đi về phía Lăng Vu Đề.
Y đi rất nhanh, lực cũng rất lớn, mỗi một bước đi, cũng làm cho người khác cảm thấy sàn nhà đều đang chấn động.
Dã Cuồng đến, những vampire bị khí thế của y trấn áp thì trực tiếp nhường ra một lối đi.
Thấy Dã Cuồng đi về phía mình, Lăng Vu Đề hấp háy mắt, vẫn không có nghĩ rõ ràng chuyện gì đang xảy ra. Dã Cuồng không nói lời gì mà kéo cổ tay cô, sau đó nói ba chữ: "Đi theo anh!" Liền lôi kéo Lăng Vu Đề đi về phía cửa chính.
Lăng Vu Đề choáng váng, cô thật sự rất choáng váng!
Người sói này là Dã Cuồng sao? Có đúng thật không?
Nhưng, không phải y tìm đến Nhạc Ninh sao? Làm gì mà phải kéo cô đi nhỉ?
Ách... Không phải Dã Cuồng này sẽ nhận sai cô thành Nhạc Ninh đấy chứ?!
Ngay khi Lăng Vu Đề muốn tránh thoát cánh tay như kìm sắt của Dã Cuồng, một luồng kình phong phất qua gò má Lăng Vu Đề.
Sau một khắc, Lăng Vu Đề liền rơi vào trong một cái ôm.
Chờ khi Lăng Vu Đề phản ứng lại, cô đã ở trong lồng ngực Lăng Kiêu Hàn, mà Dã Cuồng vừa nãy còn đáng lôi kéo cô, đã ngã trên mặt đất.
Lăng Kiêu Hàn ở trên cao nhìn xuống Dã Cuồng đang giãy dụa trên mặt đất: "Người của ta, cũng để cậu tùy tiện có thể mang đi hay sao?!"
Một câu nói, Lăng Vu Đề cảm thấy mặc kệ Lăng Kiêu Hàn là ở khí chất, năng lực hay là khí thế, đã toàn thắng nam chủ Dã Cuồng này nha!
Tuy rằng không muốn phạm vào tội mê trai, thế nhưng, Lăng Kiêu Hàn... Đúng là quá tuấn tú!
Dã Cuồng đụng lên trên sàn nhà, sàn nhà bằng đá cẩm thạch trực tiếp liền bị đập đến nứt ra luôn.
Y hét lớn một tiếng, từ trên mặt đất nhảy một cái, đứng thẳng lên.
Dã Cuồng thở hổn hển, phát ra tiếng gầm nhẹ trong cổ họng, đôi mắt tràn ngập sức chiến đấu căm tức Lăng Kiêu Hàn.
"Cô ấy là của tôi!" Dã Cuồng quát.
Lăng Kiêu Hàn vẫn mang theo ý cười tà mị đứng ở nơi đó.
Aya: Cùng ăn thính nào
"Em đang tìm anh sao?" Một giọng nói vang lên ở phía sau Lăng Vu Đề.
Lăng Vu Đề vui vẻ quay đầu lại, nhìn Dã Cuồng đứng cách cô tầm một mét.
Lăng Vu Đề mở miệng, vừa mới muốn nói: "Phải, tôi đang tìm anh!"
Lời còn chưa có nói ra, cô đã bị Dã Cuồng ôm vào trong ngực.
____________
Dã Cuồng nâng mặt Lăng Vu Đề, hung hăng mà hôn ở trên cái trán của của cô một cái...
____________
"Cô là ai?!" Lăng Kiêu Hàn âm trầm nói, dường như nếu cô không nói thật, hắn sẽ lập tức móc tim cô ra!