Công Lược Nam Phụ

Chương 134: Công lược dưỡng phụ vampire (17)



Edit: Aya Shinta

Mộ Phong chống tay nên mới không có té ngã.

Lại đứng lên lần nữa, hai người bắt đầu chính diện đánh nhau.

Nhạc Ninh muốn đi ngăn cản, nhưng hai người kia đang vật lộn, căn bản cô không có biện pháp chen vào!

Không có biện pháp, cô ấy cũng đứng ở một bên nhíu mày nhìn Mộ Phong cùng Dã Cuồng.

Lăng Vu Đề có chút sốt sắng nhìn hai người đang vật lộn, đột nhiên, Dã Cuồng tru lên một tiếng. Ngay sau đó, Lăng Vu Đề liền thấy thân thể y biến hóa.

Bộ dạng Dã Cuồng bắt đầu biến thành sói, trên mặt cũng bắt đầu có lông màu xám đen mọc lên.

Vốn dĩ cơ thể đã cao ngất lại cao thêm ít nhất hai mươi centimet, áo sơ mi màu đen trên người trực tiếp bị cơ bắp xé nát.

Dã Cuồng sau khi biến thân càng thêm lợi hại, mắt sói phát ra thứ ánh mắt khát máu nhìn Mộ Phong, sát ý trong mắt đã triển lộ hết.

Ngay tức khắc, tay phải Dã Cuồng đã cắm vào bụng Mộ Phong, sau đó nhấc y lên.

Máu Mộ Phong nhỏ lên trên sàn nhà, Lăng Vu Đề che miệng, trợn tròn mắt.

"Dừng lại!" Giọng Lăng Kiêu Hàn vang lên bên tai, nháy mắt tiếp theo, Lăng Kiêu Hàn liền buông lỏng Lăng Vu Đề, lắc mình lao về phía Dã Cuồng.

"Gào --" Lăng Kiêu Hàn gầm nhẹ một tiếng, trên mặt cũng xuất hiện biến hoá như khi Mộ Phong tức giận, chỉ là mạch máu của Mộ Phong có màu đỏ đen, mà mạch máu dưới mắt Lăng Kiêu Hàn có màu đen.

Răng nanh hắn lộ ra, xem ra chỉ có chút dọa người, còn rất đẹp trai!

Lăng Kiêu Hàn trực tiếp đánh một quyền vào trên người Dã Cuồng, sau đó đoạt Mộ Phong về.

Dã Cuồng bị đánh bất ngờ, trực tiếp bị đánh ra xa ba mét.

Lăng Kiêu Hàn giao Mộ Phong cho người Mộ gia, khi muốn đánh một trận cùng Dã Cuồng, Nhạc Ninh trực tiếp ôm lấy cánh tay hắn: "Đừng đánh nữa!"

Nhìn ánh mắt mang theo khẩn cầu của Nhạc Ninh, Lăng Kiêu Hàn tà tà nở nụ cười, răng nanh hắn lộ ra ngoài, lúc này cười tà, thoạt nhìn càng thêm tà mị.

Dã Cuồng che lại bụng đã chịu một quyền của Lăng Kiêu Hàn mà đứng lên, y nhìn Nhạc Ninh: "Em buông hắn ra! Hôm nay cho dù tất cả vampire cùng xông lên, cũng không phải đối thủ của anh!"

Dã Cuồng nói năng cuồng vọng tự đại, nhưng không thể không thừa nhận rằng năng lực của y xác thật rất mạnh!

Phải biết rằng nếu Lăng Kiêu Hàn cùng Mộ Phong đánh nhau, cũng nhiều lắm là thắng hiểm.

Có thể nhanh chóng đả thương Mộ Phong như thế, đủ để thấy được năng lực của Dã Cuồng.

Nhạc Ninh chạy đến bên người Dã Cuồng, cô ấy đã từng giao thủ với Dã Cuồng, cho nên biết thân thủ Dã Cuồng không yếu.

Nhưng Lăng Kiêu Hàn cũng không phải dân ăn chay đâu!

Huống chi Nhạc Ninh thấy, Dã Cuồng vừa mới bị Lăng Kiêu Hàn đánh lén bị thương hai lần, cho nên hiện tại Dã Cuồng đang lọt vào hoàn cảnh xấu!

"Xin lỗi các vị, hôm nay tạo thành bối rối cho mọi người." Nói xong, Nhạc Ninh liền kéo Dã Cuồng rời đi.

Vốn dĩ Dã Cuồng chính là tới tìm Nhạc Ninh, cho dù y cuồng vọng, cũng không phải không có đầu óc!

Y vừa mới buông lời hung ác! Nhưng y biết, nếu thật sự tất cả vampire cùng xông tới, chắc chắn y đánh không lại!

Cho nên Nhạc Ninh kéo y đi, tất nhiên y liền theo rồi.

Chỉ là trước khi rời khỏi Mộ gia, Dã Cuồng quay đầu lại, cười khiêu khích với Mộ Phong còn đang khép lại miệng vết thương.

Mộ Phong siết chặt nắm đấm, nhìn người con gái mình yêu đi theo người khác, cũng không quay đầu lại mà rời khỏi buổi lễ đính hôn của bọn họ.

Giờ này khắc này, Mộ Phong cảm thấy y, một người trước nay không có cảm giác được lạnh giá lại như ngã vào động băng, từ trong ra ngoài, lạnh đến tận xương!

Một cái tiệc đính hôn tốt đẹp mà lấy trò khôi hài để xong việc, những vampire cũng không ở lại lâu, vội vàng từ biệt rời khỏi Mộ gia.

Nhạc gia có không ít người tới, những trực hệ muốn Nhạc Ninh xuống đài thì tất nhiên ước gì Nhạc Ninh làm ra sai lầm như vậy.

Tốt nhất là, Mộ gia từ nay về sau hận Nhạc Ninh thấu xương luôn đi!

Như vậy, Nhạc Ninh liền ít đi một người ủng hộ!

Mà những trực hệ cùng trưởng bối đứng ở bên Nhạc Ninh tất nhiên là bày tỏ áy náy, hy vọng Mộ gia có thể tha thứ cho Nhạc Ninh.

Gia chủ Mộ gia cùng Mộ phu nhân tỏ vẻ, vô luận như thế nào, tuyệt đối sẽ không tha thứ cho Nhạc Ninh!

Mộ Phong ngồi ở trên ghế, trước sau không nói một lời, thần sắc y không biến đổi, làm người ta không biết y suy nghĩ cái gì.

Lăng Vu Đề cảm thấy lúc này hẳn Mộ Phong vô cùng khổ sở đi!

Nhìn thoáng qua Lăng Kiêu Hàn đang giúp đỡ Mộ gia thu thập tàn cục, Lăng Vu Đề bước chân đi đến chỗ Mộ Phong.

"Anh Mộ Phong, đừng khổ sở. Anh mà đau khổ, gia chủ Mộ gia cùng phu nhân sẽ càng thêm đau khổ!" Lăng Vu Đề đặt tay lên vai Mộ Phong, nhẹ giọng an ủi.

Được rồi, cô muốn sám hối! Cô không nên lấy tâm tình xem diễn với bữa tiệc đính hôn này.

Rõ ràng biết Dã Cuồng sẽ phá hư, nhưng cái gì cô cũng không có nói.

Chẳng qua, nói thì có ích gì?

Mộ Phong sẽ tin tưởng sao?

Không những sẽ không tin tưởng, chỉ sợ còn sẽ hoài nghi cô rắp tâm đi?!

Mộ Phong ngẩng đầu nhìn Lăng Vu Đề đứng ở trước mặt mình, cô rất giống với Nhạc Ninh!

Thế nhưng, lại không giống chút nào!

Xác thật như vậy, cho dù ngoại hình có giống, Lăng Vu Đề cũng khiến người ta không có cách nào coi cô như thế thân của Nhạc Ninh.

Mộ Phong không nói gì, chỉ là lẳng lặng nhìn Lăng Vu Đề trong chốc lát, đưa tay ôm lấy vòng eo của cô.

Lăng Vu Đề ngây ra một lúc, vừa mới muốn đẩy Mộ Phong ra, Mộ Phong đã dán đầu lên trên bụng cô: "Tiểu Vu Đề, để anh ôm em một lúc đi......"

Ngữ khí bất lực khổ sở của Mộ Phong làm bàn tay của Lăng Vu Đề đang đặt trên vai Mộ Phong khựng lại.

Thở dài một hơi, Lăng Vu Đề nhẹ nhàng vỗ về lên vai Mộ Phong, không tiếng động mà an ủi y.

Lăng Kiêu Hàn xong việc quay về thì vừa lúc liền thấy được Lăng Vu Đề cùng Mộ Phong đang ôm nhau.

Không biết tại sao, trong lòng Lăng Kiêu Hàn không vui, là không vui!

Hắn liền đứng ở đó, ánh mắt âm u nhìn hai vampire kia.

Một hồi lâu, Lăng Kiêu Hàn mới nhấc chân đi đến chỗ Lăng Vu Đề cùng Mộ Phong.

"Cậu yếu ớt đến nỗi muốn dựa vào người khác ôm ấp an ủi vết thương trong lòng mình sao?!"

Lăng Kiêu Hàn vừa nói, vừa kéo Lăng Vu Đề từ bên Mộ Phong lại đây.

Lúc này thì vết thương của Mộ Phong đã khép lại, chỉ là máu dây lên quần áo có vẻ hơi dọa người.

Sắc mặt vốn dĩ tái nhợt mà bởi vì mất máu lại càng trắng bệch, y từ ghế trên đứng lên: "Đau xót chỉ là nhất thời, miệng vết thương, luôn sẽ khép lại."

"Chẳng lẽ trước khi cậu quyết định đính hôn với cô ấy, không có nghĩ tới vì sao cô ấy sẽ đính hôn với cậu sao?" Lăng Kiêu Hàn hỏi.

Mộ Phong nhẹ nhàng lắc lắc đầu, sau đó tự giễu cười cười: "Tôi không có ngốc! Đương nhiên tôi biết, cô ấy đính hôn với tôi, nhất định là bởi vì người sói Dã Cuồng kia! Chỉ là tôi cho rằng, cho dù Ninh Ninh không phải thiệt tình muốn đính hôn với tôi, nhưng Ninh Ninh sẽ lựa chọn đính hôn với tôi, trong lòng cô ấy hẳn là có một chút vị trí cho tôi. Nói không chừng, sau khi Ninh Ninh ở chung với tôi, sẽ phát hiện tôi mới là bạn lữ thích hợp với cô ấy! Chỉ là không nghĩ tới......"

Lăng Kiêu Hàn cong khóe môi, lần đầu tiên, hắn cảm thấy Nhạc Ninh không có tốt như trong tưởng tượng hắn.

Đột nhiên có chút nghi hoặc, hắn đã từng......

Aya: Xưng hô anh - em làm mình nổi hết da gà. Nhưng xưng hô tôi - em chỉ dành cho cp của mình thui. Nên cảm thấy hơi có lỗi với Nhạc Ninh với Dã Cuồng 😂😂😂.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.